Đường Quả thoải mái ngồi trên xe bảo mẫu, bộ dáng mười phần lười nhác. Cô phó mặc hoàn toàn cho những chuyên viên trang điểm và nhà tạo mẫu tóc muốn làm gì trên người mình cũng được.
Còn người đang nói chuyện cùng Đường Quả chính là quản lí mới của cô ấy - Vu Ngọc. Năm nay chị ấy đã ba mươi tuổi.
Có xe bảo mẫu cao cấp, có người đại diện tốt nhất, có chuyên viên trang điểm, nhà tạo mẫu tóc, nhà thiết kế. Tất cả mọi người đều xoay vòng để phục vụ lần đầu ra mắt của Đường Quả. Ngoài ra còn có hai trợ lí nhỏ đang giúp cô giải quyết những chuyện vặt vãnh. Với một người không có chút tiếng tăm gì thì đây quả là một chuyện không thể tin được, đây là một đặc cách, đãi ngộ mà cả nhưng người làm việc lâu năm cũng không thể có.
Với sự chuẩn bị kĩ càng như vậy, khi xe của Đường Quả xuất hiện ở vòng bán kết khiến rát nhiều người chú ý.
Nhờ có tài năng Lãnh Duệ, cô không cần tham dự vòng sơ khảo, chung khảo mà trực tiếp xuất hiện trong vòng bán kết. Tuy nhiên cũng không có ít người cũng như cô, dựa vào quan hệ mà tiến vào. Nhưng điểm khác biệt chính là, mấy người họ làm sao có được sự xuất hiện đầy hoành tráng như vậy chứ.
"Xe kia là của người nào vậy? Chẳng lẽ đó là xe của một vị ca sĩ nổi tiếng nào được mời tới trường quay làm khách quý?"
Hiện tại còn tương đối sớm nhưng cánh nhà báo cùng các fan hâm mộ đã tụ tập quanh khi trường quay rất đông. Tất nhiên chiếc xe cao cấp kia của Đường Quả hấp dẫn tầm mắt của tất cả mọi người.
"Vậy sao? Nhưng tôi chưa nghe thông báo gì cả."
"Nhìn mau!! Ở kia lại có thêm một chiếc xe bảo mẫu khác cũng không kém."
"Chẳng lẽ chương trình thực sự muốn tạo cho chúng ta bất ngờ?"
Lúc này, Đường Quả đã từ trên xe bước xuống. Cô nghe được những tiếng xì xầm to nhỏ của người xung quanh về một nhân vật nào đó. Hiển nhiên tầm mắt cũng dừng lại trên chiếc xe đang tiến vào.
Đúng lúc ấy, cửa xe mở ra. Một đôi giày tay đen bóng bước xuống, đó chính là Lãnh Tử Việt. Nhưng trên tay nam chính còn đang đỡ một bàn tay búp măng xinh đẹp khác. Cô gái ấy bước xuống, mười phần xinh đẹp, mị lực toả ra bốn phía. Nhưng nhìn cách cô ấy xuất hiện cũng đủ thấy vị trí của cô trong lòng Tử Việt quan trọng tới mức nào. Dìu nàng xuống xe mà như thể đang nâng đỡ một viên ngọc quý.
"Trời ạ! Cô ấy thật xinh đẹp, cô ấy cũng là ca sĩ sao? Nhưng tôi vẫn chưa gặp qua gương mặt ấy lần nào."
Âm thanh này không phải khen Đường Quả, mà là lời khen cho nữ chính - Lục Kỳ.
Lục Kỳ quả thực thật lớn lên xinh đẹp. Xinh đẹp tới mức dù quăng nàng vào một huyện người cũng có thể nhận ra trong nháy mắt.
"Trên cổ của cô ấy cũng đeo thẻ thi đấu? Hoá ra đây chính là thí sinh trong vòng bán kết a." Một nữ sinh trẻ tuổi nhận ra mà hô lớn lên
"Cô ấy cũng tới tham gia vòng bán kết??"
Rất nhanh có rất nhiều thí xinh chạy đến làm quen với Lục Kỳ. Cùng với vầng hào quang nữ chính, nàng đã rất nhanh làm thân, hoà cùng đám thí sinh ngày nay.
Tuy vậy cũng không có ít người phải đỏ mắt ghen tị. Không phải Lục Kỳ chính là "người sinh ra đã ở vạch đích" sao? Muốn xinh đẹp có xinh đẹp. Muốn có dàn bảo mẫu xịn cũng có. Thậm chí còn có một soái ca như Lãnh Tử Việt làm bạn trai. Thật khiến người ta ghen tị mà.
Nhưng đối lập với đám người ghen tị kia, có một vào cô gái nhỏ sau khi nghe Lục Kỳ ngâm nga hát liền lập tức giác ngộ trở thành fan của cô.
Đường Quả không phải cả hai trong số ấy. Cô chỉ ung dung ngồi trên ghế đợi. Bộ dạng lười nhác, đưa tay chống cằm nhằm chán nhìn mấy nữ nhân điên dở đang tự khen nhau. Thi thoảng còn chớp chớp mặt cái, mười phần xinh đẹp.
"Đó là thiên kim tiểu thư nhà họ Lục. Cô ấy mới từ nước ngoài tu luyện trở về. Từ nhỏ đã chính là thiên tài âm nhạc. Có lẽ đây chính là đối thủ lớn nhất của cô trong cuộc thi ngày hôm nay." Vưu Ngọc bình tĩnh phân tích cho Đường Quả nghe.
"Người nhà họ Lục làm trong nghành này tính ra cũng không phải là ít. Chưa kể họ còn là một gia tộc tương đối có tầm ảnh hưởng. Vậy nên việc xuất hiện xung đột cùng Lục Kỳ sẽ đem lại ít nhiều ảnh hưởng tới em. Chúng ta phải tránh, tốt nhất không nên cùng cô ấy xảy ra xung đột."
Vưu Ngọc cảm nhận ánh mắt gà con nhà mình dành cho Vưu Ngọc không thích hợp nên đã tốt bụng cảnh báo một chút. Ai ngờ sau khi cảnh báo xong Đường Quả cũng không tỏ thái độ gì. Đúng lúc ấy, Lục Kỳ cùng mấy thí sinh khác tạm chia tay, đi về hướng Đường Quả ngồi.
Lãnh Tử Việt đang đứng bên cạnh thấy vậy không khỏi khẩn trương, thậm chí còn chảy một chút mồ hôi lạnh.
Lục Kì bước tới trước mặt Đường Quả, cúi đầu xuống nhìn cô gái đang ngồi trên ghế. Giơ cánh tay lên nhìn đồng hồ, môi đỏ hơi mở nói.
"Đường tiểu thư, cho tới lúc thi đấu còn khoản hai mưoi phút. Có tiện không thì chúng ta nói chuyện riêng một chút."
"Được thôi." Đường Quả gật đầu, cũng không thèm từ ghế trên đứng lên, càng không có ý định ngồi dịch sang bên cạnh.
"Ngại quá. Cô là ai vậy?"
Lục Kỳ cau mày: "Đường tiểu thư, cô hẳn nên biết tôi là ai chứ."