• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng ảnh sεメy hồ bơi đủ thứ, thế mà đi làm ăn mặc nghiêm túc kin đáo ra phết.



Xem 1 hồi ảnh thì tao nhận ngực hơi nhỏ, còn phần đùi với mông thì cong ngon, eo ngon, có mấy cái ảnh đi tập nhìn cũng căng đét. Con này mặt cũng xinh, kém hơn em Hóa Đơn 1 chút thôi hoặc là do con mắt của tao đánh giá là như vậy. Có cả ảnh nó chụp cùng Vợ Sếp đợt hè đi biển, 2 chị em nằm ghế ngả ở biển diện 2 bộ bikini giống nhau, em thì trẻ trung, chị thì căng mọng. Đúng là bọn nhà giàu.



Thời gian chạy vùn vụt, xem được có nghìn cái ảnh mà đã hơn 22h rồi. Chuẩn bị ngủ thì nghe tiếng gõ cửa, mụ kính cận gọi vào hỏi có nước lạnh ko cho xin hớp, tủ nhà bà hết mẹ nước. Tao mở cửa, vẫn dáng người, bộ váy lúc tối gặp, mụ kêu vừa đi về, khát nước quá mà tủ hết nước lạnh, rồi thì hôm nay họp lớp vui quá, uống rượu nên giờ khát nước. Nhìn mặt hồng hồng đỏ đỏ thế kia chắc là uống cũng ko ít.

Tao mở tủ lấy chai nước bảo chị cầm cả chai, ko cần dùng cốc. ực hết nửa chai nước mụ kể tiếp hôm nay gặp Vợ Sếp tao, bảo con này giờ sướng thế, giàu thế nọ giàu thế kia, đồ xịn với chả đồ hiệu. Mẹ, bà chả bảo nó giàu từ thời sinh viên còn gì. Mụ còn kể là Vợ Sếp tao khen tao là ngoan với giỏi, rồi còn định giới thiệu cho đứa em gái. Chết mẹ, thật hay đùa đây ko biết, ngoan với giỏi thì hơi đúng nhưng cái bảo giới thiệu cho đứa em gái thì phải xem xét lại...Mụ kính cận bô bô kể 1 hồi, tao ngán ngẩm nhưng chả nhẽ lại đuổi khách. Bèn buông một câu hờ hững hôm nay chị đẹp 70 quá. Mụ dừng kể quay nhìn tao hỏi đẹp thế nào. Tao trả lời ngày thường thấy chị được 6/10 thì hôm nay được 9/10, dáng đẹp, mặt xinh, đúng là sức mạnh của trang điểm. Mụ cười bảo cậu ăn nói khéo quá, bảo sao Vợ Sếp cũng thích cậu. Tao phản ứng ngay chị nói thế dễ gây hiểu nhầm, Vợ Sếp quý em chứ ko phải thích nhé, mụ cười cười bảo ranh rới giữa 2 cái đó mỏng manh lắm rồi quay đít đi lên tầng. Tao nói với theo chị giữ nguyên dáng này cho em chụp kiểu ảnh cái, mụ bảo thích thì lên tầng nhé... . Đây chính là trò say rượu định vin vào rượu để lừa tao mà, nhưng tao là người có lý trí, dại đéo gì mà lên, lỡ đâu bị hấp diêm bỏ mẹ. Hơn nữa tao đã bảo Hóa Đơn là mấy hôm nay ở nhà bế quan để dành tâm trí thứ 2 ra thương trường.

Không để hao tổn tinh lực, thần lực được. Tuy nhiên nếu nó bảo thế mà ko lên hóa ra chẳng phải hèn sao. Tao đắn đo vài phút rồi mò lên, cửa khép hờ, đẩy cửa ra thì vl mụ đang thay quần áo, vừa cởi váy xong, trên người chỉ còn mỗi qυầи ɭóŧ và áo ngực. Đm, ngại quá tao bèn nói bảo chị bảo lên nên em lên bảo chị là em ko lên đâu, rồi quay đầu định xuống thì nghe tiếng mụ phì cười. Tao dày mặt quay lại giả vờ hỏi chị cười gì, mắt chăm chăm nhìn vào chỗ mông, đùi. Mụ dường như bất ngờ với hành động này của tao đỏ bừng mặt quát bảo cậu lượn ngay. Tao quay đầu vừa đi vừa nói vọng lại rằng chị vẫn như ngày xưa... Mẹ nó, sao lắm người đẹp thế không biết. Về phòng nằm ngẫm nghĩ trong đầu liệt kê ra từng đứa, em Hóa Đơn thì mình tất tay, tất chân, tất cả chim rồi, ngon khỏi bàn, người đẹp, mặt xinh, thịt thơm, và rất hợp nhau trong khoản xxx. Mụ phiên dịch thì được ăn xôi rồi, quá mức gợϊ ɖụƈ.

2 chị em nhà Vợ Sếp thì đã nhìn ảnh nhưng chưa được sờ, mụ Vợ Sếp được bóp có tí hôm đấy đéo tính. Em Vĩnh Yên mới được ôm thuần khiết phát nhưng dáng ngon đã biết từ lâu, nay được chiêm ngưỡng thân thể mụ kính cận, cân đối quá, cân đối số 1 luôn. Nghĩ 1 hồi mà căng hết cả quần. Tuy nhiên có những thứ chỉ được nghĩ đến cho vui thôi chứ không thể bắt lấy, chụp lấy được. Tao biết điều này.



Ngày chủ nhật loanh quanh ở nhà, sáng sớm em Hóa Đơn đã hẹn chiều ra bến xe đón nó, chở hải sản về chén. Tao bảo em tự đi xe ôm taxi được ko, anh đang bế quan mà, nó nói lại mỗi câu trình bày lên phường. Phường thì phường, tao sợ chắc.



Đến chiều em nhắn bảo 30 phút nữa có mặt nhé, tao bảo anh lên phường trình bày đây. Thế là xách xe lên phường, đi qua bến xe thấy đông vui quá nên tạt vào làm cốc trà đá. Được lúc em Hóa Đơn nhấm nhéo điện thoại bảo vào trong bến bê hộp xốp cho em. Mẹ, lại làm cu li rồi. Bề bê vác vác rồi chở con ghẹ gần 50kg về phòng trọ, hỏi cái món hải sản này làm thế nào, em hồn nhiên bảo em ko biết, em nhờ người mua hộ đóng sẵn xốp. Tao bảo phòng anh làm gì có bếp. Em bảo em ko biết.

Mẹ nó. Đánh liều lên trình bày với mụ kính cận tình hình, mụ bảo chị mang lên đây mà nấu. May quá bảo thế tối cho bọn em ăn ở đây nhé, mụ nhìn tao rồi nhìn em Hóa Đơn bảo được rồi, để chị làm cho, bọn mày chắc đéo gì biết làm. Vâng vâng dạ dạ.



Mở ra thì thấy toàn cua, ghẹ, sò sủng, tu hài. 1 thùng thế này thì ăn bao giờ cho hết, mà đồ này ko để lâu được. Bà kính cận bảo cái này rửa sạch rồi hấp hết thôi. Nhưng mà gọi người đến ăn đi chứ 3 chị em ăn sao hết chỗ này. Tao bảo thế chị gọi bạn chị đi, bà ấy trả lời bạn chị nó toàn ở xa, à hay là gọi Vợ Sếp em cũng là bạn chị đến cho biết nhà. Tao bảo tùy chị, nhưng mà chị gọi thì gọi chứ em thì ko. Em Hóa Đơn chưa hiểu sao bà này lại quen Vợ Sếp làm tao lại mất 1 hồi kể lể giải thích. Mụ kính cận bảo nó ok rồi, nó đưa cả em gái nó đi cùng đấy rồi nháy mắt tao. Mẹ mụ này chắc tưởng tao chưa gặp em gái Vợ Sếp hay sao ấy. Thôi kệ mẹ. Bảo chị nấu hộ em 71 nhé, nháy em Hóa Đơn xuống. Xuống phòng tao tao bảo kệ bà ý nấu, đi tắm thôi.

Tao nháy mắt rủ em Hóa Đơn bảo tắm chung ko em lắc đầu bảo ko có quần áo. Ờ, hôm về quê nó cũng chả mang gì về, hôm nay thấy mặc bộ khác, chắc ở nhà nó cũng có vài tủ quần áo. Tao tắm táp thơm tho xong ra thấy em Hóa Đơn nằm gác chân xem điện thoại, tự nhiên như ở nhà. Tao hỏi về quê có vui ko thì mới ngồi dậy ẳng ẳng bảo vui lắm rồi kể trên trời dưới biển, tao đéo quan tâm. Em còn bảo là mẹ em ấy hỏi thăm về tao, tao ngạc nhiên thì em ấy giải thích là mẹ em cũng chơi facebook nên xem comment đoán được lờ mờ, em tâng anh lên mây luôn. Mẹ em bảo hôm nào rảnh thì rủ về nhà chơi để bà xem chứ làm đéo gì có người nào hoàn hảo thế.



Tao mỉm cười. Đang định chim chuột tí thì mụ kính cận tầng trên gọi vọng xuống bảo ra đón Vợ Sếp đi, tao bảo đéo thì mụ gào xuống thế thì lên nấu nốt. Ừ thôi thì đi. Chỗ nhà tao thuê cũng dễ tìm, mụ kính cận chỉ đường cũng khéo. Xuống thấy 2 chị Em Vợ Sếp vừa bước xuống taxi. Hôm nay ăn mặc mát mẻ ra phết, chị thì váy xòe, áo phông bó, em thì thì sooc jean áo 2 dây... 57. Dường như biết trước nên 2 chị em nhà Vợ Sếp ko ngạc nhiên khi tao xuống đón thậm chí nhìn thấy tao còn nở nụ cười tươi. Tao nhanhp miệng bảo ấy rồng cứ đứng yên đấy để tôm ra cung kính mời vào. 2 chị em càng cười tươi hơn. Lên phòng tao thì 2 chị em hơi nhíu mày 1 chút khi thấy Hóa Đơn đang ở bên trong. Hóa Đơn thì vô tư toe ra cười chào bảo chị vào chơi ạ, đúng là tự nhiên như ở nhà. Xã giao vài câu thì tao bảo bạn chị ở tầng trên, chị em mình ăn trên đó. Kéo nhau lên trên, 3 đứa trẻ bọn tao ngồi chém gió, mụ kính cận đang sắp xếp mâm bát, Vợ Sếp thấy thế cũng lao vào bảo để tôi phụ 1 tay. Ừ thì cũng chỉ 2 bà biết nấu thôi mà, tao thì ko rành nấu, đặc biết mấy đồ hải sản chưa sờ đến nấu bao giờ, còn 2 vị tiểu thư bên cạnh ăn còn phải bón thì nấu nướng gì cái ngữ này. Khúc khích với nhau hồi lâu thì mụ kính cận cũng hô xong rồi, dọn chỗ bê ra chén. Tao hỏi mọi người uống gì, chả ai trả lời ý như là uống gì chả được. Tao xuống tầng 1 làm thùng bia 333, vác lên thì mụ kính cận bảo ơ lại baba à, tao buột miệng trả lời vâng, xong còn cho chị em làm baba hết. Em Hóa Đơn nguýt tao phát bảo anh chỉ nói linh tinh, Em Vợ Sếp hỏi làm baba là thế nào tao trả lời ba nhân ba là 9, uống xong cho chị em đỏ ửng như vừa bị nấu chín ấy.

Con bé thắc mắc thế thì uống rượu bia nào chả đỏ sao cứ phải baba...Tao đéo buồn trả lời nữa .



Tao hô to bảo chị em uống đi, bao giờ mặt đỏ mới được nghỉ. 2 bà già là Vợ Sếp và mụ kính cận lại hàn huyên chuyện cũ, nói là già nhưng mới ngoài 30, còn ngon lắm, đặc biệt là mụ kính cận, mặt thì ko đẹp bằng Vợ Sếp nhưng thân hình thì ngon hơn, đéo biết có phải là dân logictis chạy nhảy nhiều ko. Thi thoảng tao lại phải bảo cả nhà thương yêu nhau cái. Rồi tao phải mời lần lượt từng người, dẫn dắt cho người nọ uống với người kia, cò cưa mãi cũng hết thùng beer cũng là xong bữa.



Ăn hải sản nhanh no, đéo để ý mọi người ăn thế nào nhưng tao chỉ ăn được có 1 con ghẹ, 3 con tôm với độ chục con sò. Uống cỡ 5-6 lon bia. Hôm nay tỷ lệ uống khá đều nhau vì toàn chị em. Ăn xong em Hóa Đơn gợi ý là lên bar chơi, mẹ con yêu nữ này suốt ngày bar bar, nhức hết cả đầu chứ hay ho gì mà lên. Tuy nhiên thấy chị em nhà Vợ Sếp có vẻ hào hứng phết. Tao bảo ko quen nhạc mạnh nên đau đầu lắm, bảo mấy chị em có đi thì đi, thấy bà kính cận bảo cũng ko thích đi. Mọi người đi đi. Em Hóa Đơn bảo đi tất mới vui. Tao bảo thôi 3 tiểu thư đi đi, tiểu đệ nông dân ở nhà phụ chị kính cần rửa bát rửa rau. 3 vị tiểu thư chắc có tí men máu quá cứ níu 72 kéo bảo đi đi mà. Tao bảo ko, ko thích thật nên mọi cười cứ đi tự nhiên. Níu kéo ko được 3 nàng quay ra bàn xem đi bar nào, đấu tranh mãi thì chọn bar cho Hóa Đơn bảo là khách quen nên được giảm giá. Vkl sao chỗ đéo nào cũng được giảm giá thế, có cổ phần à. Hóa Đơn nũng nịu bảo tao là em đi tí xong em về nhé anh yêu. Chẹp, dù gì vẫn là tuổi ham chơi, yêu thì yêu nhưng vẫn cần tôn trọng sở thích riêng của nhau. Tao bảo ok, đừng bay mất xác là được. Thế là kéo nhau đi Tao dọn dẹp giúp bà kính cận 1 hồi, bà ý bảo cứ để đấy chị dọn cho tuy nhiên tao bảo cái này em làm được. Dọn sạch sẽ cũng là lúc bà rửa bát xong. Tao rủ đi uống cafe hay trà cháo ko, bà ý bảo thôi đang say mẹ rồi ko muốn đi đâu. Tao hỏi láo câu rằng thế đi bar ko, bà lắc đầu, tao hỏi tiếp thế làm baba ko, bà đỏ bừng mặt bảo cậu vớ vẩn. Haha, tao ngồi mang hết tài văn chương ra khen thân hình bà ấy rồi mạnh dạn bảo còn đẹp hơn người yêu em, nhìn nét mặt tao biết mụ đang rất hài lòng nhưng vẫn nói khách sáo, làm sao đẹp bằng tiểu thư Hóa Đơn được. Chỉ tào lao vậy thôi chứ trong lý trí tao vẫn nghĩ rằng mụ kính cận là người đã có chồng, thậm chí tao còn khề khà uống rượu với lão chồng rất hợp cạ, do vậy ko xuất hiện ý nghĩ dâʍ ɖu͙ƈ gì với mụ cả.

Chỉ là muốn trêu thôi. Ngồi một lúc tao xin phép lượn về ngủ. Uống beer hơi dở mồm cũng khó chịu phết, kể ra giờ nằm ôm Hóa Đơn sờ sờ nắn nắn 1 lúc thì ngủ sẽ rất ngon. Mẹ nó, bar với bủng Đang thiu thiu ngủ thì có tiếng gõ cửa, mụ kính cận gọi ko biết là xin nước hay mượn máy tính đây. Tao mở cửa, mụ bảo chị muốn nhờ tí việc, mụ vào phòng rồi ngồi xuống nệm hỏi cái vụ giới thiệu việc cho lão chồng.



Tao bảo cái đấy không khó. Lan man thế đéo nào mụ kể lể bảo là xa chồng suốt cô quạnh, lửa cháy trong lòng với gỉ gỉ gì gì. Kiểu phụ nữ say say hay kể lể. Tao mập mờ đoán. Kết hợp với hôm trước lão chồng nói với tao vài điều, tao hỏi toẹt luôn là vợ chồng anh chị có vấn đề gì à, mụ hỏi sao em biết, tao bảo chỉ là đoán thôi. Mụ trầm ngâm 1 lúc rồi kể, đại khái là vì xa chồng nên cũng có 1 giai đoạn lạc lối, mụ bảo vẫn rất yêu chồng, giai đoạn lạc lối đấy chỉ là do mất lý trí hay nói đúng hơn là do chuyện tìиɦ ɖu͙ƈ thôi, tao bảo thế sao chồng chị biết thì mụ kể có người quen biết và chụp ảnh lúc đi vào nhà nghỉ gửi cho chồng chị. Rồi 2 vợ chồng nói chuyện, lão chồng là người hiểu biết cũng ko nói gì nhiều, chỉ nói rằng 1 phần lỗi là ở hắn do đi biền biệt, rồi bảo nghề nghiệp hắn là thế, nếu ko chịu được thì chia tay để tìm cuộc sống mới, tuy nhiên mụ ko nghe, mụ bảo yêu chồng rất nhiều và phút giây lầm lỡ đó chỉ là nhất thời, sẽ ko bao giờ như thế nữa...

Đéo hiểu sao lại kể cho tao nghe làm gì. Tao hỏi luôn sao lại kể cho tao thì mụ bảo hôm trươc thấy anh em nhà cậu xì xào nên nghĩ là cậu biết phần nào chuyện rồi, với lại hành động cậu hay trêu đùa như vụ quay lại nhìn mụ thay quần áo nọ kia có vẻ như là coi thường mụ nên mụ muốn nói rõ giải thích mọi chuyện. À ra là thế.



Tao chém bảo cũng nghe anh chồng kể rồi nhưng ko hề coi thường chị, thấy chị đáng thương và đáng thông cảm, phụ nữ có thì, 1 -2 tháng mới được yêu thương thì cũng hơi khổ. Mụ nhìn tao mà rưng rưng hàng lệ, tao chỉ thuận mồm chém gió ko ngờ mang lại sự xúc động cho người khác như vậy, thấy hơi áy náy. Tao lại liên tưởng đến bà phiên dịch, toàn là hồng nhan bạc phận. Tao hỏi chuyện xảy ra lâu chưa thì mụ bảo gần 1 năm rồi, sau đó mụ cắt hẳn tuy nhiên dường như lão chồng vẫn cay nên càng lúc càng ít về. Tao bảo thôi chị động viên anh ấy về đi, em hỏi mấy chỗ chắc là có việc luôn thôi. Mụ kính cận sau 1 hồi trải lòng, tâm lý có vẻ ổn hơn rồi tao bèn đùa câu nói thật là em đang có người yêu mà nhìn chị em vẫn thèm 73 khát lắm, ko trách được đàn ông thiên hạ lao vào tán tỉnh chị, ko có chồng bên cạnh thì chị đúng là khó chống đỡ nổi. Tiện đây cho em xin mấy bức ảnh trong mail chị được ko. Mụ quay ra với cái gối của tao đập bụp bụp vào tao bảo thằng ranh dâm tặc này. Rồi mụ đứng dậy đi ra đến cửa bỗng quay lại nháy mắt buông 1 câu, thích thì lên tầng. Vl, ma mị quá, nếu mà mụ cứ kiểu này thì có lẽ hàng trăm thằng đàn ông chết với mụ, chừng ấy năm xa chồng mà mụ chỉ 1 lần lạc lối thì chắc chắn mụ phải kìm nén quá nhiều rồi. Hóa ra cái vỏ bọc giản dị, tri thức của mụ là do mụ tạo ra, còn nếu muốn câu zai hay mơi mơi thì tao nghĩ năng lực mụ có thừa, bằng cái hình ảnh xinh đẹp khi mụ đi họp lớp, bằng cái nháy mắt ma mị tao nghĩ ko mấy người thoát được. May tao là người có sức mạnh lý trí. Và lý trí tao bảo tao là lên tầng đi xem có gì ko. Tao lại mò lên tầng, cửa khép hờ, tao lại đẩy cửa, lại tiếng kêu á, mụ lại đang thay quần áo. Tao định chơi lại bài cũ nhưng nghĩ có vẻ ko ổn bèn bảo em quên thuốc lá thì phải rồi quay mặt đi, tao bảo chị nhìn hộ em xem bao thuốc ở đấy ko. Mụ bảo nhỏ, vào tìm đi, tao quay đầu vào thấy mụ vẫn chưa mặc áo, mụ bảo nãy rửa bát bắn hết vào áo nên phải thay, rồi mụ cười bảo có gì mà nhìn, như là mặc đồ bơi thôi mà. Tao giả vờ ngó quanh rồi gãi đầu bảo quái bao thuốc của em để đâu ko biết, mụ ko nói gì. Tao tiến dần ra chỗ mụ đang đứng, ngó nghiêng các kiểu, mụ cười bảo lúc nãy chị ko thấy em cầm thuốc lá lên đây thì phải. Bị đâm trúng tim đen tao hì hì cười. mụ vẫn mặc nguyên bộ đồ lót rồi bước lại chỗ tủ đồ lấy quần áo rồi lại đi ra như là ko có mặt tao ở đấy. Mụ cười cười bảo chị coi cậu như em trai thôi. Tao vâng vâng, bà ấy lấy cái váy mặc ở nhà loại có khóa sau lưng và mặc rồi bảo kéo hộ chị cái khóa. Tao lại kéo và làm chậm hết mức có thể, tao bảo em có thể ôm chị 1 cái ko. Mụ ko nói gì, tao thuận tay luồn qua nách vào mò vào ngực, ôm sát mụ vào người, tay bóp bóp ngực mụ. thằng bé tỉnh dậy, dường như mụ cảm nhận được, thấy khẽ rùng mình. Giữ nguyên như vậy 1 hồi tao thu tay về vào kéo khóa lên cho mụ, thưởng thức như thế là đủ rồi... Giữ lấy mối. Nguyên tắc là ko được làm gì quá trớn. Ko vi phạm đạo đức. Trong đầu tao nghĩ là nếu có chén thì chén bà phiên dịch, bà ấy single mom nên ko e ngại gì. Mụ kính cận thì ko nên, ko được phép. Lại khen thêm vài câu thì tao lượn. Nằm xem điện thoại thấy 3 tiểu thư đi bar đã checki in các kiểu, ảnh ọt sáng choang, 2 vị chị em hình như về nhà thay đồ rồi, nhìn ảnh thấy con em thì áo quây quầy vải giày cao gót, con chị thì áo vest hở ngực, quần legging. Thế mới biết ko thể đánh giá con người qua vẻ bên ngoài.

Hóa Đơn đăng ảnh kèm tus đêm nay ai đưa em về ? rồi tag tên tao. Tao copy cái ảnh xe đạp thống nhất rồi đăng lên bảo anh có mỗi xe này, em có ngồi được ko.



Hóa Đơn like luôn và comment em toàn đi bộ, có xe là đỡ lắm rồi. Khoảng 11h lên đón em nhé. Đéo biết thật hay đùa. Tao phải bộp luôn ko nó bắt đi đón thật thì bỏ mẹ, tao bảo anh phải đi ngủ sớm, em đi taxi về đi. Hóa Đơn lại buông câu quen thuộc: Không lý do, trình bày lên phường. Thế đéo nào mà nó được mấy chục like cho cái comment xấc xược với người yêu như vậy. Toàn thấy bạn nó like, thấy cả em Vĩnh Yên like... Thôi thì thân phận cu li đành chấp nhận, bọn nó đi cái bar đéo nào ở khu núi trúc thì phải đéo rõ. Xa vl nhưng vẫn phải đi. Đi xe máy cho mát. tìm được đến nơi thì thấy 3 chị em đứng bên ngoài rồi. Tao chào 2 chị Em Vợ Sếp bảo hôm nay chị em vui quá rồi, cho ôm cái tạm biệt để về nào, lao vào ôm cô em trước, nó mặc áo quây nên hở hết vai trần, tao ôm chặt vỗ bộp bộp vào lưng, ngực mềm, 74 người thơm tho. Quay ra dang tay định ôm cô chị thì mụ cười bảo thôi khỏi, mai lại chứ đi đâu mà phải tạm biệt ghê thế. Chở em Hóa Đơn về, nghe tiếng xoẹt xoẹt chụp ảnh, chắc lại tự sướng rồi đăng đây. Đưa em về trung hòa rồi bảo anh về ngủ mai còn chuẩn bị thầu, ở nhà em lại ko ngủ được thì chết. Em nhéo tao, hôn hít nhau 1 hồi thì cũng thả cho tao về. Về nhà mở điện thoại đúng như dự đoán thấy em Hóa Đơn đăng tus mới rằng: Không ai đưa em về, em đi xe ôm về. Yêu anh xe ôm...kèm cái ảnh tự sướng chụp từ đằng sau. Lại like rần rần, bao nhiêu comment hỏi sao ko lộ mặt người yêu đi toàn chụp lưng thế... 59. Thứ 2. 7h đã thấy Sếp gọi bảo đi ăn sáng xong lên chinh chiến em ơi, có vẻ sốt sắng ra phết. Tao bảo 7 rưỡi em lên ạ.

Lên văn phòng đúng giờ hẹn đã thấy mặt thằng Sếp đéo đâu, tao vào pha ấm chè hút điếu thuốc, hút hết điếu thuốc mới nghe tiếng nói cười, cả 2 vợ chồng Sếp đều lên. Tao bảo chị cũng lên sớm thế, bà kêu chị lên cúng, hôm nay mồng 1 mà. Ớ các lần chị có cúng đâu, em tưởng chỉ rằm chị mới cúng ở cty chứ ạ. Bà ậm ừ bảo cúng lấy may... Sếp bảo đi ăn sáng, tao bảo có quán nào có tiết canh ko, lão trố mắt hỏi chú cũng khoái món đấy à. Thế là hắn đưa ra quán đéo nào khu Láng, bảo quán quen, đảm bảo vệ sinh, quán này toàn vip ăn đấy nên yên tâm. Nghĩ bụng yên tâm mẹ gì, vip thì có nhìn thấy con sán đéo đâu, chẳng qua là ngon mồm thì ăn với lại chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà thôi. Vào gọi đĩa lòng, dạ dày, trễ tràng hỗn tạp, chai rượu nếp với 2 bát tiết canh, dặn chủ là oánh vào bát to ăn cơm ấy chứ đừng đánh bát bé. Đò đưa đánh chén quả là ngon miệng, dù biết là toàn đồ ko tốt nhưng ngon thì vẫn phải bảo ngon. 2 anh em làm hết chai nửa lít. Sếp hỏi chú sẵn sàng chưa, tao bảo chuẩn bị xong xuôi cả rồi còn lại phải phụ thuộc vào ý trời. Hắn cười khành khạch bảo ko quá quan trọng đâu, đã ăn 1 gói rồi nên ko phải là cấp thiết lắm.

Nói thế thôi chứ ông cũng sốt sắng bỏ mẹ, ông muốn nâng tầm công ty lên thì đây là cơ hội tuyệt vời để đưa vào hồ sơ năng lực công ty.



Chủ đầu tư thông báo 9h thì 8 rưỡi bọn tao đã có mặt. Gặp ngay bà phiên dịch và ông giám đốc dự án người hàn, tao hỏi sao ko xuống công trường thì mụ bảo ơ ông giám đốc ở đây đánh giá thầu mà. Đm, thông tin này mà giờ mới biết. Tao hỏi thêm có những ai đánh giá thì bà trả lời là 3 người, lão giám đốc công ty, lão giám đốc dự án và thằng hàn huyệŧ phồng plan. Tao hỏi thêm có biết mấy đơn vị tham gia ko thì mụ bảo ko biết. Tao nháy mắt chị ủng hộ em nhé, bà cười bảo ko ủng hộ cậu thì ủng hộ ai rồi còn nháy mắt bảo chị mới mua thuốc lá loại cậu hút để sẵn ở phòng rồi. Mẹ nó, gợϊ ȶìиɦ. Tao nhìn chằm chằm vào ngực mụ và bảo, chị chưa biết sợ sao, mụ trả lời chỉ có cậu sợ sư tử Hóa Đơn thôi chứ chị có gì mà sợ. Cười toe bảo chúc thành công rồi quẩy đít đi. 9h thằng hàn huyệŧ ra thông báo mời vào phòng. Nó nói thông qua phiên dịch là có 5 thằng tham gia thầu rồi phổ biết là bóc báo giá công khai, sau đó so sánh với giá cho phép, thằng hàn huyệŧ công bố mức giá cho phép là 16,3 tỷ, nếu vượt thì bị loại, nếu dưới thì thuyết minh biện pháp thi công. Nói đến phần biện pháp thi công thì tao thấy có 2 nhà thầu xì xào nhìn nhau, dường như đéo biết. Còn tao và 2 đơn vị kia thấy bình thường, suy ra bọn kia cũng biết về việc này và chuẩn bị sẵn. Quá trình bóc giá cũng bắt đầu, viết công khai lên bảng. Quả đúng như dự kiến, 2 thằng ất ơ giá cao hơn và bị loại, 3 đơn vị có gián điệp thì giá bọn tao 15.4, thằng thầu nhà xưởng 15 tròn, thằng còn lại là 16.1. Nghỉ giải lao 10 phút.

tao với Sếp ra hút thuốc, hồi hộp phết. Nói thật là tao làm giá, làm thầu nhiều nhưng chưa đứng ở vai người đi đấu thầu bao giờ. Sếp hỏi tao là có ổn ko, tao bảo em ko 75 biết, phải xem bọn kia ra sao. Đây là lần đầu tao thiếu tự tin trước lão Sếp như vậy.



vào phòng nghe thuyết minh, thằng 16.1 nói đầu tiên, nó show ra file word toàn giải thích tính toán với diễn giải khối lượng, tao thấy mừng thầm rồi, đúng là bọn ngu, đấy là thuyết minh thiết kế chứ có phải bptc đéo đâu. Ông giám đốc dự án nghe xong bảo đây là thuyết minh thiết kế, phần khối lượng thì khi trúng thầu, thanh toán sẽ cần diễn giải, ông muốn nghe về biện pháp thi công. bọn này đéo chuẩn bị nên đứng ấp úng trả lời xuông, đéo đâu vào đâu. Đến lượt bọn tao, vì ông giám đốc dự án bảo nghe từ giá cao đến thấp. Tao đã chuẩn bị sẵn file ppt rồi, trình bày một mạch từ công tác đào đắp thế nào, vận chuyển thế nào, quản lý máy móc, hướng phương tiện vào ra, khu vực tập kết vật tư, các quy định an toàn thi công...Tất cả người trong phòng đều là dân xây dựng, ko tính mấy đứa phiên dịch với thư ký đi cho oai thì ai cũng rõ về xây dựng. Nghe xong mà cả phòng im phăng phắc, có lẽ đây là những thứ lạ lẫm với họ, họ chưa từng làm chi tiết đến thế. Tay giám đốc dự án vỗ tay đầu tiên rồi cả phòng vỗ tay bảo ok, tao ko có gì comment nữa. Tay hàn huyệŧ thầu thì hỏi rằng nó thấy bọn mày ghi chi tiết vậy, đến cả việc quản lý công nhân, bảo hộ lao động thì bọn mày có làm được ko, rồi nó bảo cty hàn quốc luôn làm như vậy nhưng các cty việt nam hầu như ko tuân thủ. Tao chưa kịp giải thích thì lão giám đốc dự án đã xì xồ xê ô, tao đéo hiểu nhưng tao đoán là lão bảo ở công trường bọn tao làm tốt điều đó, thằng hàn thầu gật gật. Đến lượt bọn thầu nhà xưởng lên, bọn nó vẫn là file word, cũng mô tả biện pháp thi công khá đầy đủ nhưng so với bọn tao chỉ đạt cỡ 6/10. Riêng việc trình chiếu ở file word là khiến người xem khó nhìn rồi.

Thằng Hàn thầu đứng dậy bảo mọi người chờ đây, bọn nó đi bàn bạc, 30 phút sau sẽ quay lại công bố bên thắng thầu....



Tranh thủ gọi bà phiên dịch ra trò chuyện tào lao. Bảo rằng tối em lại xin xuống xin thuốc nhé, nhưng chị đừng ăn mặc hở thế em ko chịu được, xảy ra chuyện gì thì ko hay. Mụ cười khách khách bảo ok, chị lấy khăn tắm cuốn lại lại kín mít, đm nó, hình ảnh cuốn khăn tắm còn khiêu khích gấp mấy lần. Toàn nói chuyện dâʍ đãиɠ 1 lúc rồi mụ phiên dịch chốt là cậu cứ xin phép được yêu nữ Hóa Đơn đi rồi tính tiếp nhé. Hút xong điếu thuốc thì vào trong phòng chờ tổng thầu công bố kết quả.



Đéo biết thế nào vì Biện pháp tao trình bay hay nhưng có khi là thừa, bọn kia nó trình bày cũng đủ nội dung rồi. giá nó thấp hơn 400 triệu, lại đi đêm với thằng hàn thầu. Tao bảo Sếp nếu giá mình cứ để 15 thì chắc ăn luôn. Sếp chắc cũng đang ngóng nên chỉ gật gù. Nói là 30p nhưng phải 45 phút sau mới thấy thằng hàn thầu mặt huyệŧ bước vào. Nó bảo bọn nó chưa thống nhất được nên chiều nay sẽ thông báo trực tiếp cho bên trúng thầu. Các bên giải tán ra về. Vừa ra khỏi phòng thì gặp lão giám đốc dự án, đứng nói chuyện vài câu thì hắn bảo do giá bọn tao cao hơn nên phải cân nhắc lại, đúng ra thì đã chọn thằng kia do giá nó thấp nhất nhưng lão ủng hộ cty tao rất lớn nên đề xuất chọn bọn tao rồi thương lượng giảm giá với bọn tao, tuy nhiên thằng hàn thầu bảo như thế ko công bằng, vậy là chưa thống nhất được.

Lão bảo bây giờ vào họp tiếp, dặn tao yên tâm, lão sẽ ủng hộ hết sức, có kết quả thì sẽ thông tin cho tao luôn. Tao báo lại Sếp, nhấn mạnh thêm là khả năng là tạch cao vì bọn hàn thích giá thấp, phải nhấn mạnh thế cho hắn chuẩn bị tình thần, lúc trượt đỡ sốc. Sếp bảo thôi ko sao, giọng ko vui cho lắm. Về đến văn phòng 5 đưa con gái thi nhau hỏi, nhìn nét mặt bọn tao ko vui nên cũng lo lắng theo. Sếp bảo chưa có kết quả, chiều mới có. Tao nói thêm là giá cao hơn bọn kia 400 triệu nên hơi khó. Không 76 khí trầm lắng Trưa rồi mà đéo thấy ai hô đi ăn cơm, Sếp thì ngồi uống chè hút thuốc, cảm giác nặng nề vãi. Lúc sau Sếp bảo ko có gì, mình đang làm gói này cũng nhiều việc mà, bảo mọi người đi ăn cơm thôi, nhìn mặt ai cũng ỉu xỉu. Sếp bảo đi ăn đi, anh mời, mọi người mới lục tục đứng dậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK