• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Linh vẫn quyết định kể chuyện này cho Gia Mỹ nghe, cô cứ nghĩ cô ấy sẽ hét lớn hoặc làm hành động quá khích nào đó, nhưng không...cô ấy khóc!



"Mỹ, cậu sao vậy? Sao lại khóc?" Phương Linh vội hỏi Gia Mỹ đang nước mắt ngắn nước mắt dài, cô ấy đang lo lắng cho cô sao hay cô ấy đang tự trách mình vì cô ấy nên cô mới bị như vậy?



Gia Mỹ ôm lấy cái gối quay lưng về Phương Linh, nói bằng giọng mũi.



"Sao lúc nào cậu cũng may mắn vậy chứ, được ngã vào lòng anh ấy, được anh ấy tặng khăn tay có chữ kí của mình, không những thế còn được anh ấy đưa về khách sạn nữa chứ." Gia Mỹ nói xong còn sụt sịt một cái.



Phương Linh "..."



Thì ra là ghen tị với cô, chứ không phải là lo lắng hay tự trách gì cả. Rõ ràng cô vừa bị người ta trộm suýt thì mất hết tiền bạc giấy tờ vậy mà cô ấy chẳng hề để chi tiết đó vào trong tai, mà chỉ để ý Bạch Tử Hàn đã đưa cô về khách sạn. Cô đúng là có cô bạn thật tốt đấy!



"Cậu còn không hỏi mình có bị sao không?" Phương Linh cũng giả vờ giận dỗi, quay lưng về phía cô ấy.



Gia Mỹ lúc này mới nhớ ra, vội quay người lại, đấm bóp vai cho Phương Linh, giọng nói dịu dàng quan tâm.



"Linh Linh của mình có bị sao không? Nào quay lại mình xem nào?" Gia Mỹ kéo người Phương Linh quay lại.



Phương Linh bị Gia Mỹ làm cho nổi hết gai ốc, cô đưa tay đẩy cô ấy ra rồi đi đến sofa trong phòng, ngồi xuống, lôi điện thoại ra nghịch



Gia Mỹ thấy Phương Linh không thèm để ý đến mình liền buồn chán nằm xuống giường, với lấy điện thoại trên đầu giường.



Khoảng năm phút sau, Gia Mỹ liền bật dậy từ trên giường, hai mắt trợn tròn nhìn màn hình điện thoại, sau đó lắp bắp gọi tên Phương Linh



"Linh....Linh, cậu....cậu mau xem này"



Phương Linh bị hành động bất ngờ của Gia Mỹ làm cho giật mình, cô để điện thoại xuống đi đến chỗ Gia Mỹ.



"Có chuyện gì vậy?"



"Cậu nhìn đi" Gia Mỹ chỉ vào màn hình điện thoại.



Phương Linh nhìn xuống màn hình điện thoại của cô ấy, trong đó đang phát đoạn video cô ngã vào lòng Bạch Tử Hàn hai ngày trước, phía dưới còn có dòng caption bằng tiếng trung mà cô không hiểu, vì Gia Mỹ sử dụng douyin. Cô đúng là có hơi ngạc nhiên một chút, không ngờ chỉ là hành động vô tình đó cũng bị người ta quay lại rồi đăng lên. Nhưng mà cũng đúng thôi, hôm đó nhiều người như vậy không bị quay lại mới lạ.



"Họ viết gì đây?" Phương Linh chỉ vào dòng caption ở bên dưới.



"Họ viết là 'Cô gái kiếp trước đã cứu cả thế giới' " Gia Mỹ dịch hộ cho cô.



Có cần phải làm quá như vậy không, cứu cả thế giới? Ha, biết đâu kiếp trước cô là một tên ác nhân giết người không ghê tay thì sao.



"Thật sự ghen tị với cậu quá đi." Gia Mỹ xụ mặt nói..



"Ghen tị cái gì chứ, mình còn đang cảm thấy quê gần chết" Suýt thì cô đã ngã sấp mặt rồi.



"Cậu xem bình luận này, bọn họ đều đang ghen tị với cậu đó." Gia Mỹ mở phần bình luận đưa cho cô xem, nhưng cô căn bản xem không hiểu.



"Thôi đi, có gì mà phải ghen tị, chẳng phải chỉ là tiện tay đỡ thôi sao." Phương Linh nói rồi lại trở về ghế, cô thích đọc bình luận của độc giả hơn mấy cái bình luận ở video kia.



Gia Mỹ bĩu môi một cái, lại nằm xuống giường, xem đi xem lại đã hơn chục lần, sao cô cứ có cảm giác Phương Linh với Hàn ca rất đẹp đôi là sao. Cô bạn này của cô ăn ở cũng tốt quá đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK