Lão Mundra bắt đầu hứng thú.
Mundra đáp: “Đóng băng chống phân hủy.”
– thật sự có ma pháp sư thủy hệ dùng phương pháp này à? Ta đã sớm biết phương pháp này khả thi mà, chết tiệt, tại sao hắn không làm sớm chứ?
Lão Mundra bắt đầu một mình phát cáu.
Mundra nói: “Vận may của thầy không tốt.” Tuy vẻ mặt cậu nhìn vào chẳng thấy có chút nào khoe khoang, nhưng trong giọng nói vẫn có thể nghe ra vài phần đắc ý.
– phương pháp đó thật sự có thể bảo quản xác chết không hư thối sao? Da thì thế nào, có chuyển màu không? Nội tạng trong cơ thể có bị đông lạnh làm hỏng không?
Mundra đáp: “Dùng chú ngữ đặc biệt.”
– chú ngữ gì?! Ai phát minh?
Mundra trả lời: “Không biết.”
– sao lại không biết? Ra ngoài đừng nói mi là học sinh của ta! Quá ngu ngốc.
Mundra đáp: “Con chưa bao giờ nói.”
Rhodes phụ họa: “Đúng vậy, ta làm chứng.”
Lão Mundra im lặng một lúc lâu mới lên tiếng.
– nhất định phải có tên Audis này sao? Thầy cho mi một cái khác nhé? Đại ma pháp sư cấp mười được không? Hắn cắn nuốt không ít vong linh ma pháp sư, tinh thần lực vô cùng cường đại.
Mundra bị lung lay, nếu muốn làm vu yêu, đúng là cần linh hồn có tinh thần lực cường đại. Cậu quay đầu kể lại ý tứ của lão Mundra cho Hayden vào Frank.
Frank kích động từ chối: “Không! Đương nhiên không được, ai cũng không thể thay thế Audis.”
– hừ. Một vong linh ngay cả tinh thần lực cũng không còn thì có ích lợi gì? Lấy về đút vào thân thể cùng đóng băng sao?
Mundra cau mày: “Audis vẫn không có tinh thần lực? Dùng thuật thức tỉnh cũng không được sao?”
Thuật thức tỉnh là một loại ma pháp vong linh. Nó có thể kích phát linh hồn giữ lại tinh thần lực trong thời gian ngắn, trợ giúp chúng khi chiến đấu có thể chống đỡ lâu hơn, nhưng lại không nâng cao uy lực pháp thuật, cho nên bị các pháp sư vong linh liệt vào hàng ma pháp yếu nhất. Nhưng loại ma pháp yếu ớt này lại là phương thuốc cứu mạng cho những ma pháp sư hao hết tinh thần lực. Đó cũng là nguyên nhân ban đầu Mundra tin tưởng có thể đánh thức Audis.
– vong linh không có tinh thần lực còn yếu ớt hơn cả người hôn mê bất tỉnh. Giống như một người lưu lạc không nhà để về sẽ khác với một người làm biếng chơi bời lêu lổng.
Rhodes nói: “So sánh của ngươi vẫn thối như trước.”
– không thối bằng nhân phẩm của ngươi!
Rhodes: “…” Được rồi, lão Mundra đích thật là người duy nhất trên thế giới này có tư cách nói nhân phẩm người khác thối. Hắn đột nhiên nhớ lại một chuyện, nghi hoặc hỏi: “Tại sao ngươi nhận ra chúng ta?”
– ngươi cảm thấy ta nên quên đủ loại việc xấu của ngươi sao?
Rhodes nói: “Không, ý ta muốn nói, ngươi hẳn phải giống như những vong linh khác, không có ký ức và ý thức…”
Mundra hỏi: “Thầy tự sát ở vong linh giới?”
– thừa nhận mi là đệ tử của ta còn sáng suốt hơn thừa nhận ta quen biết hắn.
“…” Vong linh giới này nhất định xung khắc với hắn! Rhodes hỏi: “Rốt cục xảy ra chuyện gì? Đang êm đẹp ngươi chạy tới nơi này tự sát làm gì?” Đến bây giờ hắn vẫn không thể hoàn toàn tiếp nhận chuyện này. Trong tưởng tượng của hắn, lão Mundra hẳn là bị vu thi mình thí nghiệm bóp chết, hoặc là bị các pháp sư vong linh trường kỳ chịu hắn bắt nạt cướp bóc liên thủ giết chết mới đúng.
Tự sát?
Quả thật là vũ nhục trái tim yếu ớt của người yếu đuối.
Rhodes trong lòng hung hăng nôn mửa.
– chỉ có trở thành vong linh mới có thể hiểu biết thế giới này rõ hơn toàn diện hơn. Giống như kiến trúc sư nếu chỉ biết kết cấu nhà ở mà không biết chủ nhân ngôi nhà thì sao có thể thiết kế cho nó được.
Mundra nói: “Thú vị không?”
– mi muốn tới không?
Rhodes tức giận: “Câm miệng!”
Đám Hayden nghe không hiểu ra làm sao.
Rhodes biết Mundra chấp nhất với ma pháp vong linh, vội vàng nói: “Có muốn tự sát thì cũng chờ đến lúc sắp chết hãy tự sát. Ngươi còn trẻ lắm, Mộng đại lục còn có bao nhiêu điều bí ẩn ngươi chưa tìm tòi khai phá, chẳng lẽ ngươi không muốn tiếp tục tìm kiếm sao?”
Mundra ngơ ngác: “Bí ẩn gì?”
Rhodes nghẹn lời.
Hayden chỉ nghe được vài từ của bọn họ đã hiểu trọng điểm cuộc tranh luận, vội nói: “Bí ẩn về cuộc sống chung tương lai của chúng ta.”
Mundra quay đầu nhìn hắn.
Hayden hết sức cố gắng biểu hiện thâm tình trong mắt.
Mundra bặm bặm môi, sau đó nói: “Vậy chờ Hayden chết rồi nói sau.”
Lão Mundra trầm mặc, nhưng Mundra và Rhodes cảm nhận thấy rõ rệt dao động của tinh thần lực cường đại mà phảng phất quen thuộc.
Rhodes đột nhiên xoay người, ánh mắt nhìn thẳng vào trên đường.
Nơi đó, tinh thần lực đang từ từ tới gần.
Ma pháp sư cùng hai kỵ sĩ đều cảm giác thấy không khí bốn phía càng ngày càng âm lãnh.
Frank dùng ánh mắt thăm dò nhìn về phía Mundra, kỳ vọng vong linh khiến không khí trở nên càng lúc càng lạnh này chính là Audis, nhưng thấy cậu không có chút ý định nào muốn đem lọ ra, không khỏi âm thầm thất vọng.
– hắn là ma võ song tu à?
Trong giọng nói của lão Mundra mang theo hưng phấn rõ rành rành.
Rhodes giội nước lã: “Đó là người học sinh ngươi định ở cùng cả đời.”
– có thể làm thành vu yêu. Tinh thần lực ma pháp sư, khí lực kỵ sĩ, đây quả thực là nguyên liệu làm vu yêu tốt nhất! Chết tiệt, tại sao ta không gặp được người như thế chứ?!
Rhodes tiếp tục giội nước lã: “Bởi vì ngươi tự sát.”
– sao ngươi lại ăn mặc như vậy?
Lão Mundra rốt cục chú ý tới trang phục của Rhodes.
Rhodes: “…” Hắn có mặt mũi nào nói đó là bởi vì hắn ở trong hoàng cung không ra sao!
Mundra trả lời hộ: “Ông ấy sợ lạnh.”
– không bằng tự sát đi?
Lão Mundra phi thường nghiêm túc đề nghị.
– chết sẽ không sợ nữa.
Rhodes nói: “Hãy cứ để cho ta tiếp tục sợ đi.”
Mundra nhắc: “Thầy, đem linh hồn Audis đến đây đi.” Cậu nói xong, lấy lọ từ túi không gian ra.
– thuật thức tỉnh không thể gọi dậy tinh thần lực của hắn, mi muốn linh hồn của hắn có ích lợi gì?
Mundra đáp: “Đây là mục đích của chúng con.”
– thầy nói rồi, thầy sẽ cho mi một thứ tốt hơn! Audis là vật thí nghiệm của thầy, thầy không thể cho bọn mi.
Rhodes hỏi: “Thí nghiệm gì thế?”
– một vong linh không có tinh thần lực lại có thể cắn nuốt một vong linh khi còn sống đạt tới ma pháp sư cấp sáu, rất là kỳ quái, ta nhất định phải làm cho rõ ràng rốt cuộc trong linh hồn nó cất giấu cái gì.
Mundra hỏi: “Nó ở đâu?”
– thầy đã nói không thể bắt nó cho mi.
Lão Mundra bắt đầu tức giận với cố chấp của cậu.
Mundra để lọ sang một bên, lôi pháp trượng xương cốt ra, “Vậy chiến đấu đi.”
Rhodes vội vàng hòa giải: “Giữa thầy trò đâu cần làm căng đến thế.”
– câm miệng!
“Câm miệng.”
Rhodes: “…” Hắn là có lòng tốt a!
– bọn mi không thể đánh bại ta! Bây giờ ta là vong linh, ngoại trừ cái tên tử thần ngu ngốc điên điên khùng khùng kia, những người khác thậm chí còn không đến gần ta được.
Mundra ngẫm nghĩ, thu lại ma pháp trượng, “Vậy thảo luận tiếp đi.”
– cho dù ta cho bọn mi linh hồn Audis, bọn mi nghĩ ra được biện pháp cứu sống hắn chắc? Thuật thức tỉnh không có hiệu quả với hắn.
Rhodes hỏi: “Thuật tẩy rửa thì sao?”
Bởi vì có một số vu thi và kỵ sĩ vong linh có tinh thần lực quá cường đại, dù tử vong cũng không thể bị khống chế. Thuật tẩy rửa chính là pháp thuật chuyên môn dùng để đối phó với tinh thần lực cường đại loại này, nó có thể tẩy trừ ký ức cuối cùng trước khi chết, do đó để vu thi và kỵ sĩ vong linh mất đi chấp niệm lúc qua đời, sẽ dễ dàng khống chế.
– những điều ngươi có thể nghĩ đến, ta đã nghĩ qua. Những điều ngươi không thể nghĩ đế, ta cũng đã nghĩ rồi.
Mundra nói: “Cho nên để Audis trên tay thầy cũng vô dụng.”
– ta nhất định sẽ nghiên cứu ra.
Lão Mundra phóng túng nói.
– ha ha ha, cười chết ta. Một đám ngu ngốc.
Giọng nói của Made bất ngờ xuất hiện.
Lão Mundra cũng không nổi giận, mà cực kỳ hòa nhã hỏi: ngươi có cách à?
– đương nhiên là có.
Giọng của Made dào dạt đắc ý.
– nhưng sao ta phải nói cho các ngươi biết nhỉ?
Lão Mundra và Mundra đồng thời mở miệng.
– ngươi không cần phải nói.
“Ngươi không cần phải nói.”
Lão Mundra và Mundra cùng suy nghĩ: Đã có biện pháp, bọn họ nhất định có thể nghĩ ra.
Made rất là bất mãn với thái độ bọn họ, không ngừng nhảy lên nhảy xuống lôi kéo bọn họ thỏa hiệp với mình, nhưng Mundra và lão Mundra hiển nhiên đều không bị đả động.
Hayden và Frank nhìn nhau, hoàn toàn không rõ sự tình đã phát triển đến bước nào.
Ma pháp sư thấy Rhodes không nói gì, vội chạy qua hỏi chân tướng, sau đó kể cho Frank và Hayden nghe.
Sau khi nghe xong, cả người Frank đều khẩn trương. Cậu lo lắng nhìn Mundra, hy vọng cậu bé có thể bỏ cuộc xin tử thần giúp đỡ, nhưng Mundra vẫn chìm đắm trong trầm tư, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt cậu.
Hayden đột nhiên hỏi: “Ấn ký linh hồn còn có tác dụng khác không?” Hắn cảm thấy ấn ký linh hồn hẳn không phải chỉ là tượng trưng cho thân phận của vong linh.
Câu nói của hắn giống như vừa mở một cánh cửa cho căn phòng tối, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, soi sáng rõ những vật bên trong.
Mundra hỏi: “Thầy, ấn ký linh hồn của Audis là gì?”
– chính là người bên cạnh ngươi kia.
Tâm tình của Frank hỗn loạn. Từ miêu tả của tử thần, cậu đã đoán được cái gọi là ấn ký linh hồn chính là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người. Biết ấn ký linh hồn của Audis chính là mình, quả thực còn khiến cậu rung động hơn cả nụ hôn trong cuộc chiến.
– chẳng thú vị gì cả. Một đám ngu ngốc.
Made lẩm bẩm một câu, lập tức tiêu thất.
Đương nhiên, hắn thật sự biến mất hay trốn ở một nơi bí mật nào đó xem tiếp cuộc vui, chỉ có bản thân hắn và lão Mundra biết. Nhưng lão Mundra không thèm quan tâm hành tung của hắn, mà bắt đầu điều khiển linh hồn của Audis đến đây.
Sau khi Audis xuất hiện, Rhodes và Mundra cũng không cảm nhận được ngay, bởi vì tinh thần lực của hắn hoàn toàn không có dao động, có điều được lão Mundra chỉ dẫn, bọn họ đã chú ý thấy khí vong linh đặc biệt của riêng vong linh.
Rhodes hỏi: “Hiện tại chúng ta phải làm thế nào?” Dù hắn năm lần bảy lượt muốn thoát ly thân phận pháp sư vong linh, mưu cầu quyền quý, nhưng trong lòng vẫn tồn tại một phần quyến luyến và nhiệt tình với ma pháp vong linh, cho nên khi gặp được vấn đề khó, tiềm thức vẫn muốn giải quyết nó.
Mundra nói: “Trước hết cho bọn họ thấy mặt đi.” Cậu đẩy cái lọ trọc đầu ra phía trước.
Lão Mundra lùa Audis vào lọ.
Rhodes đẩy lọ, “Nó đại khái là linh hồn nhẹ nhất ta từng thấy.”
– đó là lời nói dối trắng trợn thứ hai ta từng nghe.
Rhodes ngẩn ra: “Cái gì?”
– ngươi không thấy được linh hồn, làm sao nó có thể là linh hồn nhẹ nhất ngươi từng thấy?
“…” Rhodes hỏi, “Lời nói dối thứ nhất là gì?”
– đã từng có người son sắt bảo chứng nhất định sẽ cùng ta trở lại vong linh giới!
“…” Rhodes hoàn toàn rút quân lặng lẽ.
Frank chậm rãi đến trước lọ, vươn tay, muốn đụng vào mà không dám, đành chỉ ngừng ở giữa không trung, “Audis, cậu ấy ở bên trong?”
Mundra gật đầu: “Đúng vậy. Có điều anh ta vẫn trong trạng thái ngủ say.”
Frank hỏi: “Làm thế nào cậu ấy mới tỉnh lại?”
Mundra nhún vai: “Không biết.”
– thử làm cho hắn tỉnh lại đi.
Mundra truyền đạt lời của lão Mundra.
Frank bắt đầu kể cho tượng đất hói đầu kia các loại chuyện lý thú từ nhỏ đến lớn giữa bọn họ.
Còn đám người Mundra ngồi chuẩn bị đồ ăn.
Bọn họ chỉ mang theo lương khô đơn giản, nhưng có ma pháp sư thủy hệ và hỏa hệ ở đây, họ vẫn nghĩ cách nấu lương khô lên, cho nó ngon miệng thêm chút.
Chờ bọn hắn cơm nước xong, Frank mới kể xong phần đầu câu chuyện.
Ma pháp sư đưa đồ ăn cho cậu, cậu khéo léo từ chối, vẫn toàn tâm toàn ý kể.
Câu chuyện thực dài, thời gian như bị ai động tay động chân, nhanh chóng lướt qua.
Mundra gối đầu lên đùi Hayden ngủ say.
Hayden ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vong linh giới không có ban ngày hay ban đêm, cho nên ở đây không thể tính toán thời gian. May mắn vong linh đến đây chưa bao giờ so đo chuyện đó, trong óc chúng không hề có khái niệm thời gian. Lão Mundra và Made có khái niệm thời gian thì bản thân đã có sinh mệnh vô hạn, cho nên thời gian không hề có ý nghĩa với họ.
Người đến nơi này muốn biết thời gian chỉ có thể tự mình tính toán.
Khi nhóm Mundra tỉnh lại, Frank vẫn còn đang kể. Đầu cậu dựa vào lọ, vẻ mặt tràn ngập hoài niệm với quá khứ, cho dù thức trắng một đêm, cũng không buồn ngủ chút nào.
“Hình như không có hiệu quả.” Pohle nhỏ giọng nói thầm, bị ma pháp sư huých một cái.
Kỳ thật nhìn kỹ Frank, sẽ phát hiện tuy tinh thần cậu tốt lắm, nhưng hai mắt trống không, giống như cả người đều theo hồi ức bay về quá khứ, không còn ở hiện tại.
Mundra dụi mắt đứng lên, “Không có phản ứng sao?”
Giọng nói của Frank ngừng bặt.
– không cảm giác thấy bất kì dao động nào của tinh thần lực.
Lão Mundra thất vọng nói.
Rhodes đề xuất: “Có lẽ chúng ta nên đến hỏi tử thần.”
Frank đột nhiên đứng dậy.
Tầm mắt của Mundra và những người khác đều ngước lên theo động tác của cậu.
Frank ôm cổ tượng đất, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt bị cố ý nặn ra cực độ xấu xí, chậm rãi, chậm rãi đưa môi đến gần…