• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy tay phải của người con gái trong vòng ôm của mình trượt xuống khỏi vai, Ảnh Thừa Quân mặt tối sầm lại. Giọng nói gắt gỏng với thuộc hạ bên cạnh.


“Còn không mau nhanh lên! Tôi cho các chủ đúng ba mươi giây mang hộp cứu thương đến đây!”.


Thấy tâm trạng chủ tử không tốt, nghe được mệnh lệnh lập tức vệ sĩ đứng sau Ảnh Thừa Quân lập tức đi tìm hộp cứu thương. Còn Ảnh Thừa Quân nhanh chóng bề Hà Bội Sam lên phòng riêng của mình.


Chưa đến hai mươi giây, vệ sĩ trên trán đổ đầy mồ hôi mang đến chiếc hộp cứu thương. Ảnh Thừa Quân nhận lấy hộp cứu thương, ra lệnh tất cả mọi người ra ngoài đứng đợi ngoài cửa, khi nào có mệnh lệnh của hắn mới được bước chân vào trong phòng.


Ảnh Thừa Quân không nể nang gì, nhẫn tâm xẻ làm đôi chiếc váy trắng ướt nhẹp trên cơ thể Hà Bội Sam để lộ ra bộ đồ nội y bằng ren gợi cảm. Làm da trắng mịn của cô như tuyết đập vào mắt của Ảnh Thừa Quân. Dục vọng thèm khát của đàn ông không hiện trước mà bùng cháy trong cơ thể hắn. Yết hầu của hắn chuyển động, nuốt nước bọt ừng ực. Song, hắn cố làm kiềm chế bản thân mình lại.


Miệng vết đạn đâm xuyên vẫn còn rỉ máu đỏ sẫm, thịt non mềm bao quanh viên đạm đã phát tím trông càng ghê tởm.


Động tác xử lý vết thương của Ảnh Thừa Quân thuần thục không vướng bịu. Hắn ta dùng khăn đã ngâm qua nước nóng để rửa sạch miệng vết thương dính máu. Mùi máu tanh tưởi xộc lên mũi, hắn cảm nhận được cô gái đang run lên vì đau đớn, động tác của hắn từ đó nhẹ nhàng hơn.


Ảnh Thừa Quân lấy ra con dao phẫu thuật đã khử trùng, động tác cứng cáp lấy thịt thối ở miệng vết thương, sau đó lấy nhíp kẹp chặt lấy viên đạn nhẹ nhàng lôi ra khỏi người cô.


“Um…”


Chân mày của Hà Bội Sam nhíu sâu lại, cô bất giác rên lên khi viên đạn ở vai được lấy ra. Ảnh Thừa Quân không muốn để cho cô gái chịu đau thêm, hắn nhanh chóng băng bó miệng vết thương lại. Động tác lấy đạn ở bắp đùi trái của Hà Bội Sam tiếp tục lặp lại những thao tác vừa rồi.


Sau khi viên đạn cuối cùng được lấy ra, miệng vết thương cũng đã được băng bó lại. Ảnh Thừa Quân tháo cà vạt trên cổ che đi tầm nhìn của mình. Hắn cúi thấp người xuống, lột bỏ đi bộ đồ nội y ướt át của Hà Bội Sam.


Tuy hành động này rất chi là biến thái, nhưng chỉ làm như vậy mới giúp Hà Bội Sam không ảnh hưởng đến sức khoẻ của mình.


Do thân thể của Hà Bội Sam khá yếu. Sau khi hai viên đạn được lấy ra khỏi người cô, nhiệt độ trong cơ thể của cô tăng lên hơn bốn mươi độ C. Cô đã bị suốt mà rơi vào tình trạng hôn mê ba ngày ba đêm vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Trong những ngày đó, ngày nào cô cũng phải tiếp nước để cung cấp nước cho cơ thể, thuốc tẩm bổ cho cơ thể được người hầu của Ảnh Thừa Quân phục vụ rất chu đáo.


Ngày thứ tư lặng lẽ trôi qua, cô gái nằm dài trên giường, nhịp thở đều đặn, tay phải vẫn còn cắm kim tiêm truyền nước. Người phụ nữ trung niên ngồi cạnh bên giường, trên tay bị một bánh thuốc màu nâu vẫn còn khói lớt phớt, từ tốn múc một thìa thuốc dâng đến miệng cô gái.


Trong căn phòng không có một tia sáng bên ngoài chiếu vào, căn phòng như chìm vào trong bóng tối, chỉ có ánh đèn vàng phát ra từ bàn làm việc. Ảnh Thừa Quân ngồi trầm ngâm suy nghĩ, ánh mắt nhìn đăm chiêu vào tài liệu đặt ở trước mặt. Văn kiện chất thành đống bên cạnh laptop chờ anh ta phế duyệt.


Không khí trong căn phòng thật nặng nề, chỉ có tồn tại nhịp thở đều đặn của người đàn ông. Toàn thân hắn toát ra vẻ lạnh lùng khiến cho nhiệt độ trong căn phòng giảm đi vài độ.


Hắn thở dài một tiếng, hai mắt nhắm nghiền, toàn thân ngả ra phía sau thành ghế tựa, một tay hắn thoả lòng đặt ở tay nắm ghế, tay còn lại đặt trên mặt bàn. Đầu ngón tay trỏ của Ảnh Thừa Quân gõ nhẹ vào mặt gỗ ép tạo ra những âm thanh ồn ào vang vọng trong căn phòng yên tĩnh.


“Cộc… cộc… cộc…”


Cộc…cộc…cộc…


Nhắm mắt thư giãn bên tai nghe tiếng động phát ra từ đầu ngón trỏ của mình, Ảnh Thừa Quân nhớ lại dung mạo của người con gái bốn ngày trước đã cứu con trai hắn. Từng chi tiết trên khuôn mặt, chân mày đẹp như nét núi mùa xuân, cặp mi dài đen tuyền, sống mũi cao dài, đôi môi mỏng căng mọng như cánh hoa đào và điểm thêm làn da trắng mịn không tì vết.


Tất thảy những vẻ đẹp tự nhiên của thiếu nữ đều thu gọn vào tầm nhìn của hắn, cứ ẩn hiện trong tâm trí Ảnh Thừa Quân ngày đêm không dứt. Không chỉ có vậy, hắn còn nhớ từng nét đẹp đường cong trên cơ thể quyến rũ của cô gái, da thịt mịn màng non mềm như miếng đậu hũ, thân hình đầy đặn vòng nào ra vòng đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK