• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

So với những người phía sau thì quỷ hồn ở trước mắt càng chờ mong hơn.

Chúng nó nhìn thấy có người đi ra thì lập tức giống như quỷ đói gặp được đồ ăn, dường như phát điên mà nhào qua hai người bọn họ cắn xé.

Quý Tử Trạc cùng Đông Phương Tẫn phản xạ vung kiếm chém về phía bọn chúng, kết quả trường kiếm lại xuyên qua thân thể chúng nó, không chạm vào gì cả.

Nhưng khi chúng nó đến gần thì một cảm giác âm lãnh mục nát cùng với sát khí khủng bố như dời non lấp biển đè ép lại đây, còn chưa đυ.ng tới quỷ hồn nào thì bọn họ đã bị sát khí xâm nhập đến cả người khó chịu.

Thấy chúng nó sắp bổ nhào vào người, Quý Tử Trạc nhanh chóng ngưng tụ linh lực công kích bọn nó.

Một đòn này đương nhiên là có hiệu quả, một quỷ hồn xông lên trước tiên đã bị linh lực xé thành hai mảnh.
Nhưng giây tiếp theo càng khiến người ta khϊếp sợ, hai mảnh bị xé rơi xuống đất vậy mà biến thành hai quỷ hồn, sau đó lại nhào qua chỗ hắn.

Quý Tử Trạc chỉ có thể vận chuyển linh lịnh rót vào trường kiếm, dùng linh lực hỗ trợ đánh lui chúng nó.

Nhưng mà hai người ở bên ngoài cực cực khổ khổ chiến đấu một hồi, kết quả cuối cùng chẳng những không có đối với quỷ hồn tạo thành thương tổn rõ ràng gì, ngược lại góp phần to lớn vào sự sinh sản của chúng nó, khiến cho đội ngũ quỷ hồn càng ngày càng lớn mạnh, huynh đệ càng ngày càng nhiều, đối lập thì vài nhân loại bọn họ càng thêm nhỏ yếu, càng ngày càng không đủ để chia nhau.

Cuối cùng hai người không thể đối phó được nữa, chỉ có thể chật vật trốn về bên trong trận pháp.

Vừa bước vào, hai người trực tiếp nằm ngã trên mặt đất, ăn ý từ nhẫn lấy ra một chồng bùa spa dán đầy toàn thân, cả người toát ra ý tứ ‘ta đã cố gắng hết sức, nhưng mà ta không được rồi, nhìn xem rồi làm đi’.
Nhìn tháy dáng vẻ này của bọn họ, những người trong trận pháp cũng lộ ra vẻ hoảng loạn, trong đó hoảng loạn nhất đó là Béo Đầu.

“Béo Đầu, ngươi thấy không?”

“Đã mù.”

“Béo Đầu, ngươi nghe ta nói.”

“Đã điếc.”

“A! Đông Phương huynh, cánh tay của người sao lại có vết máu? Ngươi vừa rồi bị bắt được?”

Hoa Thi Tình nhắc nhở làm ánh mắt mọi người đều chuyển về trên người Đông Phương Tẫn, phản ứng kịch liệt nhất chính là Quý Tử Trạc nằm ở ngay bên cạnh, người còn không kịp bò dậy đã dịch ra thật xa.

Căn cứ kinh nghiệm trong quá khứ, người bị quỷ hồn bắt được rất có khả năng sẽ bị đồng hóa.

“Ta nhìn thử xem.”

Hoa Thi Tình đi qua chỗ Đông Phương Tẫn, Diệp Linh Lang cũng tò mò thò lại gần xem.

Chỉ thấy trên cánh tay của Đông Phương Tẫn có một vết trảo không dài nhưng mà đã biến thành màu đen, phía trên còn có sát khí, hơn nữa đang có dấu hiệu lan tràn.
Hoa Thi Tình làm một pháp quyết rửa sạch miệng vết thương, nhưng mà không có tác dụng gì, nó vẫn không ngừng tràn ra sát khí.

Đông Phương Tẫn sắc mặt trắng nhợt, theo bản năng nắm chặt tay.

“Nếu thật sự không được vậy đem thịt chỗ này cắt bỏ đi, ta có thể nhịn đau.”

“Chắc còn chưa tới tình trạng này đâu, ta thử lại cách khác.”

Hoa Thi Tình từ nhẫn lấy ra một cái bình nhỏ, nàng đem một viên đan dược trong đó nghiền nát rồi đắp lên miệng vết thương.

Một lát sau, sát khí trên tay Đông Phương Tẫn được tiêu trừ.

“Tứ sư tỷ, tỷ vừa dùng thanh tâm đan sao?”

“Đúng vậy, mật của băng sương mù hoa có thể tiêu trừ các loại triệu chứng xấu nên ta lấy ra thử xem.”

“Haiz, vậy nếu là bị thương thì cái giá cũng quá đắt, thanh tâm đan do băng sương mù hoa làm ra có giá cả không thấp.”

“Đúng vậy, nơi này rốt cuộc là nơi nào? Quỷ hồn bên ngoài sao lại lợi hại như vậy chứ?”

Mọi người nhìn thoáng lẫn nhau, thấy không có ai ra trả lời vấn đề này, Diệp Linh Lang tự ngồi xuống trên đất, lấy ra một tấm bùa spa dán trên người mình.

Béo Đầu thấy bùa spa lập tức kích động xé xuống, tự dán lên cho mình, sau đó toàn bộ quả liền mơ mơ màng màng nằm ở trong lòng Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang đánh mông nó một cái rồi cầm ra một tấm khác dán cho mình.

“Thất sư huynh, huynh tổng kết một chút tình huống bên ngoài đi.”

