Vừa nấy, bọn họ đã xác định dưới sự vây công của nhiều người như vậy, Giang Nguyên chết là không thể nghỉ ngờ.
Nhưng đối phương vẫn còn sống, hơn nữa còn đứng rất thẳng, cho dù có phun máu cũng không chết.
Nghĩ đến đây, ba người còn lại nhìn năm người nằm bất động trên mặt đất, ánh mắt hiện lên sự sợ hãi. Người nào cũng đã giết không biết bao nhiêu người, nhưng bây giờ bọn họ thật sự chột dạ. Mặc dù đối phương đã bị thương rất nặng, nhưng đánh mãi vẫn không chết, bọn họ đã bắt đầu có chút sợ hãi.
Giang Nguyên lạnh lùng nhìn ba người vài lần, sau đó cười khổ. Mỗi một lần ho hay thở, ngực đau giống như là dao cắt.
Xương sườn số 9, 10, 11 bên trái, xương sườn số 6, 7 bên phải đã bị gấy. Hơn nữa xương sườn số 7 đã cắm vào phổi. Xương bắp đùi bên phải bị gãy, nếu còn động đậy chỉ sợ sẽ gãy thật sự.
Điều duy nhất còn may mắn chính là, hai tay không hề tổn hao, vẫn còn có thể đánh ra một kích cuối cùng.
Hắn cúi xuống nhìn ngực của mình, nhìn thấy máu không ngừng từ miệng nhỏ xuống ngực, thấm ướt phần áo bên dưới, sau đó ngẩng đầu nhìn Tê Nhạc Minh, khóe miệng hiện lên ý cười, khiến cho Tề Nhạc Minh phía đối diện cảm thấy phát lạnh.
Nhìn nụ cười lạnh lẽo của Giang Nguyên, còn có máu không ngừng chảy xuống, Tê Nhạc Minh đột nhiên cảm thấy tim của mình bắt đầu đập mạnh, thậm chí toàn thân còn có chút run rẩy.
Rốt cuộc, y không thể chịu nổi sự dày vò đáng sợ này. Y không thể chịu được một người bị đánh trọng thương như vậy lại còn có thể làm cho y khẩn trương.
- Lên, giết hắn cho tôi. Ai giết được, thưởng cho mỗi người một triệu. Ngôn Tình Sắc
Tê Nhạc Minh kêu lên.
Trọng thưởng tất có dũng phu. Mặc dù ba người đã sớm run sợ trong lòng, nhưng Thiếu chủ đã ra lệnh, hơn nữa Giang Nguyên lại còn trọng thương nặng hơn trước, ba người liếc mắt nhìn nhau liền cắn răng vọt tới. Tiểu tử trước mắt quỷ dị vô cùng, nhưng đối phương rõ ràng đã không còn khiến người ta phát lạnh như ban đầu.
Hơn nữa, nhìn bộ dạng của đối phương, có thể cử động được hay không còn chưa tính, huống chỉ là đánh. Cho nên cả ba đều hít một hơi thật sâu, tiếp tục tấn công Giang Nguyên. Bọn họ tin tưởng rằng, một kích cuối cùng sẽ khiến cho đối phương chết là không thể nghỉ ngờ.
Giang Nguyên hít một hơi thật sâu, cố nén cơn đau ở ngực, chuẩn bị để bản thân tiến vào trạng thái Không. minh lần nữa. Hản biết, nếu hắn không chống đỡ nổi, hắn sẽ chết.
- Không thể chết được, mình nhất định không thể. chết được. Mình còn rất nhiều chuyện cần làm.
Giang Nguyên thầm nghĩ, sau đó ngừng thở, cảm giác trong đầu truyền đến một tin tức.
Ba người còn lại đều là ba người cực kỳ có kinh nghiệm, hình thành thế tam giác, lao tới Giang Nguyên. Hai mắt Giang Nguyên nhẹ nhàng nhắm lại, hai ngón tay căng ra, trong đầu hiện lên động tác và phương vị của ba người.
Ba người Tề gia đang tấn công Giang Nguyên, thấy hắn một lần nữa nhắm mắt lại, trong lòng cũng cảm thấy khẩn trương. Bởi vì mỗi lần bọn họ công kích, đối phương liền có biểu hiện này, giống như hắn chỉ cần đứng im tại chỗ là có thể phán đoán được vị trí và công kích của từng người.
Thậm chí còn có thể dịch chuyển cơ thể, khiến cho những bộ phận quan trọng tránh khỏi đòn công kích.
Đây chính là một trong những nguyên nhân khi bọn họ run sợ. Bọn họ chưa từng gặp qua người nào lại quỷ dị như thế, chẳng khác nào đằng sau có thêm một đôi mắt.
Bây giờ Giang Nguyên đã tiến nhập vào trạng thái Minh không. Ba người kia đã khẩn trương trong lòng, nhưng hiện tại đã không còn đường lui, đành phải cắn răng dựa theo phương vị đã định mà công kích Giang Nguyên.
Trong đầu Giang Nguyên nhanh chóng hiện lên vị trí của từng người, đồng thời rất nhanh ra tay ước lượng phương hướng và lực công kích của hắn.
Trong thiên hạ không có gì là không phá được, chỉ có nhanh là không phá được. Đây cũng chính là nguyên nhân Giang Nguyên có thể chiến thắng một cách thần kỳ. Lân này hắn toàn lực ra tay, một đạo ngân quang và ô quang hiện lên trước mắt hai người. Nhìn hai đạo ánh sáng này, ánh mắt của cả hai hiện lên sự kinh hãi, vẻ mặt trong nháy mắt đông cứng lại.
Dưới sự công kích toàn lực của Giang Nguyên, rốt cuộc người cuối cùng cũng đã ngã xuống đằng sau. Ánh mắt lóe lên, mang theo một tia huyết hoa.
Danh Sách Chương: