Khi đám Hứa Thiên Tứ vừa đến, hắn nghĩ rằng đó là đám quan chức do sở cảnh sát cử đến để gây rắc rối cho hắn.
Bây giờ, sau khi nghe xong những lời của Hứa Thiên Tứ, mặc dù nghi ngờ trong lòng vẫn chưa được xua tan, nhưng ánh sáng dữ tợn trong mắt cũng đã giảm đi.
Mà Hứa Thiên Tứ thì vẫn tiếp tục ở bên cạnh mê hoặc.
"Tôi nói cho anh biết, sức mạnh mà anh có được mạnh hơn rất nhiều so với anh nghĩ".
"Hiện tại anh thấy những người bên cạnh tôi này".
"Họ cũng giống như anh, vài ngày trước chỉ là những người bình thường".
"Nhưng bây giờ, họ có những khả năng đặc biệt có thể vượt qua tất cả mọi người".
"Tôi nghĩ anh đã nghe một câu người xưa hay nói, gọi là vương hầu tướng lĩnh chẳng phải trời sinh".
"Tại sao những người giàu đó có thể lái Mercedes-Benz, sống trong biệt thự và chơi phụ nữ đẹp?"
"Tại sao những người đó có thể được cơm bưng nước rót tận mồm?"
"Mà chúng ta ngày nào cũng phải phơi mặt ra ngoài đường, ngay cả khi nhiệt độ cao tận 40 °, chúng ta vẫn phải ra ngoài làm việc?"
"Bây giờ tôi cho anh một cơ hội để giải thoát cho chính mình".
Không lâu sau, Hứa Thiên Tứ lấy từ trong túi ra một quả màu đỏ tươi.
Hình dạng của loại quả này trông hơi giống quả táo.
Nhưng kết cấu của bề mặt thì lại ghồ ghề, xấu xí.
"Sau khi ăn nó, anh có thể trở thành một phiên bản mới".
"Sẽ có thể vất bỏ quá khứ".
"Có thể có nhiều phụ nữ đẹp".
"Biệt thự, xe thể thao, mỹ nữ, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!"
Dưới sự mê hoặc của Hứa Thiên Tứ, tên đàn ông cắn một miếng táo.
Ngay sau đó, tên đàn ông có biểu hiện rất đau đớn.
Trông giống như bị đầu độc vậy.
Nhưng dưới sự đấu tranh không ngừng của tên đàn ông, hắn đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Khi tên đàn ông mở mắt ra, hắn đột nhiên gầm lên một tiếng.
Ngay sau đó, hàng chục lưỡi dao sắc bén đột nhiên mọc ra từ người hắn!
Trong nháy mắt, trông rất giống một con nhím.
Tuy nhiên, con nhím thì mọc lông còn hắn thì là mọc dao!
Hứa Thiên Tứ mỉm cười với tên đàn ông và hỏi: "Anh cảm thấy thế nào?"
"Rất tuyệt, rất tuyệt!"
Tên đàn ông nhìn Hứa Thiên Tứ một cách hào hứng.
"Chúng ta đi ra ngoài ngay thôi. Tao muốn giẫm cả thành phố dưới chân".
"Tao muốn sống ở nơi xa hoa nhất Ninh Châu, ngủ với người phụ nữ đẹp nhất!"
Tên đàn ông vội vã đi qua Hứa Thiên Tứ.
Nhưng hắn chưa đi được vài bước, bàn tay của Hứa Thiên Tứ đã đặt lên vai hắn.
Tên đàn ông đang rất bốc đồng đột nhiên khẽ rùng mình.
Hứa Thiên Tứ nói với một nụ cười quỷ dị trên mặt.
"Đừng nóng, những thứ này sẽ có".
"Nhưng bây giờ điều đầu tiên anh phải làm là giúp tôi giết một người".
"Nếu giết được người này, sẽ có thêm phần thưởng".
Nói xong, Hứa Thiên Tứ đưa một bức ảnh cho tên đàn ông.
Bức ảnh chụp Lý Phong và Hứa Mộc Tình.
Khoảnh khắc tên đàn ông nhìn thấy Hứa Mộc Tình, hai mắt hắn trợn tròn, nước miếng bất giác chảy ra.
Hắn bắt đầu cười như điên.
"Hahahaha, thật xinh đẹp, con này quả là cực phẩm, tao không đợi được nữa, chúng ở đâu!"
"Tao sẽ giết thằng đàn ông đó ngay bây giờ!"
"Địa chỉ ở mặt sau của bức ảnh, đến lúc nào cũng được".
Tên đàn ông lật bức ảnh và xem xét nó một cách cẩn thận.
Hắn ngay lập tức ném bức ảnh lên không trung.
Sau đó, bàn tay của hắn lắc nhẹ.
Bức ảnh hoàn chỉnh đó đã bị cắt ngay thành nhiều mảnh nhỏ!
"Hahaha, chờ tao, tao tới rồi đây!"
Thấy tên đó điên cuồng chạy ra ngoài.
Người thanh niên hơi thấp nói với Hứa Thiên Tứ.
"Ông chủ, thằng này vừa mới lĩnh ngộ được năng lực".
"Đi ra ngoài vội vàng như vậy, không phải lao đầu vào chỗ chết sao?"
"Không phải anh nói xung quanh Lý Phong có rất nhiều cao thủ sao?"
"Ngay cả những người này không có siêu năng lực như chúng ta".
"Với sức mạnh vốn có của họ, không khó để đối phó với một tân binh như vậy".
Khóe miệng Hứa Thiên Tứ hơi nhếch lên, nở một nụ cười nham hiểm.
"Cậu có biết tại sao tôi lại giữ các cậu ở bên cạnh không?"
Trong khi nói, Hứa Thiên Tứ đã quay lại nhìn vài người trước mặt.
Những người này cao, thấp, béo, gầy khác nhau.
Quần áo họ mặc cũng có thể cho thấy họ thuộc các tầng lớp khác nhau trong xã hội.
Đặc biệt trong số đó có một tên đàn ông mặc quần jean xanh và vest trắng, đeo kính gọng đen.
Người này trông rất nhã nhặn.
Tuy nhiên, những gì hiện lên trong mắt anh ta là một tia sáng đầy nham hiểm và xảo quyệt.
Tên đàn ông đeo kính gọng đen cười: "Có phải ông chủ muốn nói rằng mấy người chúng tôi là đặc biệt, là con cháu trực hệ?"
Hứa Thiên Tứ gật đầu: "Đúng vậy".
"Mấy cậu đều là con cháu trực hệ mà tôi chọn ra".
"Thực lực của mỗi người các cậu có thể nói là phi thường".
"Tôi sẽ tiếp tục khai quật sức mạnh thực sự của các cậu".
"Trước đó, chúng ta hãy tìm một số kẻ đầu óc ngu si tứ chi phát triển để làm bia đỡ đạn".
"Để tra ra thực lực của đám Lý Phong".
"Còn chúng ta, cầm bỏng ngô và nước ngọt ngồi xem là được rồi. Không phải tuyệt vời sao?"
Mọi người nghe xong đều gật gù tán thưởng.
Hứa Thiên Tứ xua tay, cười lớn: "Đi thôi, chúng ta đi xem kịch!"
...
"Xe đã đến trạm. Hành khách chuẩn bị xuống xe vui lòng xuống cửa sau".
Một chiếc xe buýt dừng ở bến xe buýt nơi có biệt thự của Hứa Mộc Tình.
Một tên đàn ông mặc áo khoác đen và đội mũ che kín người, chậm rãi bước xuống.
Từng bước, đi về phía cửa khu biệt thự.
Nhân viên bảo vệ khu biệt thự đã nhìn thấy tên đàn ông có vẻ ngoài kỳ lạ này từ xa.
Cậu ta vội vàng bước tới, đưa tay ra ngăn cản và nói: "Anh gì này, tiểu khu của chúng tôi là một tiểu khu khép kín, không có …"
"Á!!"
Bảo vệ chưa kịp nói xong, lập tức hét lên một tiếng.
Bởi vì, tên đàn ông mặc áo khoác này đột nhiên thò một bàn tay từ trong tay áo ra.
Và đâm thẳng vào bụng của nhân viên bảo vệ.
Lập tức, máu phun ra!
Tên đàn ông ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra nụ cười tà mị.
"Giết người rõ phê mà".
"Rỉn rỉn!"
Đúng lúc này, bất ngờ có một chiếc Mercedes Benz màu trắng chạy tới.
Chiếc Mercedes màu trắng hung hãn lao tới khiến tên đàn ông kinh hoàng.
Hắn vội rụt tay lại và lùi lại thật nhanh.
Chiếc ô tô Mercedes màu trắng đậu cạnh cậu bảo vệ.
Cửa xe mở ra, Hứa Mộc Tình mặc bộ quần áo trắng lo lắng bước xuống.
"Tiểu Trương, cậu không sao chứ?"
Hứa Mộc Tình biết nhân viên bảo vệ của tiểu khu này.
Bởi vì tiểu khu này đứng tên tập đoàn Lăng Tiêu.
"Sếp Hứa, cô mau đi đi! Đi nhanh lên!"