“Tình huống chính là những quỷ hồn bên ngoài đó rất lợi hại, dưới Trúc Cơ kỳ chính là đi đưa đồ ăn, Trúc Cơ kỳ thì miễn cưỡng có thể đánh được một con yếu nhất, Kim Đan kỳ có thể chống đỡ vài canh giờ, Nguyên Anh kỳ thì có cơ hội quyết chiến đến hừng đông, đến nỗi muốn tiêu diệt, Hóa Thần kỳ có lẽ có khả năng.”

“Bọn chúng sau khi bị xé ra thì thực lực sẽ không thay đổi sao?”

“Sẽ chứ, một biến thành hai thì hai con sẽ cùng nhau bị suy yếu, tương đương với việc lực lượng chia đều ra. Nhưng mà chúng nó sẽ hấp thu sát khí xung quanh để tiếp tục lớn mạnh, cho nên không bao lâu thì hai con bị suy yếu sẽ khôi phục lại thực lực trước đó, kết quả vẫn là gia tăng lực lượng cho chúng nó.”

Quý Tử Trạc nói xong tất cả mọi người đều trầm mặc.


Trách không được vừa nãy ở bên ngoài cách năm bước đã nhìn không thấy ánh sáng, thì ra một nơi nhìn như trống trải này bên trong tất cả đều là quỷ hồn, là chúng nó che khuất tất cả ánh sáng.

Mà trận pháp này là dùng để áp chế số quỷ hồn đó, sau khi Béo Đầu bị đưa đến làm mắt trận, trận pháp liền khởi động.

Hiện tại bọn họ nơi này có ba Kim Đan ba Trúc Cơ, chỉ bằng vào việc chém gϊếŧ thì không có cơ hội nào xông ra, càng muốn mạng chính là, đi ra ngoài cũng không biết chạy đi đâu.

Tinh huống trước mắt xem ra, trừ khi để lại Béo Đầu thì không còn cách nào.

Lúc này, Béo Đầu còn nằm dài ở trong lòng Diệp Linh Lang hưởng thụ sảng khoái của bùa spa mang lại, căn bản không biết tình trạng của mình có bao nhiêu nguy nan.

“Nhưng nơi này rốt cuộc là sao? Bí cảnh này một mảnh sinh cơ dạt dào, thoạt nhìn giống như tiên cảnh, tại sao lại cất giấu một nơi kinh khủng như vậy chứ?”

Hoa Thi Tình nhịn không được hỏi ra, lại đúng lúc nhắc nhở Diệp Linh Lang.

Tất Thanh Bách lão tiền bối mười mấy năm trước đột nhiên biến mất, lại đem lực lượng sinh mệnh của mình trút xuống mảnh đất này, nguyên nhân đã rất rõ ràng.

“Tất Thanh Bách lão tiền bối hao hết sinh mệnh của mình canh giữ ở chỗ này, mục đích chính là số quỷ hồn kia. Mà nơi này có thể sinh cơ dạt dào, là do lực lượng của lão tiền bối ảnh hưởng, hay nói cách khác, cả một bí cảnh Đại Kim Sơn đều là bởi vì ông ấy mà sinh ra.”

Diệp Linh Lang nói xong, những người khác đều lộ ra vẻ khϊếp sợ lại kính sợ.

“Mọi người thử nghĩ xem, nếu không nhờ ông ấy canh giữa ở chỗ này, thì số quỷ hồn kia từ mười mấy năm trước đã bắt đầu chạy ra ngoài tàn sát bừa bãi Tu Tiên giới, hậu quả sẽ như thế nào?”

Thử nghĩ một chút, bọn họ cũng không dám nghĩ tiếp.

“Tuy rằng không biết quỷ hồn này từ đâu mà có, nhưng Tất Thanh Bách lão tiền bối đáng giá được mọi người kính nể.”

Lời này vừa ra, mọi người lại chìm vào im lặng, trong lòng từng người cảm xúc không ngừng dâng trào.

“Nhưng chúng ta bây giờ nên làm sao đây?”

“Hiện tại xem ra, Béo Đầu hẳn là do lão tiền bối tự mình nuôi dưỡng, cho nên nó có thể nói chuyện cùng với làm việc gần giống với con người. Bởi vì lực lượng của lão tiền bối rồi cũng sẽ có một ngày hao hết, cho nên ông ấy định để cho Béo Đầu tới thay thế vị trí trấn áp quỷ hồn ở đây. Đóa hoa trên đỉnh đầu nở ra chứng tỏ nó đã đủ trưởng thành, đủ để gánh vác trọng trách này.”

Béo Đầu một bên hưởng thụ lá bùa, lỗ tai mơ hồ nghe được cái gì hoa nở rồi trưởng thành, cái gì trọng trách.

Nó ngồi dậy, vẻ mặt vô cùng ngây thơ hỏi lại: “Ta có phải có chuyện rất quan trọng phải làm hay không?”

Diệp Linh Lang duỗi tay đè Béo Đầu nằm xuống.

“Chỉ bằng ngươi, cần chỉ số thông minh thì không có chỉ số thông minh, cần dáng người lại không có dáng người, có thể dùng làm gì? Nằm yên, người lớn đang nói chuyện tiểu hài tử đừng xen miệng!”

“Oa, ta tốt xấu gì cũng là một linh quả đã nở hoa, không thể so với người nào đó còn chưa cập kê lớn hơn nhiều sao?”

“……”

Những người khác nhìn qua Béo Đầu, ánh mắt tràn đầy thưởng thức, nó rốt cuộc dỗi thắng tiểu sư muội một lần!

Diệp Linh Lang nheo nheo mắt lại, lộ ra tươi cười.

“Muội bỗng nhiên có một ý tưởng lớn mật.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK