"Sao thế, Lan Nhi không muốn về?"
"Không phải, thật không ngờ sau khi vào cung vẫn còn có thể về lại phủ tướng quân".
"Được rồi, sau này Lan nhi muốn ra ngoài, ta sẽ nói với Hoàng thượng một tiếng để người cho phép Lan nhi xuất giá, được không?" Tôi cười nói.
"Tiểu thư, người biết Lan nhi không có ý đó mà"
Mặt cô đỏ dần lên, tôi nhịn không được phá ra cười.
"Nương nương, y phục chuẩn bị xong rồi"
"Tử Nhi, cứ để trên giường đi, lát nữa ta sẽ mặc"
Nhìn thấy Tử Nhi đi đến bên cạnh bàn" Nương nương, tối nay có cần phải trang điểm không?"
Nghĩ một lát tôi bèn nói có.
"Vâng, Tử nhi sẽ bảo Chanh nhi bọn họ cùng nhau giúp nương nương trang điểm". Khuôn mặt đầy hớn hở chạy ra ngoài.
"Tử Nhi này, gấp gì chứ"
"Tiểu thư, người vẫn không hiểu a?" Lan nhi thấy tôi mở miệng cười Tử Nhi, liền tiếp lời.
"Hiểu cái gì a?"
"Tử Nhi tỷ tỷ và bọn muội đều giống nhau, chỉ mong tiểu thư xinh đẹp, tiểu thư ở trong cung có bao giờ trang điểm đâu. Bọn muội đều biết, nếu tiểu thư trang điểm thêm một chút sẽ càng đẹp như tiên (nịnh quá!). Lan nhi ngập ngừng "Tiểu thư, mọi yến tiệc trong cung tiểu thư cũng chưa từng trang điểm, sao lần này lại..."
"Lan nhi không hiểu sao?"
"Không hiểu". Không đợi tôi trả lời, bên tai đã nghe thấy tiếng của Tử Nhi, nha đầu này ở cùng với tôi lâu, giờ cũng không còn biết lớn bé nữa rồi.
"Ta hiểu"
"Tử Nhi tỷ tỷ hiểu a?" Lan Nhi nghi hoặc
"Đúng a, ta hiểu" Nhìn thấy Tử Nhi cố ý đánh vào sự tò mò của Lan Nhi, nói "Ngươi nghĩ mà xem, nương nương trong cung không trang điểm vì không muốn người khác nhìn vào mình mà đố kỵ, thế nhưng tối nay Hoàng thượng lấy thân phận là con rể cùng với nương nương trở về thăm nhạc phụ, nương nương đương nhiên là muốn trang điểm một chút rồi. Như thế không phải càng tỏ ra Hoàng thượng rất sủng ái nương nương sao?" Nói xong còn đắc ý liếc tôi một cái. "Nương nương, người nói Tử Nhi nói có đúng không a?"
"Tiểu thư, là như vậy sao?"
Tôi cười cười "Tử Nhi trả lời đúng một nửa"
"Thế còn một nửa nữa a?"
"Lan Nhi, lẽ nào muội không biết tối nay Lãnh Vân, Lãnh Vũ bọn họ cũng có mặt a? Muội nói xem ta trang điểm vì lẽ gì?"
"Ồ, muội hiểu rồi, thì ra tiểu thư muốn chọc tức bọn họ! Có điều cũng phải thôi, tiểu thư xinh đẹp thế này, đến lúc đó cho bọn họ tức chết đi!" Lan Nhi tức giận nói.
Tử Nhi và Chanh Nhi bắt đầu giúp tôi hóa trang, hôm nay mặc y phục bình thường trở về phủ, nên cũng không cần đánh quá đậm.
Lan Nhi đã giúp tôi làm một kiểu tóc khác, cô thật là có hoa tay, thấy cô ấy đằng này một tý, đằng kia một tý đã tết thành búi tóc hình bươm bướm đẹp mắt rồi.
Bình thường trong cung, tôi vẫn để tóc xõa, chỉ chải phía trước một vài sợi, mà Hoàng thượng cũng quen rồi, còn thường giúp tôi chải tóc.
........
Tối nay thì khác, tôi suy cho cùng đã là thê tử, cho nên cũng phải chính quy một chút.
Trang điểm xong tôi thay bộ y phục Tử Nhi vừa đem tới - đây là Hoàng thượng vừa hạ lệnh cho bọn họ làm.
Còn không kịp ngắm lại, phía ngoài đã có tiếng của Hoàng thượng, bọn họ mấy người đều biết ý lui ra hết.
Thấy hắn lặng người nhìn tôi, tuyệt không nói lời nào, tôi đành phải lên tiếng " Thụy? Sao thế? có phải là không đẹp?"
Hắn như bừng tỉnh" Đẹp, đẹp, so với ngày thường đẹp hơn ngàn vạn lần a.... hôm nay, còn hơn cả tiên nữ giáng trần a..."
"Thụy, lại chê ta rồi"
Tuyệt bị hắn ôm gọn trong lòng "Bình thường thấy nàng không thích trang điểm, cứ tưởng rằng nếu trang điểm sẽ tổn hại đến dung nhan nàng, thật không ngờ, trang điểm vào càng thập phần mê hoặc"
"Người thích ta trang điểm hay không?"
"Đều thích" Hắn buông tôi ra, vén một cọng tóc tôi " Nguyệt nhi như thế nào, ta đều thích cả"
Thấy ánh mắt hắn nồng nàn, tôi đẩy hắn ra "Thụy, chúng ta đi được chưa?"
"Uhm, ta đến đón nàng mà, chúng ta đi thôi"