Mục lục
Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em - Lương Tiểu Ý - Tô Lương Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 84

 

Lương Tiểu Ý chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, trong lỗ tai vang lên những tiếng ù ù. Giọng nói của Thẩm Minh Viễn xuyên thấu qua những tiếng ù ù truyền vào trong tai cô. Giờ khắc này, cô quyết định sẽ không tiếp tục nhân nhượng người đàn ông tính cách xấu xa này nữa!

 

Thẩm Minh Viễn căn bản không có tư cách làm bác sĩ!

 

Lương Tiểu Ý sờ lên nửa mặt bị đấm của mình, ngoại trừ tê dại, không còn bất kỳ cảm giác nào khác. Cô biết, một đấm vừa rồi Thẩm Minh Viễn ra tay mạnh như thế nào.

 

Tiếng động lớn như vậy đã đánh động tới các bác sĩ đang trực ban và ý tá có ca trực ở cùng tầng.

 

Tiếng bước chân vội vã hỗn loạn dần dần đến gần, Lương Tiểu Ý vịn vách tường, gắng gượng đứng lên, cố lắm mới đứng vững chân.

 

Lúc các bác sĩ và y tá chạy đến, Lương Tiểu Ý lạnh lùng nhìn chäm chằm cố chấp Thẩm Minh Viễn, mỗi câu mỗi chữ lạnh như băng, cô giống như tuyên bố nói ra: ” Thẩm Minh Viễn, anh yên tâm. Lần này tôi nhất định sẽ kiện anh ra tòa. Anh cứ đợi sự trừng phạt của luật pháp đi.”

 

Cô được ý tá dìu đứng dậy, cô y tá sợ hãi hô lên: “Trời ạ, bác sĩ Lương, mặt của chị!” Tất cả mọi người nhìn chăm chằm vào khuôn mặt của Lương Tiểu Ý, hai chữ thê thảm cũng không đủ để hình dung tình trạng nó bây giờ .

 

Nửa khuôn mặt sưng đỏ như bánh bao, toàn bộ mạch máu nhỏ bởi vì chịu lực đánh mạnh mà nổi lên trên làn da, nhìn giống như một cái mạng nhện, kinh khủng đến ghê người.

 

Lương Tiểu Ý chép miệng, lau máu chảy ra từ khóe miệng.

 

Bác sĩ trực ban sợ hãi đến nỗi vội vàng để người ta đỡ Lương Tiểu Ý vào trong văn phòng trực ban của cô ấy. Thẩm Minh Viễnđứng tại chỗ, sắc mặt vô cùng khó coi.

 

Đến văn phòng trực ban của bác sĩ, dưới sự hỗ trợ của bác sĩ trực ban và y tá, khuôn mặt Lương Tiểu Ý được thoa lên thuốc mỡ, bác sĩ trực ban để y tá quay lại làm việc, nói mọi chuyện chỗ này cô ấy sẽ giải quyết.

 

Trong lúc xử lý vết thương, Lương Tiểu Ý nghe thấy các y tá gọi vị bác sĩ đang trực ban này bác sĩ Lý.

 

Đợi đến khi toàn bộ văn phòng chỉ còn lại hai người, bác sĩ Lý đột quỳ xuống trước mặt Lương Tiểu Ý.

 

“Cô… Bác sĩ Lý, cô đang làm cái gì vậy?” Lương Tiểu Ý cuống quít đứng lên, đột nhiên có quỳ xuống trước mặt mình, bất cứ ai đều sẽ cảm thấy sợ hãi.

 

“Tôi cầu xin cô, xin cô đừng kiện Minh Viễn, tôi cầu xin cô đó được không?”

 

Khuôn mặt Lương Tiểu Ý lập tức trở nên lạnh lẽo, cô bị hắn vu oan, bị hắn đánh thành như thế này, bây giờ cô bác sĩ Lý này còn muốn cô bỏ qua cho hắn… Lương Tiểu Ý lạnh lùng hỏi bác sỹ Lý đang quỳ trên mặt đất: “Cô có quan hệ gì với Thẩm Minh Viễn? Dựa vào đâu tôi phải bỏ qua cho kẻ đã vu oan lại còn đánh mình thành như thế này?”

 

“Tô là… Bác sĩ Lý vô cùng do dự.

 

Lương Tiểu Ý thu hồi ánh mắt, đứng dậy, muốn bỏ đi: “Cô không muốn nói sao? Không nói thì thôi vậy”

 

“Đợi chút! Cô đừng đi!” Bác sĩ Lý ôm chặt lấy bắp chân của Lương Tiểu Ý, đau khổ cầu xin nói: “Tôi cầu xin cô, cô bỏ qua cho Minh Viễn đi.

 

Anh ấy, anh ấy không phải cố ý muốn đánh cô. Nhất định có hiểu lầm, tôi cầu xin cô, bỏ qua cho anh ấy đi mài”

 

Lương Tiểu Ý nhất thời cảm thấy dở khóc dở. Rõ ràng cô mới là người bị hại, tại sao ở trong miệng cô bác sỹ Lý đang cầu xin cho Thẩm Minh Viễn này lại trở thành người khắc nghiệt, lòng dạ hẹp hòi thế này?

 

Câu nào câu nấy đều bào chữa cho Thẩm Minh Viễn, ám chỉ Lương Tiểu Ý cô không chịu bỏ qua cho Thẩm Minh Viễn, cô mới là kẻ xấu xa.

 

Ha ha…

 

Cơn giận dữ bùng nổ mãnh liệt ở trong lòng, Lương Tiểu Ý giận đến mức cả người đều đang phát run, cô kiềm chế lửa giận cùng với sự uất ức ở trong lòng mình mình, hít sâu một hơi, mới khiến cho cái đầu tức đến choáng váng của mình khôi phục một chút tỉnh táo.

 

“Bác sĩ Lý, đầu tiên, ncô không có bất cứ quan hệ giừ với Thẩm Minh Viễn. Tiếp theo, trước đây Thẩm Minh Viễn từng vu oan cho tôi. Là một bác sĩ, anh ta không có đạo đức nghề nghiệp mà anh ta nên có. Tôi cho rằng loại người như anh ta không xứng đáng trở thành bác sĩ. Trước đó tôi đã bỏ qua cho anh ta một lần, cũng không muốn kiện anh ta ra tòa, bởi vì tôi không muốn vì chuyện này, hủy hoại tương lai của anh ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK