Mục lục
Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài Tiểu Thiên Cường Hoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 936

“Tại sao lúc cậu trở về lại không trực tiếp đến tìm cháu?”

Đường Duy khóc lóc ôm lấy Đường Dịch không chịu buông ra: “Cháu lo lắng muốn chết luôn. Cháu thật sự rất nhớ cậu. Không có cậu ở bên, cháu đã phải chịu đựng rất nhiều oan ức đó.”

Đường Dịch sờ sờ đầu của Đường Duy: “Cháu đã cao lên rất nhiều nha.”

“Cháu còn gầy nữa.”

Đường Duy vô cùng ủy khuất nói: “Tất cả đều là do cậu không ở đây, cháu và mẹ đã phải sống những tháng ngày rất vất vả, suýt chút nữa thì phải ra đường nhặt rác rồi.”

Đường Thi dở khóc dở cười trước dáng vẻ diễn kịch của con trai mình với Đường Dịch.

Cô cũng biết là vì cậu bé quá nhớ người cậu của mình cho nên cậu bé mới cố ý nói những ngày tháng qua hai mẹ con họ đã phải sống khổ sở đến như vậy.

Đường Dịch nghe hết tất cả, cười nói: “Vậy mấy ngày tới cậu sẽ dẫn cháu đi ăn một bữa thịnh soạn, có được không? Ăn mày nhỏ”

“Cháu mới không phải là ăn mày nhỏ.”

Đường Duy tức giận nói: “Cậu ơi, cậu mau kiểm điểm lại bản thân đi. Cậu đi nước ngoài lâu như vậy mà cũng không nói trước với cháu một tiếng.”

“Được rồi, được rồi, lần sau cậu sẽ báo trước với cháu một tiếng, đã được chưa?”

Đường Dịch liếc nhìn con Husky đang le lưỡi chờ được mình vuốt ve ở bên cạnh. “Con chó này…”

Đường Dịch dùng một chút: “Đã có chuyện gì xảy ra vậy?”

“Bạc Dạ tặng đó.”

Đường Thi bình tĩnh nói: “Tặng lúc trước.”

Đường Dịch vui vẻ nói: “Cậu ta nghĩ cái gì vậy không biết, sao lại tặng cho em một con chó? Theo phong cách của cậu ta thì nên trực tiếp vung tay gửi cho em một tấm chi phiếu trăm triệu, cả tỷ mới đúng chứ?”

Đường Thi đi qua chơi với chó: “Không biết, ai mà biết Bạc Dạ đang nghĩ cái gì. Thôi được rồi, đừng nhắc tới nữa.”

“O, vậy là em định sau này sống với anh, nói tạm biệt với

Bạc Dạ sao?” Đường Dịch cười, ở bên cạnh trêu chó với em gái: “Lúc anh không có ở đây, Bạc Dạ đối xử với em có tốt không?”

Tốt, rất tốt.

Đường Thi không có cách nào phủ nhận tất cả những điều này, quả thực Bạc Dạ đối xử với cô rất tốt, thậm chí còn âm thầm giúp cô vạch ra nhiều giải pháp.

Cô cứ nghĩ tiếp tục kéo dài trạng thái hiện tại cũng rất tốt, nhưng không ngờ gần đây Bạc Dạ giống như bị kích thích, đột nhiên bắt đầu đối đầu với cô.

Là một người đàn ông, Đường Dịch đương nhiên hiểu được tại sao Bạc Dạ lại thay đổi như vậy. Anh ta có thể hiểu được tâm trạng của Bạc Dạ, nhưng vì

Đường Thi là em gái của anh ta, cho nên anh ta không thể nào tha thứ cho Bạc Dạ vì đã dám nổi nóng với Đường Thi.

Đường Dịch nói: “Chỉ là tính chiếm hữu của đàn ông bình thường thôi, nhưng mà… Điều này cũng cho thấy tính cách tiềm ẩn của cậu ta rất nguy hiểm. Vì muốn em có thể chấp nhận cậu ta, cậu ta đã đè nén rất nhiều suy nghĩ trong lòng mình, bây giờ không nhịn được nữa cho nên mới bùng phát ra nhiều vấn đề như vậy.”

Đường Thi không nói gì, Tiểu Dạ Dạ lại bắt đầu kích động liếm lòng bàn tay Đường Dịch.

Đường Duy lấy ra một hộp bánh, Tiểu Dạ Dạ vừa nhìn thấy đồ ăn vặt thì lập tức rên lên một tiếng kích động, nước miếng cũng chảy ròng ròng, mở miệng không ngừng thở dốc, cái đuôi cũng đưa qua đưa lại nhanh đến mức chỉ thấy bóng. “Ha ha, sao nó lại tham ăn như vậy?”

Đường Dịch nhìn thấy Đường Thi đứng lên: “Em định đi đâu “Gọi điện thoại cho Khương Thích.” à?”

Đường Thi nói: “Gần đây cặp đôi này đang định đính hôn, nhưng vì trong nhà Hàn Nhượng xảy ra chút biến cố cho nên bọn họ không thể đính hôn ngay. Ban đầu định sẽ lấy giấy chứng nhận vào hôm nay. Ai… Ngày đính hôn của bọn họ vẫn luôn bị trì hoãn.”

Đường Thi lờ mờ cảm thấy chuyện xảy ra trong nhà Hàn Nhượng hẳn là không nhỏ, nhưng cô không dám hỏi Khương Thích. “Vậy thì tranh thủ bây giờ đi.”

Đường Dịch lại nói thẳng: “Đúng lúc anh trở về, có thể tự vấn cho mấy em một chút.”

Đường Thi cười nói: “Ừ, em sẽ thông báo cho đám Hàn Nhượng một tiếng, rủ họ tối nay cùng nhau ăn khuya”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK