“Vốn dĩ hôm trước chính là ngày Doãn Đông tới đón Quân Lăng, chúng tôi sợ Quân Lăng không thể tiếp thu được sự thật nên vẫn luôn gạt nó, cho đến ngày hôm qua, trong viện mở TV làm Quân Lăng không cẩn thận nhìn đến……” Cố Diễm ngước mắt đồng tình nhìn về phía Quân Lăng, nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm qua, không khỏi thở dài một hơi.
Tài nguyên ở Viện Phúc Lợi có hạn, bọn nhỏ thường thường bởi vì vấn đề phân phối tài nguyên mà nảy sinh tâm lí cạnh tranh, mặc dù các cô giáo cố tình dạy dỗ, nhưng cũng vì cuộc sống sinh tồn tàn khốc nên hình thành tính cách vặn vẹo. Nhân duyên của Quân Lăng nguyên bản không tốt, nhưng nửa năm qua vẫn luôn có Doãn Đông chiếu cố, làm cho không ít bạn nhỏ nảy sinh tâm lí ghen ghét, bọn chúng ngoài mặt không dám nói, thậm chí có chút cố tình lấy lòng, khi vừa được biết Doãn Đông xảy ra chuyện thì một đám vui sướng khi có người gặp họa.
Mấy đứa trẻ lớn đợi đến lúc giáo viên không chú ý liền cố ý chỉnh tin tức mở cho Thiệu Quân Lăng xem, còn ở ngay trước mặt thằng bé nói nó là khắc tinh…… Nếu không phải cô kịp thời ngăn cản, ngày hôm qua Thiệu Quân Lăng thiếu chút nữa liều mạng đánh nhau với tất cả mọi người.
Tối hôm qua, Cố Diễm đem Thiệu Quân Lăng đến ký túc xá của mình để nghỉ ngơi, Thiệu Quân Lăng đến nửa đêm vẫn không chợp mắt, cho đến rạng sáng mới ngồi ở trên giường bắt đầu gào khóc, khóc cho đến khi kiệt sức mới chịu ngủ, sáng hôm sau tỉnh lại cứ như đầu gỗ, hỏi gì cũng không phản ứng, cứ như trở về nhiều năm trước, trừ bỏ bản năng nhu cầu sinh lý thì cả người đều kháng cự giao lưu với người ngoài.
Cố Diễm thật sự không yên lòng, tìm kiếm trên mạng mới biết được lễ truy điệu của Doãn Đông sẽ diễn ra ở khách sạn Hoa Hưng, cô nói sẽ dẫn thằng bé đến nó mới có chút phản ứng.
Một ngày một đêm cũng chưa ăn cơm, Thiệu Quân Lăng hiện tại rất đói bụng nên nó mới có thể ăn ngon lành bàn đồ ăn này, ăn đến trên mặt trên tay tất cả đều là dầu.
Cố Diễm bất đắc dĩ mà lấy khăn giấy lau miệng cho nó, cảm khái nói: “Lúc Doãn tiên sinh còn sống đối xử tốt với thằng bé lắm, là phúc tinh của đứa nhỏ này…… Tôi tính dẫn thằng bé đến chỉ để nói câu cám ơn, vậy mà không ngờ tới ngồi xe hai tiếng, cả cửa khách sạn bọn tôi cũng không vào được.”
“Nói câu cảm ơn?” La Siêu cười, “Nếu Doãn Đông muốn thu dưỡng đứa nhỏ này, chỉ là cần một giấy chứng minh nữa thôi, máy bay gặp rủi ro không nằm trong kế hoạch, vậy mà các cô cũng không oán trách sao?”
Cố Diễm: “Vậy thì phải làm sao bây giờ? Chỉ cần Doãn tiên sinh không mang Quân Lăng đi đăng kí nuôi dưỡng thì pháp luật sẽ không thừa nhận quan hệ cha con giữa hai người, cơ mà Doãn tiên sinh cũng không còn trên đời nữa thì làm giấy nhận nuôi có ích gì cho Quân Lăng đâu.”
“Như thế nào không có ý nghĩa?” La Siêu nóng nảy, cô giáo này thật là vô dục vô cầu nha, hắn thấy được lợi ích thật lớn trước mắt —— hai cha con Doãn Đông và Doãn Sướng hiện tại “Nổi danh” quá trời, nếu hắn có thể đem chuyện này khoa trương một chút, làm thành tin tức hot thì có biết bao nhiêu tiền rơi vào túi nha!
Với suy nghĩ đó La Siêu càng để bụng đối với chuyện này.
“Tôi cảm thấy việc này cũng không thể tính như vậy, sẽ có hại với đứa nhỏ! Cô giáo Cố, không bằng như vậy, tôi sẽ thay mặt hai người đăng bài này lên báo, không phải Doãn Đông còn có đứa con trai sao? Cậu ta mới về nước mấy ngày trước, nếu biết thu dưỡng Quân Lăng là di nguyện của ba cậu ta thì không chừng cậu ta sẽ đồng ý nuôi dưỡng, nếu không có Doãn Đông, thì Thiệu Quân Lăng có thêm một ca ca, cũng là một chuyện tốt!”
Thiệu Quân Lăng nãy giờ thờ ơ với cuộc trò chuyện giữa hai người lớn bỗng ngẩng đầu, cũng không biết câu nào chạm vào đầu thằng bé.
Cố Diễm ngẩn ra: “Sao vậy con?”
Thiệu Quân Lăng nhìn chằm chằm La Siêu, nói hai chữ: “Ca ca.”
La Siêu hỏi: “Con đã gặp ca ca?”
Thiệu Quân Lăng lắc đầu, nghĩ nghĩ, lại gật gật đầu.
Hai người đều khó hiểu, Cố Diễm kiên nhẫn dẫn đường thằng bé: “Quân Lăng, con nói cho cô biết con muốn nói gì đi? Con đã gặp con trai chú Doãn rồi sao?”
Thiệu Quân Lăng lại nói hai chữ: “TV.”
“À……” Cố Diễm cười khổ, cô cho rằng Thiệu Quân Lăng nói chính là tin tức trên TV ngày hôm qua, Doãn Đông đã chết, đứa con trai Doãn Sướng cũng nổi danh, trong tin tức còn đăng hình ảnh Doãn Sướng đang đau lòng bên tro bụi của Doãn Đông.
Không ngờ là Thiệu Quân Lăng lại bồi thêm một câu: “TV trong nhà chú, ghi hình.”
La Siêu nghe được thì sốt ruột không thôi, tâm nói đứa trẻ mười tuổi rồi mà năng lực biểu đạt sao mà kém quá vậy ta!
Hắn cũng hùa theo suy đoán ý của Thiệu Quân Lăng: “Chú Doãn cho con gặp Doãn Sướng, chậc, là ghi hình ca ca của con?”
Thiệu Quân Lăng rũ đôi mắt, chầm chậm phun ra từng từ: “Chú nói, ca ca lẻ loi, muốn con chăm sóc.”
Cố Diễm cùng La Siêu nhìn nhau một cái, lại ôn nhu hỏi Thiệu Quân Lăng: “Con muốn đi gặp ca ca sao?”
Đứa trẻ do dự một lát, gật gật đầu, thấp giọng nói: “Dạ.”
Cố Diễm không đành lòng để thằng bé thất vọng, lại hỏi La Siêu: “Còn kịp dự lễ truy điệu không anh, có thể Doãn Sướng cũng ở đây, nếu chúng ta có thể đi vào không chừng còn được gặp cậu ta nữa?”
La Siêu lúc này mới nhớ tới lời hứa hẹn của mình, nhanh chóng nói: “Tôi đề nghị hai người đừng đi.”
Cố Diễm: “Vì cái gì?”
La Siêu khuyên: “Người hôm nay đến đều là nhân vật nổi tiếng, cô mang theo đứa nhỏ giống Doãn Đông đi vào còn chưa biết có phải là con của Doãn Đông hay không, nếu Doãn Sướng hiểu lầm hai người đến là vì tài sản của Doãn Đông thì chuyện này không tốt cho lắm.”
“Không thể nào, không thể nào!” Cố Diễm liên tục xua tay nói, “Doãn tiên sinh đã lấy danh nghĩa cá nhân giúp đỡ Viện Phúc Lợi rất nhiều rồi, chúng tôi không cần tiền của người ta cũng như không quậy phá gì hết.”
La Siêu nhắm chuẩn tâm lí của Cố Diễm, thấy đối phương từ bỏ mới vừa lòng nói: “Thì ra là vậy, chị cũng đừng nóng vội, Doãn Đông đã qua đời, nhưng Doãn Sướng cũng sẽ không chạy. Chờ tôi đăng báo, nếu việc chị nói là thật thì đến lúc đó người đại diện, hay là con trai chủ động tìm đến chị vẫn còn kịp mà.”
Cố Diễm chỉ phải khấu khẩn đôi tay hướng La Siêu xin giúp đỡ: “Vậy làm phiền anh.”
Đáy lòng La Siêu nóng lên. Hắn là một tên paparazzi, đi đến đâu cũng bị người mắng, hiện giờ đối mặt với sự cầu xin giúp đỡ của một người phụ nữ và một đứa trẻ, trong lòng nổi lên tính nghĩa hiệp nhưng hắn có lợi ích gì chứ, không được đâu nhỉ? Cơ mà người có thể giúp bọn họ chỉ có mình thôi!
“Yên tâm đi, việc này để tôi lo cho!” La Siêu vỗ vỗ bộ ngực, móc ra quyển sổ nhỏ bắt đầu dò hỏi chi tiết thu dưỡng từ Cố Diễm.
Hàn huyên suốt nửa giờ, La Siêu hỏi cũng kha khá, móc ra camera nói: “Cho tôi chụp một tấm hình của đứa nhỏ này làm tư liệu sống được không?”
Cố Diễm không hề nghi ngờ, dẫn đường Thiệu Quân Lăng nói: “Quân Lăng, để chú này chụp cho con một bức ảnh nha.”
Bọn họ hàn huyên lâu như vậy, Thiệu Quân Lăng đã sớm ăn xong, lúc này đang cúi đầu chơi với túi giấy trên bàn, nghe được Cố Diễm nói, thằng bé trì độn mà nâng nâng đầu, chỉ nghe một tiếng “Răng rắc”, một cái đầu to rõ ràng in vào máy chụp của La Siêu.
La Siêu thủ thế OK rồi còn xin Wechat của Cố Diễm, bắt cô sau khi trở về chụp hình hiệp nghị mà Doãn Đông ký với Viện Phúc Lợi chuyển qua cho mình, mới thả bọn họ rời đi.
Nhìn theo bóng dáng hai người đi xa, La Siêu lập tức gọi điện thoại cho biên tập tờ báo, hưng phấn nói: “Tiểu Trương, chú tuyệt đối không đoán được anh vừa gặp phải chuyện gì đâu! Chuẩn bị một chút, buổi tối tăng ca, chúng ta sắp giàu to rồi!”
Hội trường khách sạn Hoa Hưng, sau khi kết thúc lễ truy điệu Diêu Mạn Hoè dẫn dắt Doãn Sướng đi khắp nơi chào hỏi mọi người.
Vừa mới nãy không ít truyền thông, công ty quản lý đều thấy bộ dáng Doãn Sướng lên đài đọc diễn văn, nhân cơ hội này an ủi hắn, cũng muốn tìm hiểu quyết định cho tương lai của hắn.
“Cô là Trịnh Tuyết, nhà sản xuất của công ty Vạn Hạnh, phi thường tiếc nuối khi nghe tin lệnh tôn gặp chuyện không may……”
“Trịnh nữ sĩ hạnh ngộ.”
“Không biết tiểu Doãn sau này có tính toán phát triển ở trong nước hay không? Gần đây công ty cô đang có kế hoạch quay một bộ phim thanh xuân vườn trường, hình tượng của con phi thường thích hợp diễn nam 1……”
Doãn Sướng xấu hổ nói: “Con chưa từng có kinh nghiệm diễn xuất, chỉ sợ không dám đảm đương nổi trọng trách này ạ.”
“Không quan hệ, chỉ cần con nguyện ý, cô sẽ cung cấp giáo viên dạy diễn xuất giỏi nhất cùng với đạo diễn, vừa học vừa làm, cô tin tưởng con sẽ học được nhanh thôi.”
“……”
“Có hứng thú thì nói, không bằng trước tiên lưu lại phương thức liên hệ chứ?”
“Cảm ơn, nhưng là con……”
Lục Linh Quyên đến trước một bước nói: “Chị lưu lại số của em đi, em tạm thời làm quản lý cho Doãn Sướng.”
Doãn Sướng thấp giọng nói cảm ơn Lục Linh Quyên kịp thời cứu giúp, Lục Linh Quyên mỉm cười: “Không có việc gì.”
Vừa giao thiệp với một người xong thì người khác đã xuất hiện.
“Xin chào Doãn Sướng, tôi là Tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc Đông Hoàng, xin hỏi cậu có nghĩ đến sản xuất âm nhạc không?”
“Dạ…… Cháu không nghĩ tới.”
“Tôi nghe giọng cậu thanh thuần dễ nghe, tiếng nói điều kiện tuyệt hảo, nói không chừng ca hát sẽ rất êm tai.”
“Cảm ơn……”
“Nếu có thời gian thì xin hãy đến công ty chúng tôi, đây là danh thiếp.”
“Tốt, nếu cháu có thời gian sẽ đến.” Doãn Sướng nhận tấm danh thiếp rồi đưa cho Lục Linh Quyên.
…… Đây là người thứ bao nhiêu rồi nhỉ? Nhìn không kịp đám người, Doãn Sướng có chút hôn mê.
Danh Sách Chương: