Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TRÊN truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
"Anh Lâm ạ?"
Đường Tranh ngay lập tức chú ý đến thanh âm của cô. Mặc dù anh chỉ chầm chậm ăn sáng, nhưng tai lại dựng lên nghe ngóng, con ngươi lơ đãng lại liếc đến quan sát biểu cảm của cô gái.
"A, vụ xóa WeChat ấy hả?"
"Chắc là,... em lỡ tay..."
Khóe miệng Đường Tranh giật giật, phát hiện ra bữa sáng hình như ngon hơn chút.
"Đi chơi? Bây giờ á?"
Nụ cười trên môi Đường Tranh thu hồi. Anh nhìn Đường Quả, vừa hay chạm vào tầm mắt cô, nghe cô nói, "Không được, em..."
"Anh đợi chút nữa thì qua đón Tiểu Quả." Đường Tranh giật lấy điện thoại. "Con bé ít khi ra ngoài chơi, anh để ý nó nhiều chút."
Lâm Dật Thỉ đang tiếc nuối thì nghe được giọng Đường Tranh, thở ra một hơi. Gã đang định đáp lại thì điện thoại đã cúp máy. Đối với chuyện này gã cũng chỉ lắc đầu cười một tiếng, hoàn toàn không để ý.
Gã cần nhà họ Đường trợ giúp, nhiều nhất là không ghét Đường Quả. Nhưng bây giờ người nhà đang chèn ép gã, không có Đường Quả thì cũng sẽ có cô nọ cô kia của các gia tộc khác.
So với dỗ dành những thiên kim thông minh tài giỏi kia thì dỗ dành một cô bị chiều đến mức cái gì cũng không biết như công chúa nhỏ của nhà họ Đường dễ hơn nhiều.
"Tiểu Quả đi thay đồ đi, lát nữa Lâm Dật Thỉ qua đón em."
Đường Tranh đưa điện thoại cho Đường Quả, cúi đầu xuống, không nhìn cô, "Ăn mặc đẹp chút."
Anh không ngẩng đầu lên, là vì không muốn nhìn thấy ánh mắt của cô gái, không muốn biết cô sẽ có ánh mắt gì. Dù thế nào đi chăng nữa, anh cũng sẽ không sửa lại kế hoạch ban đầu, sẽ không vì tình cảm của mình với Đường Quả thay đổi mà hủy kế hoạch.
"Vâng."
Cô chỉ vâng một tiếng, không gây sự như trong tưởng tượng của anh mà lại khiến lòng anh khó chịu.
Đường Tranh ngẩng đầu lên, đã chỉ còn cái bóng của cô vội vàng chạy về phòng. Anh nắm tay lại, cuối cùng chỉ cười lạnh, không làm gì cả.
[Kí chủ, cô dự định mặc đẹp vầy thật à?]
Hệ thống khó hiểu hỏi, không đoán được kí chủ nhà nó định bày trò gì. Hôm qua nó cứ nghĩ là ký muốn tán đổ Đường Tranh, để Đường Tranh vì mình mà sống dở chết dở; nhưng xem ra Đường Tranh không có dễ đổ như thế.
Hôm nay kí chủ mặc đẹp, lại còn vui vẻ như thế... Chẳng lẽ là muốn đi tán nam chính Lâm Dật Thỉ?
[Kí chủ ơi kí chủ à, đã nói là không động đến nam chính cơ mà?]
Đường Quả nhếch môi, "Ta đâu có nói là muốn đụng vào nam chính? Một chuyến đi chơi thôi, chẳng lẽ mi muốn để ta khó chịu trong phòng à? Nghẹn quá lâu là không được, không chừng ta sẽ tự sát đấy."
[Không, không, tôi đâu có ý này...] Nó rất lo lắng, lo lắng kí chủ không cẩn thận lại đóng băng thế giới.
Mặc dù thống ta cũng dần quen rồi nhưng mà nó rất lo kí chủ không vui sẽ hứng lên trả thù đời.
Đưởng Quả tỉ mỉ tô lông mày, bôi son hồng hồng, khóe miệng cong lên, đổi một bộ váy liền áo màu hồng rất đúng chuẩn công chúa nhỏ nhà họ Đường.
Lại phối với mái tóc quăn quăn, thật sự rất giống một búp bê đáng yêu.
Nếu như trên mặt cô không có nụ cười đầy âm mưu, hệ thống cảm thấy mọi thứ đều rất hoàn hảo.
"Anh ơi, em đi nha. Là anh cho em đi đó."
Hệ thống run rẩy. Vãi thật, sao thế này? Cứ cảm thấy đi theo kí chủ sẽ có biến.
Cuối cùng, nó nhịn không được nữa, [Kí chủ, cô muốn trả thù Đường Tranh à?]
"Có hả?"
[Có, tôi đây chắc kèo là có!]
"À, thế còn phải xem biểu hiện thế nào. Ta vừa lòng, có thể có kết cục tốt nha."
Hệ thống: Nếu không hài lòng... Chắc là cô định bón hành lên bờ xuống ruộng cho anh ta hả?
Danh Sách Chương: