• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bố đồng ý với con đi!", Tiểu Vũ chợt phát ra tiếng hét kinh khiếp.Cơ thể ông chủ run lên, ông ta gật đầu nhưng chẳng dám nhìn Tiểu Vũ.Tôi có cảm giác ông ta có nỗi khổ riêng nhưng không thể nói ra."Tiểu Vũ, con hãy nghe lời bố, để người này khâu thi thể cho mình, giúp linh hồn con được nguyên vẹn rồi đi đầu thai đi... Con đừng lo cho bố...", ông chủ béo nghẹn ngào thốt.Tiểu Vũ nhắn nhủ xong tâm nguyện, dường như cô ấy đã thở phào nhẹ nhõm, bèn gật đầu với bố mình.Cô ấy nhìn tôi, khẽ gật đầu nói: "Cảm ơn anh, vậy xin phiền anh".Nói rồi, ngọn nến vụt tắt.Ông chủ béo gọi tên con gái mình, muốn nhìn cô ấy thêm lần nữa."Cô ấy đi rồi. Ông ra ngoài trước đi, để tôi khâu thi thể cho cô ấy", tôi hạ giọng.Ông chủ béo không nói gì, trông như đã già thêm mười tuổi. Ông ta cúi người chào tôi rồi chầm chậm quay đi, tập tễnh bước khỏi phòng.Tôi tiến lại bên giường, thắp nén hương lên, rồi lại thắp cả cây nến mình mang theo, mở túi kim bắt đầu vá thi thể cho Tiểu Vũ.Mùi thơm trong phòng càng lúc càng nồng, thậm chí còn có phần say lòng người, quá trình vá xác rất thuận lợi, tôi đã cố gắng hết sức để khôi phục lại gương mặt khi còn sống của Tiểu Vũ.Lúc công việc của tôi xong xuôi thì trời cũng đã sáng.Tôi dụi cặp mắt khô rát, mở cửa phòng ra, ông chủ béo đang đứng ngoài cửa, không biết ông ta đã đứng vậy được bao lâu rồi."Cậu khâu xong chưa?", ông ta hỏi.Tôi gật đầu, bảo ông ta vào xem đi.Ông ta chỉ đưa mắt ngó vào rồi lại quay sang nhìn tôi."Tôi muốn nhờ cậu giúp tôi một chuyện này", ông chủ béo tỏ ra vô cùng nghiêm túc, cặp mắt ông ta hằn đầy tia máu."Chuyện gì vậy?", tôi hỏi.Ông chủ béo khép cửa phòng ngủ lại: "Cậu đi theo tôi", nói rồi, ông ta bước xuống tầng.Lúc này tôi mới phát hiện cả Đồng Xu lẫn Thất Thất đều không ở đây.Tôi nhanh chân đuổi theo ông chủ, hỏi ông ta Đồng Xu đi đâu rồi."Đêm qua cậu ta ngủ ngoài hành lang, tôi bảo A Cường đưa cậu ta vào phòng nghỉ ngơi rồi", ông chủ béo lạnh nhạt đáp.So với tối qua thì tâm trạng của ông ta đã bình tĩnh hơn nhiều rồi.Tôi lại đưa mắt nhìn hành lang, không thấy bóng Thất Thất đâu, giờ trời đã sáng rồi, cô ấy không thể tới những nơi có ánh sáng được. Liệu cô ấy có đang ổn không?Tôi xuống tầng một cùng ông chủ béo, ông ta đưa tôi bước trên hành lang dài, tiến vào một căn phòng nhỏ phía cuối hành lang.Căn phòng này không có cửa sổ, được thắp sáng bởi một cây nến đỏ, trong phòng còn có một chiếc quan tài thủy tinh.Một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy đỏ nằm trong quan tài.Nhìn kỹ gương mặt người phụ nữ này xong, tôi phát hiện bà ấy rất giống Tiểu Vũ."Đây là?""Mẹ của Tiểu Vũ, cô ấy đã chết ba năm rồi", ông chủ béo cất giọng khản đặc.Tôi sợ hãi hít một hơi thật sâu.Sao ông ta có thể khiến thi thể không bị thối rữa như vậy? Và tại sao ông ta lại đưa tôi tới đây?Tôi lại nhìn thi thể rồi phát hiện ra một tiểu tiết nhỏ, cánh tay người phụ nữ nọ có vết khâu."Tôi nghe Đồng Xu nói cậu là học trò của thầy Lộ?", ông chủ béo hỏi.Tôi gật đầu: "Đúng vậy".Ông chủ béo cũng gật đầu, ông ta nói tiếp: "Cậu biết Chử Thất Thất và thầy Lộ bị tôi gián tiếp hại chết nên tối qua cậu tới đây không phải để vá xác cho con gái tôi, phải không?"Chuyện đã tới nước này rồi, tôi cảm thấy mình không nhất thiết phải giấu ông ta nữa."Đúng vậy. Tôi tới đây báo thù cho Thất Thất", tôi thẳng thắn thốt.Ông ta cau mày, không những không nổi giận mà còn gật đầu chấp nhận."Tôi rất thích sự thẳng thắn của cậu. Tôi cũng rất lấy làm tiếc trước chuyện của thầy Lộ. Nếu ban đầu tôi biết thầy... à không, nếu tôi biết tên râu dê định giết thầy Lộ thì tôi sẽ không giúp ông ta".Tôi ngờ vực nhìn ông ta: "Ông cũng biết chú hai tôi sao?"Ông chủ béo nói với tôi người vá xác cho vợ ông ta chính là chú hai tôi.Ba năm trước, ông ta và vợ tới đây xử lý công việc thì bắt gặp cô gái định tự sát nọ.Vợ ông ta bỏ mạng, thi thể cần được khâu lại, dân địa phương bèn đề cử chú hai với ông ta.Chú hai khâu thi thể cho người phụ nữ xong thì ông chủ béo đã đưa xác vợ trở lại Hà Nam.Vì tài vá xác của chú hai rất cao siêu nên ông chủ càng nhìn càng có cảm giác như vợ mình chỉ đang ngủ thôi, bèn trở lại tìm chú hai hỏi xem vợ mình có thể sống lại không.Chú hai nói rằng không thể, chuyện này đã vượt khỏi năng lực của chú rồi.Ông ta bèn cầu xin chú hai giúp mình giữ cho xác chết không bị thối rữa, chú hai bèn bảo, sau khi con người đã chết đi thì tất cả cũng hóa hư không, nên trở về với cát bụi, chú không có cách giúp đỡ ông ta.--------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK