Trong lòng Tần Thư Dao cả kinh, trên mặt lại không biến hóa nhiều, vừa nãy Mộ Thành Hi nói người nọ hẳn là người ngày đó nàng cứu, chỉ là Tần Thư Dao còn nhớ rõ ngày đó người nọ là vì tránh né quan binh đuổi bắt, cho nên mới cầu bản thân cứu hắn.
Nàng không biết Mộ Thành Hi là địch hay bạn, cho nên cố ý giả ngu: "Năm trước ta từng cứu không ít người, không biết Ngũ hoàng tử nói là người phương nào?"
Giống như Mộ Thành Hi đã sớm đoán được Tần Thư Dao sẽ nói như vậy, hắn cầm lấy ly rượu trên bàn, sau đó chậm rãi nhấp một ngụm, cười nói: "Tần cô nương không cần lo lắng, Mậu Điền đã nói với ta, ngày đó Tần cô nương đã cứu giúp, hắn mới có thể thoát thân, ngọc bội ngọc hoa lan kia cũng không biết Tần cô nương còn giữ không?"
Xem ra là Mộ Thành Hi biết tất cả mọi chuyện, chính là Tần Thư Dao không rõ vì sao lúc này Mộ Thành Hi nhắc tới chuyện này, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác?
"Ngũ hoàng tử có ý gì?"
Sắc mặt Tần Thư Dao có chút khó coi, sau khi nàng trọng sinh, rất nhiều chuyện đều khác với kiếp trước, kiếp trước nàng hoàn toàn không tiếp xúc với hoàng tử, lại càng chưa từng làm qua nhiều chuyện như vậy.
Mộ Thành Hi cũng không quanh co lòng vòng nữa: "Tần cô nương không cần lo lắng, lần này ta tìm đến Tần cô nương cũng là có một chuyện muốn nhờ?"
Khóe miệng Tần Thư Dao nâng lên một thoáng cười lạnh: "Dân nữ cũng chỉ là một nữ tử yếu đuối, lại có cái gì có thể giúp được hoàng tử chứ?"
"Tần cô nương còn nhớ rõ ngày cô nương từng hẹn Hàn Thế Quân hẹn hò, nhưng mà cuối cùng lại để cho biểu muội của cô nương đến."
Tần Thư Dao không nghĩ tới chuyện này thế nhưng Mộ Thành Hi lại điều tra ra rõ ràng, trên mặt nàng thoáng qua một chút kinh ngạc, chỉ là rất nhanh đã lại bình tĩnh: "Chẳng lẽ Ngũ hoàng tử cảm thấy dân nữ làm hơi quá đáng?"
Mộ Thành Hi thấy Tần Thư Dao không có hoảng sợ, vẫn là vẻ mặt bình tĩnh như trước, Hứa Mậu Điền nói quả nhiên không sai, nữ tử này khác biệt với những người khác. Hắn cười khẽ hai tiếng, lại nói: "Hàn Thế Quân một lòng muốn quyến rũ Tần cô nương, nhưng mà Tần cô nương lại đã sớm chuẩn bị tốt, không chỉ có không mắc mưu còn đưa người nha hoàn phản bội của cô nương đến trong phủ của hắn ta, cuối cùng biến thành chết thảm. Có thể nói là Tần cô nương mưu tính sâu xa!"
Tần Thư Dao không nghĩ tới Mộ Thành Hi lại có thể hỏi thăm tỉ mỉ như vậy, người duy nhất biết rõ chuyện này chỉ có một mình Tĩnh Nguyệt, tuy rằng trong lòng nàng cũng có chút hoài nghi, nhưng mà lại càng thêm tin tưởng Mộ Thành Hi cũng đã sớm phái người theo dõi nhất cử nhất động của mình, bằng không thì cũng sẽ không biết kỹ càng đến như vậy.
"Ngũ hoàng tử cũng thật dụng tâm, lại biết rõ mọi chuyện của dân nữ như thế, chỉ là giờ phút này Ngũ hoàng tử nói với dân nữ việc này lại có ý gì? Chẳng lẽ là muốn uy hiếp dân nữ sao?"
Tần Thư Dao lộ ra một chút cười lạnh, khẽ hừ một tiếng: "Hắn ta mang lòng gây rối, hơn nữa biểu muội dân nữ và nha hoàn kia cũng đều là cam tâm tình nguyện, việc này cũng trách không được dân nữ!"
Hai hàng lông mày của Mộ Thành Hi khẽ nhếch lên, nhẹ giọng nói: "Tần cô nương không cần căng thẳng, bổn hoàng tử nói với cô nương việc này không phải là muốn uy hiếp cô nương, chỉ cảm thấy cô nương và ta đều có chung một kẻ địch, sao không liên thủ?" (hợp tác)
Tần Thư Dao nghe vậy lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lại cười lạnh nói: "Hắn ta chỉ là một thứ tử Hàn gia, cho dù hiện tại chiếm được Hoàng Thượng tán thưởng, sợ là cũng không uy hiếp đến Ngũ hoàng tử!"
"Cô nương có điều không biết, tuy ràng hắn ta không có uy hiếp gì đến Bổn hoàng tử, nhưng mà hắn ta cùng phe với Tứ ca. Lúc trước hắn ta muốn đầu nhập vào Tam ca, nhưng mà Tam ca cảm thấy hắn ta tâm thuật bất chính, cho nên mới chậm chạp không trọng dụng, không nghĩ tới hắn ta không chỉ có tâm thuật bất chính, nhẫn nại cũng không được, mới chỉ có mấy tháng ngắn ngủn, đã đầu phục Tứ ca. Tính tình Tứ ca lỗ mãng, nóng nảy lại hay bùng nổ, có sự hỗ trợ của hắn ta lại thu liễm không ít, hiện tại Phụ hoàng cũng càng thêm thích huynh ấy!"
Thì ra đây là đấu tranh trong đám hoàng tử, Tần Thư Dao chỉ một lòng muốn dẫm nát Hàn Thế Quân dưới chân, nhưng mà không nghĩ tới ở trong mắt Mộ Thành Hi, lại trở thành minh hữu tốt nhất.
Tần Thư Dao khẽ cười thành tiếng: "Ngũ hoàng tử nói đùa rồi, dân nữ chỉ là nữ tử yếu đuối, làm sao có thể giúp được ngài. Hơn nữa Hàn công tử có mưu đồ bất chính với dân nữ, cho nên dân nữ mới phản kích!"
Mộ Thành Hi cười lại rót thêm cho Tần Thư Dao một chút rượu, sau đó bản thân cũng cầm lấy ly rượu uống một hơi cạn sạch, cười nói: "Cô nương vô tình giúp chúng ta không ít, cho nên hôm nay ta mới tìm đến cô nương!"
Lúc trước Tần Thư Dao đã loáng thoáng cảm thấy tờ giấy lúc trước có chút liên quan đến Mộ Thành Hi, không nghĩ tới hôm nay Mộ Thành Hi lại tìm bản thân đến tửu lâu này uống rượu, càng muốn để cho mình trở thành minh hữu của hắn.
"Dân nữ không rõ ý tứ của ngài!"
Mộ Thành Hi thấy Tần Thư Dao dè dặt cẩn thận như thế, cười nói: "Năm trước cô nương đã từng cứu Mậu Điền, mà trước đó không lâu ở miếu đổ nát thành Nam cô nương cũng đã giúp việc cho ta."
Không ngờ chuyện này quả nhiên có liên quan đến Mộ Thành Hi, trong lòng Tần Thư Dao kinh ngạc, trên mặt lại không lộ ra thay đổi quá lớn, chỉ cầm lấy ly rượu chậm rãi nhấp một ngụm, lúc đó trong miệng lập tức cảm thấy ngọt lành nhẹ nhàng khoan khoái.
"Nếu dân nữ không đáp ứng ngài?"
Sau khi trọng sinh, Tần Thư Dao ngoài muốn báo thù ở mặt ngoài ra chỉ muốn để Tần Khả Cầm gả đến một chỗ tốt, sau đó chính mình kiếp này bình bình đạm đạm sống qua ngày. Cho tới bây giờ nàng đều chưa hề nghĩ tới muốn nhấc lên quan hệ gì với hoàng gia.
Mộ Thành Hi cảm thấy Tần Thư Dao thú vị cực kỳ, nếu là nữ tử khác nghe đến đó, sợ là trên mặt đã sớm lộ ra kinh ngạc hoặc là vẻ mặt vui mừng, mà từ đầu đến cuối Tần Thư Dao lại luôn lạnh lùng nhàn nhạt, dường như hoàn toàn không e ngại hắn.
"Ta biết cô nương còn có một muội muội, nếu cô nương nguyện ý đáp ứng, như vậy ta sẽ vì nàng tìm kiếm một hôn sự không tệ!"
Chuyện này quả thật là một điều kiện không tồi, kiếp trước Tần Thư Dao thiếu nợ Tần Khả Cầm nhiều lắm, cho nên kiếp này nàng muốn dùng hết tất cả năng lực của bản thân bồi thường cho muội ấy. diễn đàn lê quý đôn
Nhưng mà việc hôn sự này, lại không phải chỉ có một mình Mộ Thành Hi có thể làm chủ. Hiện tại Tần Khả Cầm muôi dưỡng ở dưới gối Tần lão phu nhân, chắc chắn Tần lão phu nhân cũng tuyệt đối sẽ không lại để Ngô thị làm xằng làm bậy.
"Điều kiện này quả thật mê người, nhưng mà ngoại trừ Ngũ hoàng tử, dân nữ nghĩ chuyện này vẫn có rất nhiều người có thể làm được!"
Nói xong Tần Thư Dao lập tức đứng dậy khỏi ghế, sau đó khom người với Mộ Thành Hi, nhẹ giọng nói: "Hiện tại canh giờ đã không còn sớm, dân nữ cũng cần phải trở về."
Sau đó Tần Thư Dao không lại nhìn Mộ Thành Hi, lập tức đi tới cửa, nhưng mà mới đi tới cửa, đã bị một cánh tay cường tráng của Mộ Thành Hi ngăn lại.
Tần Thư Dao khẽ cau mày, không vui nói: "Ngũ hoàng tử, đây là có ý gì?"
Bỗng nhiên Mộ Thành Hi vươn tay dùng sức kéo Tần Thư Dao vào trong lòng mình, đến khi ngửi được hương thơm độc đáo trên người nàng, cảm thấy thất thần một trận.
Mà Tần Thư Dao ngửi thấy hơi thở nam tử dày đặc, trên mặt lập tức xuất hiện một chút đỏ ửng, sau đó lại dùng sức đẩy Mộ Thành Hi ra. Nhưng mà sức lực của nàng làm sao có thể địch nổi Mộ Thành Hi, cho nên nàng cố sử dụng sức lực toàn thân, mà vẫn không thoát khỏi trói buộc của Mộ Thành Hi.