Lạc Cẩn Du ăn uống no say lười nhác ngã lưng ra sofa ngắm nhìn tiểu Đào bận bịu thu dọn bát đũa, sao anh càng ngắm lại càng thấy cô đáng yêu thế nhỉ?
Tiểu Đào thu dọn xong bắt gặp được ánh mắt chăm chú của anh mà không khỏi ngẩn ngơ, cô chớp mắt hắng giọng nói:
"Anh làm việc tiếp đi, em về đây!"
Lạc Cẩn Du chẹp miệng vươn tay nắm lấy tay cô kéo lại gần mình.
"Về làm gì? Đợi anh xử lý xong vài chuyện nữa liền đưa em đi chơi."
Anh vuốt vuốt tóc cô, tóc cô chắc vừa mới gội nên để xõa tung sau lưng, sợi tóc đen nhánh óng mượt dài ngang lưng sờ rất thích tay.
Lạc Cẩn Du gỡ sợi thun buộc tóc trên cổ tay cô xuống đem cô xoay lưng lại với mình cẩn thận thắt bím tóc cho cô.
Tiểu Đào nghe đi chơi ánh mắt ban đầu hơi loé lên sau đó lại ảm đảm đi, cô nói:
"Bên ngoài nắng lắm, em không đi đâu."
Nắng ở thành Nam gay gắt hơn ở thành Bắc khiến cô mỗi lần ra ngoài nắng da thịt đều nóng rát đỏ ửng cả lên.
Gần nửa tháng này cô nửa bị anh dụ dỗ nửa ép buộc ở lại biệt thự không đi ra ngoài cô cũng chẳng cảm thấy bí bách gì mấy, vì căn bản là cô sợ nắng nên cũng lười ra ngoài.
Lạc Cẩn Du nhìn bím tóc thành hình trong tay mình anh hài lòng đem thun buộc lại, cũng không uổng công anh bứt sắp hói đầu cô cả nửa tháng này!
Anh xoay người cô lại dùng cả hai tay xoa má cô nhào nặn đủ hình dạng.
"Khỏi cần giới thiệu anh thừa biết em rồi! Đi dạo ở trung tâm mua sắm sẽ có điều hoà không nướng được em thành khô mực đâu!"
Nửa tháng này cô không ra hơi ngoài da dẻ cũng trắng lên không ít, hiện tại cô vừa trắng vừa mềm khiến anh mỗi lần hôn má cô liền nhịn không được mà cắn cô mới đã nghiện.
Tiểu Đào nhíu mày đẩy tay anh ra, đáp:
"Cũng được."
Nói rồi cô thò tay ra với tới đĩa trái cây trên bàn trà cầm lấy một quả quýt bóc vỏ ra ăn.
Bị cô ghẻ lạnh Lạc Cẩn Du chỉ biết lắc đầu thở dài, biết thế anh không thèm bảo trợ lý mua sẵn quýt để trên bàn xem cô lấy gì mà ăn!
Cốc cốc cốc.
Cửa phòng bị gõ vang Lạc Cẩn Du ngồi thẳng người hô "Vào đi" liền lục tục vài vị giám đốc các bộ phận cầm theo tài liệu đi vào.
Tiểu Đào thấy có người vào liền chộp lấy đĩa quýt nhón mông muốn rời đi thì trên đỉnh đầu đã bị Lạc Cẩn Du một tay đè lên.
Anh không nhìn cô hạ giọng nói khẽ:
"Em cứ ngồi đấy đi."
Tiểu Đào ôm đĩa quýt bất đắc dĩ chỉ có thể ngồi yên tại chỗ.
Lạc Cẩn Du thu tay về hướng mắt nghiêm túc nhìn đám người vừa vào, anh nói:
"Cho các người một tiếng làm báo cáo ngắn gọn."
Các vị giám đốc đi vào liếc mắt nhìn nhau một cái ăn ý giả vờ không thấy gì liền chuyên tâm báo cáo công việc.
Sau đó trong căn phòng làm việc yên tĩnh chỉ còn sót lại âm thanh báo cáo của các vị giám đốc, tiểu Đào ù ù cạc cạc ngồi đó nghe cả buổi cũng chả hiểu mô tê gì.
Cô vẫn cứ lột quýt ăn say sưa nhưng xui là ăn một hồi lại ăn phải quả có hạt, cô mím môi ánh mắt đảo quanh muốn tìm vật gì đó để nhả hạt ra.
Nhưng tìm một hồi cũng chả có thứ gì thích hợp đột nhiên một bàn tay to lớn đặt dưới cằm cô, tiểu Đào mở to mắt nhìn chủ nhân của bàn tay ấy.
Trong tiếng nói chuyện bàn luận nghiêm túc Lạc Cẩn Du làm như không nói tỉnh bơ.
"Nhả ra!"
Bốn vị giám đốc bộ phận tổng cộng tám con mắt cứ thế dán lên người tiểu Đào, cô ngượng chết mất làm sao dám làm ra hành động khiếm nhã như thế?
Lạc Cẩn Du lại không để ý nhiều như cô, anh mất kiên nhẫn nhíu mày trầm giọng nói:
"Nhả ra nhanh lên."
Tiểu Đào rối rắm cả nửa ngày cuối cùng chỉ đành nhắm mắt nhả hạt lên tay anh, Lạc Cẩn Du hờ hững thu hồi tầm mắt liếc nhìn về bốn vị giám đốc kia.
"Tiếp tục đi."
Bốn vị giám đốc đưa tay lau mắt cho sáng rồi tiếp tục báo cáo công việc không dám nhìn lung tung nữa.
Và cứ thế tiểu Đào vừa ngồi nhìn bọn họ thảo luận công việc vừa ăn quýt, nếu ăn phải quả có hạt thì trực tiếp nhả lên tay Lạc Cẩn Du vẫn luôn để dưới cằm cô.
Sau buổi chiều hôm đó khắp tập đoàn Lạc thị ai ai cũng biết tổng giám đốc của bọn họ đã có bạn gái, lần này là bạn gái chính thức 100% do chính chủ cưng chiều tới mức ăn quýt thôi cũng phải dùng tay hứng hạt bạn gái nhả ra!
Suốt một tiếng ngồi nghe họ bàn luận công việc khiến đầu tiểu Đào cũng sắp to ra thì cô cuối cùng cũng được Lạc Cẩn Du đưa đi rời khỏi công ty.
Trên xe Lạc Cẩn Du không biết lấy đâu ra một tuýp kem chống nắng không tính là nhẹ nhàng thoa cho tiểu Đào.
Anh vừa thoa vừa lầm bầm suốt dọc đường:
"Như thế này sẽ không bị rát da nữa, không biết em có phải làm bằng sứ hay không? Da thịt vừa chạm vào liền ửng đỏ khiến anh mỗi lần hôn cũng không dám hôn mạnh!"
Tiểu Đào trợn trắng mắt nhìn anh, cô uất ức vạch cổ áo xuống chỉ lên dấu hôm đỏ tía trước ngực mình giận dữ hỏi:
"Này là không dám hôn mạnh của anh rồi đó hả?"
Cô hôm nay mặc một chiếc váy baby doll màu xanh dương, cổ áo tròn cao đến cổ tay áo cũng là tay áo dài, chủ yếu là muốn che đi những dấu hôn chi chít trước ngực và bả vai!
Lạc Cẩn Du nhìn da thịt dưới lớp áo và cả dấu hôn kia ánh mắt liền tối sầm đi, anh khẽ nhếch môi cười nhạt đưa tay ấn lên dấu hôn trước ngực cô.
"Là anh không tốt, tối nay anh sẽ nhẹ nhàng chút chịu không?"
"Anh mơ đi!"
Tiểu Đào co rúm người kéo cổ áo lên che lại, vẻ mặt cô nhăn nhó như sắp khóc đến nơi.
Giờ cô nhảy xuống xe còn kịp không nhỉ?
Danh Sách Chương: