• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

nhóm dịch: bánh baoDì ấy mím môi, “Thím, cháu còn cứu được không?”

Bà đỡ cười gượng, “Ranh con này, cháu nói lung tung cái gì vậy?”

Bên ngoài đã không còn người chăm sóc, chỉ còn lại ba người luống cuống tay chân trong nội thất. Cuối cùng, người bạn già của bà đỡ cắn răng, “Trong làng có một chiếc xe ba bánh, tôi đi gọi người đưa sản phụ đến bệnh viện.”

Bà ấy nói xong liền dậm chân chạy đi, ngược lại Phan Mỹ Phụng bình tĩnh lại, đưa tay về phía bà đỡ, “Thím, thím ôm đứa nhỏ đến đây, để cháu nhìn con bé nhiều hơn vài lần.”

Bà đỡ đẻ cũng không nhịn được đỏ mắt, đặt bé gái sang một bên.

Khí tức của Phan Mỹ Phụng đã suy yếu đến cực hạn, sâu kín thở dài một tiếng, “Bé con à——”

Dì ấy vừa nói xong câu kia, liền nhịn không được cúi đầu kêu rên một tiếng, trên mặt cũng chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh.

Cô bé vào lúc này bỗng dưng nhẹ nhàng vươn nắm đấm nhỏ, đặt lên mi tâm của dì ấy.

Tất cả pháp lực còn sót lại trong thần hồn của Sơn Từ lúc này đều điên cuồng từ trong tứ chi bách hài trào ra, dọc theo cánh tay của cô, chậm rãi chảy vào trong cơ thể Phan Mỹ Phụng.

Sơn Từ cô đây! Chưa bao giờ tin thiên mệnh, ngay cả lần này chính là sinh tử kiếp của Phan Mỹ Phụng thì như thế nào, có cô ở đây, Diêm Vương muốn cướp người ầ? Đừng mơ!

Nếu Ngọc Đế cho cô đây số mệnh cô nhi, thì cô sẽ đổi cho ông ta sao! Có bản lĩnh thì gọi sấm sét ra bổ cô này.

Phan Mỹ Phụng nhíu nhíu mày, dù sao dì ấy cũng là người phàm, một thượng thần pháp lực, có thể tưởng tượng được tinh thuần cỡ nào, Phan Mỹ Phụng nhất thời chịu không nổi, bỗng dưng ngất đi.

Bà đỡ hoảng hốt, “Con bé này, cháu đừng có ngủ, con gái cháu còn đang nhìn cháu kìa.”

Bà ấy nhịn không được cúi đầu ôm mặt khóc lên.

Nhưng vào lúc này, bạn già cũng dẫn người vội vàng chạy tới, hai tráng hán phá cửa, cũng bất chấp hiềm khích nam nữ, nhanh chóng ôm cả người lẫn chăn nhét vào trong xe ba bánh bên ngoài.

Chị em dâu Trần Hồng Thái cách vách cũng nghe được động tĩnh, cười tủm tỉm đi ra, trong miệng vẫn còn đang rắc hạt dưa, thấy thế nhất thời kinh hãi, “Ai ôi này, chị dâu của em làm sao thế này?”

Bà đỡ nhổ nước bọt với cô: “Chu gia các người, sẽ gặp báo ứng.”

Trần Hồng Thái cũng ngừng cười, “Bà thì biết cái gì, hiện tại muốn chết muốn sống chính là chị dâu nhà tôi, gặp báo ứng cũng do chị ta gánh, không phải sao?”

Bà đỡ còn ôm đứa bé trong tay, nghe vậy tức giận đến không nói nên lời. Cùng là con trai của Chu gia, nhưng Trần Hồng Thái gả cho Chu Gia Xương là kẻ thấp kém, chính là một tên côn đồ.

Trần Hồng Thái bình thường không ưa gì Phan Mỹ Phụng, từ sau khi Phan Mỹ Phụng mang thai, chị ta càng hoảng hốt, đầu thai của chị ta là con gái, nếu cháu trai lớn do Phan Mỹ Phụng sinh ra, mẹ chồng chị ta sẽ thay đổi quan điểm đối với Phan Mỹ Phụng.

Bà đỡ cũng biết người này xấu xa, không tiện nói thêm gì nữa, ôm đứa nhỏ cẩn thận bước lên xe ba bánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK