*** Huhuuuu tui tự dưng lên cơn thèm trà sữa nên phóng vèo vèo đi mua cốc size L để thỏa cơn nghiện nên giờ mới vác bụng về đăng truyện =))))))
Thẩm Gia Ngôn sáng sớm cũng không ăn bao nhiêu thứ, vừa ói ra, trong dạ dày đều rỗng, nhưng dễ chịu hơn nhiều.
Tạ Kế Hiên đứng ở cửa, nhìn Thẩm Gia Ngôn tái mặt, ói tê tâm liệt phế, rất khó chịu, mồ hôi đều rơi xuống. Mấy hôm trước ở trước mặt Trương tổng cũng là như vậy, dạ dày không tốt sao?
Thẩm Gia Ngôn run rẩy rửa mặt, xoay người nhìn thấy Tạ Kế Hiên, lại nhớ tới mùi kia, bị nôn nghén hành hạ nửa sống nửa chết sững sờ không dám lại gần, nhịn không được giơ tay lên che lỗ mũi.
Ăn quả ghét bỏ, làm cho tâm linh Tạ Kế Hiên chịu đả kích.
"Trên người anh mùi gì thế?" Thẩm Gia Ngôn bịt miệng mũi hỏi, đầu váng não căng.
Biểu tình Tạ Kế Hiên cứng ngắc, từ trong miệng bật ra hai chữ: "Nước hoa."
Thẩm Gia Ngôn nhớ tới anh ở trong phỏng vấn nói, không thích nước hoa, sao lại đổi tính rồi. Thẩm Gia Ngôn nói thầm: "Đột nhiên xịt nước hoa làm gì."
Rầm, có thứ gì đó rơi trên mặt đất, Tạ Kế Hiên cắn răng: "Cậu không phải thích cam quýt sao!"
"Há?"
Thẩm Gia Ngôn ngồi ở trong phòng làm việc tổng tài, chờ Tạ Kế Hiên tắm, một bên suy nghĩ lời vừa nãy của Tạ Kế Hiên, nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết nói gì. Dù sao cũng sẽ không phải lời tốt đẹp gì, Thẩm Gia Ngôn nghĩ.
Người này nghiêm túc thật sự, trước đàm phán còn phải tắm rửa là cái tật xấu gì. Thẩm Gia Ngôn đợi hồi lâu, rốt cục đợi được Tạ Kế Hiên tắm xong, 3 lớp áo ban đầu đổi thành đồ công sở đơn giản, trên người không có mùi nước hoa, Thẩm Gia Ngôn nhìn thuận mắt nhiều.
Tạ Kế Hiên mở văn kiện ra, giao cho Thẩm Gia Ngôn, "Ký ở đây."
Anh chỉ chỉ phần bên B. Thẩm Gia Ngôn vừa nhìn, là hợp đồng gia hạn. Điều khoản hợp tác mới tốt hơn nhiều so với trước kia, ban đầu cậu và Tân Nguyên là phân chia 3-7, hiện tại đổi lại, cậu 7, Tân Nguyên 3. Thẩm Gia Ngôn trợn mắt xem xong, sâu sắc cảm thấy không thực tế, giờ phút này mới có chút thực cảm với chuyện phát sinh trên mạng.
Hot chính là tốt mà.
Mặc dù cậu vẫn chưa gọi là hot, chỉ là tạm thời có chút nhiệt độ, nhưng chỉ vậy thôi, thái độ Tân Nguyên đối với cậu đã thay đổi lớn, có thể thấy được hot thật có bao nhiêu tốt. Cậu như vậy có thể cầm 7 phần, Chu Tầm Chi chắc hẳn nhiều hơn cậu.
Thẩm Gia Ngôn nhưng không có động vào: "Tôi muốn nghĩ thêm chút."
Tạ Kế Hiên cau mày: "Có gì không hài lòng cậu nói thẳng."
"Không, đã rất tốt rồi." Thẩm Gia Ngôn cười nói: "Tốt hơn tôi nghĩ nhiều lắm, nhưng tôi cảm thấy mình không xứng với loại đãi ngộ này."
Thẩm Gia Ngôn không muốn để cho Tạ Kế Hiên cảm giác mình treo giá, chân thành giải thích: "Tôi ở Tân Nguyên năm năm không có tiếng tăm gì, lần này vừa lúc hợp đồng kết thúc phát sinh loại chuyện này, có lẽ là đang nhắc nhở tôi bắt đầu lại một lần nữa, tôi cũng đang suy nghĩ mình có thích hợp ở lại Tân Nguyên hay không."
"Cậu đang lo lắng Tôn Cường? Cậu yên tâm, tôi sẽ đổi người đại diện cho cậu."
Thẩm Gia Ngôn lắc đầu: "Không liên quan tới anh ta."
Tạ Kế Hiên đột nhiên tiến tới gần, nhìn gần ngũ quan anh càng thêm nhuệ khí bức người, lông mày cao mắt sâu dường như có thể hút người vào trong, Thẩm Gia Ngôn sợ hết hồn, ngửa cổ trốn về phía sau, Tạ Kế Hiên cũng không cho phép cậu trốn: "Là bởi vì chúng ta từng lên giường sao?" (Hay lắm bro =))))
Thẩm Gia Ngôn mãnh liệt đứng lên, lui về sau mấy bước, trong mắt dần hiện ra kinh ngạc và khó xử, hóa ra Tạ Kế Hiên biết bọn họ từng lên giường, cậu còn tưởng chỉ mình cậu biết bí mật này, khó khăn giữ lại tôn nghiêm cuối cùng. Nhóc con trong bụng dường như cũng cảm nhận được tâm tình cậu, nho nhỏ phát ra cảnh cáo, Thẩm Gia Ngôn phản xạ có điều kiện giơ tay lên che bụng.
Tạ Kế Hiên híp mắt, đánh giá động tác của cậu: "Cậu gần đây xảy ra chuyện gì, dạ dày không thoải mái sao? Tại sao cứ ói mãi?"
Trong mắt Thẩm Gia Ngôn hiện lên bối rối, không dám nhìn mắt Tạ Kế Hiên, nhìn chằm chằm mặt đất: "Tôi bị viêm dạ dày."
"Thật?" Tạ Kế Hiên chăm chú mà nhìn chằm chằm mắt Thẩm Gia Ngôn.
"Thật!" Thẩm Gia Ngôn mãnh liệt gật đầu.
"Nghiêm trọng không? Tôi có quen biết bác sĩ." Nhìn thần sắc dè chừng của Thẩm Gia Ngôn, lập tức nghiêm mặt, lấy công làm tư: "Tôi chỉ là sợ cậu bị bệnh làm lỡ công ty kiếm tiền, cậu không cần nghĩ nhiều."
Thẩm Gia Ngôn lắc đầu lia lịa: "Không cần, tôi uống thuốc là ổn rồi, cái kia, tôi đi trước." Thẩm Gia Ngôn là một khắc cũng không ở được nữa, mặc kệ Tạ Kế Hiên có đáp ứng hay không xoay người liền đi, giống như chạy trốn vào thang máy, sợ Tạ Kế Hiên đuổi theo.
"Anh Thẩm!" Tinh thần Thẩm Gia Ngôn không tập trung đi xuống lầu, cửa thang máy vừa mở ra đã nhìn thấy Tưởng Duệ, cậu lười phản ứng, lách qua rời đi.
Tưởng Duệ kiên nhẫn: "Anh Thẩm, em chân thành xin lỗi anh, thật đấy." Hắn lau nước mắt: "Kỳ thực em cũng bị ép bất đắc dĩ, Tôn Cường uy hiếp em làm như vậy, anh cũng biết Tôn Cường là ai, em nếu không nghe lời, sau này cũng không có quả ngon để ăn, hắn có thể giết chết em."
Tưởng Duệ hối hận lắm, hôm qua hôm nay bất quá là cách một đêm mà thôi, biến hóa lại nghiêng trời lệch đất, hắn thế nào cũng không nghĩ tới Thẩm Gia Ngôn có thể có hôm nay. Vô luận như thế nào, cái đùi lớn này hắn sẽ không buông tay, giữa Thôi Chính Khâm cùng hắn, hắn cũng không tin Thẩm Gia Ngôn có thể lựa chọn heo.
Thẩm Gia Ngôn tâm phiền ý loạn: "Tôi nhớ không lầm, hai chúng ta đã không phải hợp tác nữa rồi, cậu còn tới tìm tôi làm gì hả?"
"Đừng mà, anh Thẩm, hai ta hợp tác lâu như vậy, ăn ý đều có, đổi người còn phải cọ sát một lần nữa." Tưởng Duệ nhìn thấy Thôi Chính Khâm đi tới, khúm núm giống như tên ngu, lại càng không lựa lời nói: "Anh Thẩm, anh phải nghĩ vì sau này a, nhan trị (*) của người hợp tác rất ảnh hưởng cách nhìn của fan CP, giống như Thôi Chính Khâm, đối với phát triển sau này của anh bất lợi lắm."
((*) nhan trị: giá trị nhan sắc)
"Chính Khâm cậu tới đây." Thẩm Gia Ngôn gọi, Thôi Chính Khâm nghe thấy, vội vàng chạy chậm tới đây, cẩn thận nói: "Anh Thẩm."
"Hai hôm nữa anh mở livestream, cậu cùng với tôi, giới thiệu với fan chút, sau này sẽ là người hợp tác chính thức."
"Vâng!" Thôi Chính Khâm hưng phấn gật đầu mãi, cảm kích không biết nên nói gì cho phải.
Y chỉ là tạm thời tới tìm Thẩm Gia Ngôn hợp tác, có thể lên ảnh y đã rất thỏa mãn, không hy vọng xa vời có thể vĩnh cửu. Huống chi hiện tại Thẩm Gia Ngôn hot, giá trị con người tăng lên, hợp tác nhất định sẽ trở nên tốt hơn, nghĩ như thế nào cũng sẽ không là y. Nhưng Thẩm Gia Ngôn lại không ghét bỏ y, không chê y mập, không chê y lu mờ, y gặp được đại vận gì, quen biết anh Thẩm!
Thẩm Gia Ngôn quả thực là quý nhân của y!
Thôi Béo thật là gặp được đại vận! Mọi người ào ào nghị luận, những người mới càng đỏ mắt muốn chết, ruột cũng sắp hối hận xanh rồi, hôm qua bọn họ nếu giơ tay hẳn tốt quá, vốn là thứ có thể có cơ hội tìm được, lại bị bọn họ bỏ lỡ, thật hận!
"Kế Hiên, tao tìm được cho mày một loại thuốc thoa trừ sẹo, nhập khẩu nước ngoài, dùng cực kỳ tốt."
Tạ Kế Hiên đối với cuộc gọi cá nhân này không quá cảm thấy hứng thú, ngược lại bên kia, tên bạn bác sĩ của anh còn đang lải nhải, một bộ không mua thì không bỏ qua: "Tay mày rốt cuộc bị tiểu yêu tinh nào cắn, dám để cho mày rách da, bọn tao tò mò là anh hùng hào kiệt phương nào lắm luôn."
Tạ Kế Hiên sờ hai đường trăng non đã bong vảy máu, màu trắng nhạt, rõ ràng là quá khứ đau đớn, trong mắt lại hiện lên một tia ôn nhu.
"Viêm dạ dày sẽ ói mãi sao?"
"Ha?" Tên bạn bác sĩ vẫn đắm chìm trong chủ đề tiểu yêu tinh, thình lình bị hỏi như vậy, rẽ vòng vèo mới lấy lại tinh thần: "Nam hay nữ?"
"Nam."
"Sẽ, bất quá nguyên nhân nôn mửa có rất nhiều, mày tốt nhất dẫn cậu ta tới kiểm tra chút. Cậu ta ói thế nào, tinh thần ra sao?"
"Lúc ói sống dở chết dở, bình thường lại vui vẻ."
"Phụ nữ, ngoại trừ tình huống đặc biệt, sẽ xem xét khả năng mang thai, nếu là đàn ông." Tên bạn bác sĩ khà khà cười: "Mày tin đàn ông sẽ mang thai chứ?"
Tạ Kế Hiên nghe quen hắn nói hươu nói vượn liên thiên, cũng không để ý tới, làm bộ muốn cúp điện thoại, tên bạn bác sĩ nhớ tới chính sự, vội nói: "Vậy thuốc trừ sẹo mày còn cần không?"
"Bao tiền?"
"Mỗi 20g 80 ngàn — Tút tút tút......"
Đề tài tiểu thịt tươi và vụ cướp giật tới sau này hoàn toàn lên men tới trên người Thẩm Gia Ngôn, mấy bộ phim có thể đếm trên đầu ngón tay mà Thẩm Gia Ngôn làm vai phụ khiến người ta tìm mù mắt đã không thể thỏa mãn fan, mọi người cần thứ mới mẻ duy trì nhiệt tình. Mà lúc này, trailer《Kiếm huyết phong hầu》hai năm trước công bố được người lục ra.
Thẩm Gia Ngôn 25 tuổi quay《Kiếm huyết phong hầu》, khi đó vào nghề năm thứ 3, sau khi trải qua kiếp sống vai phụ áo rồng 2 năm, rốt cục có một bộ phim nam 3.
Vai diễn của Thẩm Gia Ngôn chính là một vị Tiểu Thái tử sinh ở những năm cuối thời hoàng kim, chết dưới đao của binh phản bội. Hắn hồn nhiên sáng sủa được sủng ái, toàn tâm toàn ý yêu nữ chính, cuối cùng lại bị ép hắc hóa bắt đầu cuộc sống bi tình lại ngắn ngủi. Vị hoàng đế cuối cùng của vương triều, kế vị còn chưa tới 1 tháng, đã bị binh phản bội tràn vào Hoàng Thành giết chết. Thời khắc cuối cùng, vì hạnh phúc của nữ chính, tự mình thả nam chính nhốt ở tử lao ra, để cho nam nữ chính có thể đoàn tụ.
Là nhân vật bi tình mười phần, vừa khiến người thích lại kiếm nước mắt người. Hồi đó Thẩm Gia Ngôn lúc đi thử vai, một cái liền được đạo diễn chọn trúng. Đạo diễn mặc dù là tân binh, nhưng ánh mắt tốt, tài hoa cao, sự thật cũng chứng minh, chỉ cần là trailer, đã có thể nhìn ra trình độ xuất sắc của bộ phim này. Đáng tiếc sau đó không đủ lực, không thể phát hành.
Fan xem xong trailer, đối với Thẩm Gia Ngôn yêu tới càng thêm sâu sắc, nháo nhào @ Weibo yêu cầu xem phim.
Đáng tiếc không ai đáp lại, tin cuối cùng của weibo còn là 2 năm trước, hiện tại đều mọc cỏ rồi.
Thẩm Gia Ngôn đứng ở trong phòng thay đồ ở phòng gym, theo @ của fan đi xem weibo, cậu thật sự rất hi vọng bộ phim này có thể phát ra, cậu năm đó trẻ tuổi khí thịnh, ở trên nhân vật Tiểu Thái tử này bỏ ra rất nhiều, là thứ có thể trở thành tác phẩm tiêu biểu.
Công phu trong livestream chính là học hồi đó, nhắc tới công phu, Thẩm Gia Ngôn đối diện gương qua lại nhìn vóc người mình, cậu làm sao cũng cảm thấy cơ bụng trở nên mềm nhũn, là ảo giác của cậu sao?
"Gia Ngôn." Tôn Hạo Phi cười đùa vỗ vai cậu: "Nghe nói cậu hot rồi, tôi vội vàng tới đây lôi kéo làm quen."
Thẩm Gia Ngôn bị hắn chọc cười, Tôn Hạo Phi chớp mắt: "Tôi vừa nhìn thấy Tôn Cường, hắn đang tìm cậu, nhưng tôi không nói với hắn."
"Cám ơn." Thẩm Gia Ngôn còn rất cảm kích, cậu hiện tại cũng không muốn nhìn thấy Tôn Cường.
"Đúng rồi, cậu không phải bảo tôi hỏi thăm cho cậu bệnh viện tư nhân không tệ sao? Tôi tìm được rồi."
"Chính là nơi này, Thịnh Thì Phỉ Bảo, y thuật cao siêu, tính giữ bí mật hạng nhất, bất quá cần sớm hẹn trước, cậu có thể gọi điện thoại tư vấn chút." Tôn Hạo Phi đưa cho Thẩm Gia Ngôn một tấm danh thiếp.
Thẩm Gia Ngôn cầm ở trong tay, đột nhiên cảm thấy nặng trịch, trên bụng dần dần biến mất cơ bụng, chính là bằng chứng tồn tại của nhãi con, cậu lần đầu tiên cảm nhận được, không khỏi tâm tình trở nên nặng nề.
Nhóc con dường như nhận ra nguy hiểm, kích thích thần kinh Thẩm Gia Ngôn cường điệu sự tồn tại của mình.
Thẩm Gia Ngôn cầm lấy danh thiếp suy nghĩ hai ngày, cuối cùng quyết định, bấm điện thoại bệnh viện.