Rồi nháy mắt bảo em để cho anh còn tâm sự online với ng yêu phương xa chứ. Hóa Đơn đi được 3m thì dừng lại ngoái đầu bảo à mai em qua đón anh nhé, anh để xe trên cty nhỉ. Tao bảo ko cần đâu tao đi taxi cũng được, em bảo anh nhớ dậy sớm em qua đón rồi vút ga đi. Vĩnh Yên là thế, cứ nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, cảm giác lúc nào cũng sẵn ở bên cạnh.
Lại đến chương trình tâm sự đêm thâu, thi thoảng gạ Hóa Đơn bảo cho ngó sεメy tí thì ẻm giả vờ kéo kéo cái áo xuống hở hở tí ngực rồi bào cứ thèm đi, em sắp về rồi, hihi. Mẹ nhà nó nữa. Em kể được rảnh nốt tuần này, sang tuần là phải đi học tiếng anh nên sẽ ít thời gian nói chuyện vứi anh đấy. Chụt chịt chút chít qua điện thoại rồi ngủ. Vĩnh Yên nhắn tin tối nào anh cũng đưa em đi ăn nhé, tao bảo thế thì viêm túi của anh, em bảo mỗi đứa trả 1 hôm, lại thả tim. Hôm sau lên cty bắt đầu ngâm cứu tài liệu, theo như thằng hàn huyệŧ nói thì phải tết nhất xong xuôi, ra tết mới có lịch chính xác để thầu bè. Thôi cứ ngâm trước xem sao. hơn 9h thấy ting ting mụ phiên dịch hỏi đang ở đâu, bảo đang ở cty, mụ kêu trưa chị xuống hà nội gặp nhau cafe tí nhé. Tao bảo ok, xuống làm gì thì mụ bảo thằng Sếp đi đón Sếp to hơn, trưa bọn nó đi họp hay ăn đéo gì với nhau ấy chiều mới xuống nhà máy, vậy nên chị bị cho ra rìa trong lúc chúng nó ăn họp. Nói về bà phiên dịch, sau khi bà về quê thì thi thoảng vẫn nhắn tin chat chit với tao, tao cũng nắm được tình hình, mụ xin được làm phiên dịch cho ông giám đốc ở nhà máy, chỉ ở nhà máy thi thoảng mới phải đi cùng thôi nên cũng kể như làm hành chính. Mụ có than vãn là thằng cha hàn này khó tính, kẹt xỉn ko thoải mái như lão hàn công trường, mụ bảo nhiều lúc ức chế nhưng phải nhịn vì công việc làm cũng gần nhà. Đợt Hóa Đơn đi mụ cũng biết, cũng nhắn tin động viên tao, mụ còn nhắn bảo lúc nào chị xuống hà nội chị bù đắp cho, vcl hồ ly tinh. 11h thì mụ gọi điện bảo đang ở Nguyễn Chí Thanh. Tao báo mọi người là có việc bận ra ngoài chút, trưa ko ăn cơm cùng. Phi xe ra gặp mụ, mấy tháng không gặp, vẫn ngon như ngày nào... 103. Mụ phiên dịch mặc váy ngắn, đéo có quần tất gì luôn, mặc áo 2 dây. Bên ngoài khoác 1 cái áo choàng cài cúc từ trên xuống dưới nhưng hở phần ngực. Tao vẫn thấy rõ bộ ngực vĩ đại muốn bung cúc, mụ ngồi vắt chéo chân, lộ ra ra 1 phần đùi trắng bóc. Tao hỏi chị ko lạnh à mà ăn mặc thế này, mụ bảo ngồi trên xe đéo lạnh, với lại có áo choàng dài thế này cơ mà, vãi cả dài thì dài thật nhưng vẫn hở chỗ cần hở. Mụ cười bảo ko hiểu sao mặc kín mít thấy ko quen, khó chịu. Mụ hỏi uống gì, tao trả lời uống gì giờ này, đi nhanh kẻo muộn, thời gian là vàng. Mụ cười hiho bảo vội thế, uống nước đã. Tao gọi nhân viên tính tiền em ơi. Mụ rút ví trả rồi đứng dậy, tao chở 1 phát vào nhà nghỉ gần đấy. Nhận phòng, thằng nhân viên hỏi nghỉ qua đêm ko, tao bảo ko, thế mời anh chị lên phòng, ko cần để lại cmnd đâu. Đẩy mụ vào giường tao bảo hôm trước nhắn tin cho em chị kêu chị bù đắp gì đấy, giờ thì chị có cơ hội rồi đấy. Lao vào ôm ấp, hôn hít, mụ có vẻ cũng phấn khích lắm khua tay lột hết quần áo tao nhanh chóng, đồ của mụ thì chưa đến 30s tao đã lột sạch rồi. Ko hiểu mụ hứng từ lúc nào mà đã thấy ẩm 127 ướt. Tao thúc thằng nhỏ vào, mụ oằn người rên la...em ơi em gϊếŧ chị đi. Quá thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ, tao nã liên hồi, mụ có vẻ như cũng bí bách lâu ngày, hưởng ứng nhiệt tình, tao ko chịu nổi tiếng kêu của mụ nên 1 lúc dập như máy thì out. Mụ vẫn mơ màng.
Nằm ôm 1 lúc cho tỉnh táo, mụ bảo làm gì mà như con thú dữ thế, toàn gái đẹp vây quanh mà chịu gò bó thế à rồi cười hihi dâʍ đãиɠ. Tao nghĩ trong đầu, chỉ làʍ ŧìиɦ với mụ là thống khoái, mấy nàng kia ko phải chỗ để xả được, dính vào là phải dính luôn...
Nằm nghe mụ kể chuyện công việc mới, chủ yếu là phàn nàn thằng hàn khó tính. Tao hỏi thế về nhà máy có thằng nào săn đón chị ko, mụ bảo cả đống nhưng mà toàn chả ra gì nên chị ko tiếp. Tao hỏi thế mấy tháng vừa rồi chị cũng bó bím à, mụ cười khanh khách bảo bí mật. Tao cũng ko có nhu cầu tìm hiểu cái bí mật đấy làm gì. Nằm thêm 1 lúc thì mụ bảo để chị bù đắp tiếp nhé, mụ bò bò xuống, tay gẩy gẩy thằng bé bảo nhìn đáng yêu quá, rồi mụ bắt đầu hôn quanh bẹn, tao bảo để em đi rửa đã. Mụ bảo cứ nằm im. Thật là điêu luyện, 2 phút sau thằng bé là oai dũng như chưa hề có cuộc mây mưa, mụ làm 1 lúc nữa rồi bảo em lại gϊếŧ chị lần nữa đi em. Mụ nằm ngửa ra, tao ngồi dậy, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, điện thoại mụ reo, mụ nhìn sang bảo thằng hàn khó gọi gì ko biết, mụ ra hiệu suỵt suỵt ý bảo tao tạm dừng rồi mụ nghe máy, tao kệ mẹ đéo tạm dừng mà lại tăng tốc, mụ khép đùi, tao lại banh ra, mụ nói tiếng hàn cái đéo gì đấy giống kiểu vâng, vâng, vâng , em biết, vâng vâng.
Tao nã mạnh vài phát, mụ bịt mồm lại rồi tắt máy, mụ bảo chị gϊếŧ em. Đẩy tao ra rồi trèo lên cưỡi, cưỡi nhiệt tình, vừa cưỡi vừa khẩu dâm thê thảm. Nhưng nên nhớ đây là nháy thứ 2, tao đâu dễ gục ngã, một hồi thì chuyển sang kiểu dog, tao dùng sức mà phệt, mụ rên la tao sợ cả nhà nghỉ này nghe thấy mất. Vẫn chưa out, mụ ngồi dậy bảo em đứng lên đi, mụ lại miệt mài hôn thằng bé. Rồi lại quay về thế truyền thống, lại dùng sức trâu bò mà dã, tao thấy mệt và thấy mụ có vẻ ngất lên ngất xuống. Rồi cũng out. Cả 2 nằm im cỡ 10 phút rồi mụ mới bảo chưa bao giờ được phê thế này, có khi chị nghiện em mất thôi cậu bé ơi. Tao bảo đang theo dự án ở hưng yên, kể qua thì mụ bảo gần nhà chị, cách có 2km. Mụ chớp chớp mắt bảo thế này thì còn gì bằng... Trong thâm tâm vẫn thèm cuốc nữa nhưng thôi, nhiều chóng chán, để thế cho nhớ. Ôm ấp bảo mụ dạo này Hóa Đơn đi em cô đơn lắm, chị năng xuống HN thăm em nhé, mụ bảo được, tuần nào chị cũng xuống, chỉ sợ cậu thành xác ve thôi. Tao cười nói chị có biết ngày trước em với Hóa Đơn 30 ngày thì phải 50 nháy ko, mụ cười khinh khích bảo được rồi, để xem. Mụ hôn chụt chụt thằng bé mấy cái bảo thích thằng nhỏ quá cơ rồi vào rửa ráy ra mặc quần áo. Tao cũng dậy theo. Thực sự là kết mối này... Tao bảo hay chị xuống hà nội làm lại đi, mụ bảo cũng chưa biết chừng vì thằng hàn chó này khó tính ghét quá. Tao hỏi ơ thế chung cư của chị cho ai thuê chưa thì mụ kêu mấy lần có mấy đứa gọi hỏi xong chị ko xuống được, xong cũng ko rao nữa, kệ, ra tết thì xuống trả nhà. Mụ bảo tao chở ra quán cafe khi nãy. Tao chở ra, lúc này mới gọi đồ uống, ngồi tám chuyện đén 2h thì có tên lái xe đến đón. Mụ chào tao bảo giữ gìn sức khỏe mấy hôm nữa chị lại xuống, nháy mắt đầy ẩn ý. Đúng là hồ li tinh.
Tao về văn phòng, mấy đứa hỏi anh đi đâu về mà mặt mày hớn hở, tao bảo gặp đứa bạn cũ thôi. Vĩnh Yên hỏi trai hay gái, tao bảo mấy thằng cùng lớp đại học ấy 128 mà. Em gật gù hỏi ăn cơm chưa, tao bảo chưa, ngồi cafe thôi. Giờ đang đói quá, rủ Vĩnh Yên về sớm đê. Em Vợ Sếp bảo đi đâu cho em đi với ko em mách Sếp. Tao lườm mắt bảo thế thôi ngồi chờ hết giờ...Tao thì chả ngại, ngại Vĩnh Yên thôi. Hà Đông bô bô cái mồm bảo xem ra Vĩnh Yên đang dẫn trước chị em mình rồi, rồi quay sang tao bảo honey tối anh là của em, đi chơi với em nhá. Mẹ, nói ko biết ngượng mồm.... Tết cận kề, hoa đào hoa mai rực rỡ khắp đường, cảm giác cứ mỗi lần thấy đào quất đầy phố lại thấy nhớ nhà, muốn về nhà. Người đi đường tấp nập, cửa hàng, hiệu bánh chỗ nào cũng thấy trang hoàng, không khí vui tươi thật. Tiết trời đã đỡ lạnh, chị em váy áo tung tăng, không còn những cái áo choàng, áo khoác to sù sụ nữa mà thay bằng áo hoa, váy ngắn. Đường phố rợp bóng cờ tổ quốc, vốn đã nhiều màu hoa nay lại càng thêm nhiều màu sắc. Đấy là không khí của đường phố hà nội, còn ở công trường thì bầu không khí hoàn toàn khác. Vẫn như ngày bình thường thôi. Tao với Sếp xuống công trường, cơ bản đã thảm asphal xong rồi, đang làm nốt vỉa hè với dặm vá linh tinh, chắc đến tết là xong. Chắc qua tết vẫn phải cắm đội kỹ sư ở đây thêm tháng nữa, bảo hành, sửa chữa lặt vặt với dọn dẹp. Gặp tay giám đốc hàn chém gió mấy câu, lão hỏi có nhớ lần trước lão bảo muốn tao về làm trợ lý cho lão ở dự án mới, hỏi tao đã suy nghĩ về việc đó chưa. Lão bảo có mày thì tao ko cần phiên dịch, giao cho mày quản lý công trường, tuần tao chỉ xuống mấy buổi thôi. Lão kêu tay giám đốc cty muốn lão ở văn phòng còn lo quan hệ nọ kia để kiếm việc về nữa. Tao trả lời đợt ấy tưởng mày nói đùa, lão bảo nói thật đấy. Sắp tới làm dự án ở hưng yên, mày sang làm bên này tao sẽ trả lương cho mày cao hơn chỗ cũ + thêm lương của 1 người phiên dịch. Tính ra khoảng gần 40 triệu. Tao bảo sao lão biết lương của tao, lão cười kêu tao có nói chuyện với Sếp mày rồi, thế nó chưa nói gì với mày à... Chiều về công ty, Sếp mới bảo ông hàn quốc muốn chú sang làm trợ lý cho ông ấy, ý chú thế nào. Tao bảo lão cũng nói chuyện với em rồi, em cần suy nghĩ. Sếp bảo nếu chú ở lại, trúng dự án tiếp thì anh sẽ tăng lương cho chú = mức lương ông hàn quốc trả. Tao cười bảo lương là 1 phần thôi ạ, em sẽ suy nghĩ thêm. Tao nghĩ trong đầu, quãng thời gian làm ở đây thật vui vẻ, nếu ko có biến cố Hóa Đơn đi canada thì hoàn hảo. Nếu Hóa Đơn vẫn ở nhà thì có lẽ tao chả nghĩ ngợi gì mà sẽ hỏi Hóa Đơn em muốn anh làm ở đây hay chỗ mới. Tao đoán Hóa Đơn sẽ bảo anh phải làm ở đây để em còn quản, nếu tao có thắc mắc Hóa Đơn sẽ bảo ko lý do, trình bày lên giường... Giờ Hóa Đơn đã đi, lòng tao nhiều lúc cũng trống rỗng. Tao về bàn làm việc, mấy đứa con gái hóng được chuyện hỏi ơ anh sắp chuyển thật à, tao bảo có thích anh chuyển ko, Em Vợ Sếp bảo đương nhiên là ko, anh phải ở đây. 2 đứa kia ko nói gì. Tối về lại chat chit với Hóa Đơn, tao hỏi Hóa Đơn ông người hàn muốn anh sang làm trợ lý giám đốc dự án, lương gấp đôi theo em có nên chuyển ko. Hóa Đơn bảo nếu em ở nhà đương nhiên anh ko được đi đâu hết, giờ thì để em xem nào. Quanh anh có 3 mỹ nhân, đúng là nguy hiểm, em sợ lúc em về thì 1 trong 3 nàng ấy đã trói được anh. Tao hỏi lại thế ý em là anh nên chuyển đi à, Hóa Đơn bảo ko, em cũng ko biết nữa. Anh cân nhắc kỹ đi rồi quyết định. báo cáo lại với em là được. gần 11h thì Hóa Đơn bảo phải chuẩn bị đi học. Tạm biệt nhau.
Tắt máy thấy tin nhắn. Vĩnh Yên hỏi anh định chuyển cty thật à, tao hỏi lại anh có nên chuyển ko, Vĩnh Yên trả lời tùy anh ạ... Vài phút sau Vĩnh Yên nhắn em muốn mỗi ngày lên cty đều được gặp anh, được thấy anh, em muốn mỗi tối đều 129 được ngồi sau xe anh, ôm anh... Đm, đây chính là tỏ tình chứ còn gì nữa. Tự dưng tao mông lung quá Có lẽ chỉ người bên ngoài mới sáng suốt. 11h đêm, tao lên gõ cửa phòng mụ kính cận. mụ hỏi ai đấy, tao bảo em có chuyện cần lời khuyên của chị. Mụ bảo đêm hôm khuyên bảo đéo gì, mai đê. Tao bảo ko, phải luôn... Nghe tiếng lạch cạch bật điện, rồi mụ mở cửa bảo vào đi. Vào mụ lại chui lên giường kêu lạnh vãi, tao bảo em ngồi giường được chứ, mụ gật đầu. Tao trình bày nghiêm túc rồi hỏi mụ rằng em có nên chuyển chỗ ko. Mụ nghĩ 1 hồi rồi bảo, mày phải phân biệt rõ giữa công việc và tình cảm, việc này chỉ mày mới quyết định được vì mày mới thấu tỏ chính bản thân mày muốn gì, cần gì. Mụ nói tiếp ví dụ như tao, tao cần lương cao, ổn định thì cứ lương cao với ổn định là tao nhảy. Nhưng biết đâu mày cần gái đẹp vây quanh, cần tình cảm với con Em Vợ Sếp, đại khái là cái mục tiêu cuối cùng của mày đi làm để làm gì và mày cần cái gì. Tao ngẫm nghĩ 1 hồi bảo ok, em cảm ơn chị. Những người như mụ kính cận tuy lý trí có kém nên mới để tao móc lốp dễ dàng như vậy, nhưng ngược lại mụ nhìn nhận vấn đề rất vô tư và khách quan, do đó có những lúc mụ nói đúng lắm... Tao ghi lời mụ vào trong đầu, sẽ suy nghĩ lại. Tao trêu em ngủ lại đây nhé, mụ bảo biến. Mày ngủ ở đây bố tao cũng ko ngủ được. Tao lại trêu ko ngủ thì chị em mình cùng thức, mụ hỏi thức làm gì, tao trả lời làm gì thì làm rồi nháy mắt với mụ... Lần này thì mụ chả đỏ mặt hồng mặt gì hết mà cười ha hả nói, chị thừa biết cậu sẽ làm gì rồi, chị cũng hiểu, cậu rất có tư cách và ko muốn đi quá giới hạn với chị. Chị cũng thế, ngay lúc đó chị ko kiểm soát được con người chị nữa nhưng lúc sau nghĩ lại thì việc ko đi quá giới hạn với cậu là điều đúng đắn nên làm. Mẹ kiếp, thế là bị bà này bóc trần suy nghĩ rồi. Tao thì thào rằng bây giờ em muốn đi quá giới hạn với chị có được ko... 105. Mụ kính cận nhìn tao chằm chằm hỏi cậu dám ko, tao hỏi ngược lại thế chị có dám ko. Mụ trả lời bây giờ thì ko nhưng cậu ở đây thêm 1 lúc nữa thì chưa biết chừng, rồi mụ cười hihi bảo thôi chim cút đi cho chị ngủ...Mẹ nó, có nét gì đó hao hao bà phiên dịch rồi. Hôm sau là 23 tết. Lên công ty thấy chị em nhà Sếp cúng bái, vàng mã, mũ áo đầy đủ, có cả chậu mấy con cá chép. Chưa được miếng nào thì Em Vợ Sếp bảo anh ơi chở em đi thả cá. Tao bảo anh đang bắt cá chả được thả gì mà thả, em lườm bảo đừng nói nhiều chở em ra hồ tây thả cá đi. Vợ Sếp nói thêm chú chở nó ra thả cá hộ chị với.
Đành phải đi, Em Vợ Sếp ngồi sau giống hệt Hóa Đơn, cũng vắt chéo chân, mặc váy, lộ đùi trắng, tay cũng vòng qua ôm eo tao. Ôi Hóa Đơn ơi, anh nhớ em...
Ra tận hồ tây, thả xong lại quay về, Em Vợ Sếp bảo ơ a ko cho em đi ăn kem à. Lạnh này kem đéo gì, nhưng em thích ăn. Ừ ăn thì ăn. Mẹ nó, nhõng nha nhõng nhẽo. Nhưng mà gái xinh nên nhõng nhẽo cũng đáng yêu ra phết. Tao giả vờ đưa tay xuống đùi, em kêu ê ê cái tay, chỗ này ko thuần khiết đâu, nhưng vẫn để im, ko thấy gạt tay tao ra, chắc tay ẻm đang bận ôm em tao sợ ngã. Tao vuốt vuốt được 2 cái thì ẻm kêu anh lái xe cẩn thận hộ em, tết nhất đến nơi rồi. Tao thu tay về, tập trung lại xe. Nghe tiếng cười khinh khích sau lưng. Em ăn 1 cái với mua thêm 10 cái bảo về văn phòng cho 3 chị, để ăn dần cả ngày. Giá đưa nó đi ăn kem được móc lốp chứ ko phải móc ví thì hay biết mấy, cơ mà sự thật là phải móc ví mới đau. Sếp lên công ty thông báo làm hết 26 thì nghỉ, đến mồng 6 khai xuân rồi lại lặn mất hút.
Mấy đứa con gái bàn nhau kế hoạch đi chơi, tao với Vĩnh Yên ở quê nên kiếu. Vợ Sếp bảo xuống thu dọn đồ giúp chị, mụ đi theo sau. Vợ Sếp hỏi nghe nói em muốn chuyển chỗ làm, tao hỏi lại Sếp kể với chị ạ, Vợ Sếp gật đầu. Tao bảo ko phải em 130 định mà đúng hơn là có chỗ đang thiếu người, em đang suy nghĩ thôi ạ. Tao bảo thêm tại chị lần trước bảo nếu trúng gói hạ tầng thì về làm đồng nghiệp với em mà chả thấy về, Vợ Sếp mỉm cười bảo đợt vừa rồi bận việc ở cty của bố chị. Rồi nói nếu cậu ở lại, ra tết mà làm tiếp được dự án ở hưng yên thì chị sẽ làm đồng nghiệp của cậu thật, chị hứa. Ko những là đồng nghiệp mà chị nguyện làm nhân viên của cậu luôn. Tao cười, nhân viên của em là phải pha chè châm thuốc, đấm bóp vai lưng đấy, Vợ Sếp cười tươi bảo ok, chị ngại gì việc đó...Rồi 1 lúc mụ bảo nghiêm túc rằng chị muốn em ở lại cty, gắn bó lâu dài với công ty. Tao hỏi chị quan tâm đến việc cty từ lúc nào thế, Vợ Sếp cười bảo từ lúc cậu bắt đầu vào... Mụ bảo tối nay tổ chức tất niên nhé, anh em công trường cũng về hết. Chị đặt cỗ rồi. 4h chiều tao hô chị em về sớm đi, trang điểm cho đẹp, ăn mặc thật hở để tối đi tất niên nào. Tao bảo Vợ Sếp chị cũng về đi, trang điểm đẹp vào à mà chị thì ko cần trang điểm cũng đẹp rồi, mấy đứa trẻ kia mới cần trang điểm thôi. 3 đứa nhấm nhéo, cả Vĩnh Yên cũng hung hăng gào lên ê cái tên kia, nói thế là ý gì, chê hội này xấu hả. Tao nhanh chóng phủi mông đi về. Vừa xuống tầng 1 đang định dắt xe thì Vĩnh Yên chạy ra, đứng ở trên tầng ngó xuống bảo anh ơi tí qua đón em nhé. Nghe gọi ngọt như gọi người yêu. Tao ko nỡ lòng nào từ chối. Tao bảo anh đi taxi đấy, tối uống rượu say ko đi xe máy đâu. Vĩnh Yên bảo anh đi gì thì đi, miễn là qua đón em. Hic, có nét bá đạo rồi đây. Bọn này giờ bá đạo hết rồi. Toàn học thói bá đạo của Hóa Đơn... Đi taxi qua, Vĩnh Yên đã chờ sẵn. Mặc váy trang nhã, xách túi, đi giày cao gót, đây chắc là cả 1 set thì phải thấy tông màu xiên nhau hợp lý lắm. Lên xe tao khen bộ này đẹp quá, Vĩnh Yên kêu chuyện, anh làm như em ko biết mặc ấy. Vâng, em cũng tiểu thư, cũng thời trang lắm, chỉ là ít sεメy thôi. Tao bảo người em đẹp thế sao ko khoe, tay lái xe phì cười vì chắc nó nghĩ thằng mọi rợ này hỏi thô vl. Vĩnh Yên cười cười bảo em chỉ khoe cho anh thôi làm nụ cười tay lái xe tắt nắng. Tao mạnh dạn bảo em đừng như thế nữa, anh đổ mất đấy. Hôm trước em nhắn tin làm tao hơi xốn xang rồi. Vĩnh Yên bảo kệ, em cứ thích thế... Bọn tao bước vào nhà hàng, Vĩnh Yên khoác tay tao. Có lẽ 2 nhìn vào cũng nghĩ là 1 cặp. Mọi người đã đến đủ, gái thì trầm trồ bộ váy, trai thì ngân ngơ ới vẻ đẹp của Vĩnh Yên. Còn tao như người vô hình. Cuối cùng Vợ Sếp cũng ra đón, kéo tay tao lại ngồi cạnh Em Vợ Sếp, Vĩnh Yên ngồi cạnh tao. Tao được ngồi giữa 2 người đẹp. Nhìn xuống, liếc sang. Đùi Em Vợ Sếp trắng nõn...
106. Em Vợ Sếp thò tay sang nhéo đùi tao phát nói nhỏ bảo nhìn gì mà nhìn, có gì lạ đâu mà nhìn. Mẹ nó, kiểu nhéo giống Hóa Đơn vãi. Tao giả vờ rơi đũa, cúi xuống nhặt, tranh thủ xoa xoa đùi Em Vợ Sếp phải rồi ngẩng lên cười hihi. Em Vợ Sếp định nhéo tao tiếp thì Sếp đứng dậy e hèm phát biểu. Đại ý là cảm ơn anh em năm vừa rồi đã làm việc vất vả, nói xong tiếng vỗ tay rào rào. Xếp mở túi cầm 1 tập phong bì đi phát lần lượt, có tên trên phòng bì luôn. Giờ tao mới để ý là bọn văn phòng tao 1 mâm, 1 mâm mấy anh em kỹ sư, thủ kho dự án tao đang làm. Có 1 người mới vẫn là người cũ ở chỗ khác chuyển về, còn 1 mâm nữa là mấy anh em kỹ sư các công trường nhỏ lẻ vẫn đợt vừa rồi vẫn đang sửa chữa, bảo hành. Thế cũng được gần 20 người. Thấy Sếp phát cả phong bì cho vợ, tao trêu ở chị cũng có quà à, Vợ Sếp cười rạng rỡ bảo chị cũng là nhân viên công ty mà rồi nháy mắt kín đáo với tao. Vào cuộc ăn, tao mải uống, Vĩnh Yên thi thoảng lại gắp cho tao phát bảo ăn đi ko lại say. Gắp miếng nào tao chén miếng ấy. Em có vẻ vui lắm. Tao đứng dậy đi 131 mời, uống mỗi mâm vài chén, quay về ngồi thì Em Vợ Sếp đang bóc tôm rồi đưa cho tao bảo anh ăn đi. Mẹ nó, được cả 2 em gái đẹp chăm hơi ngại, may là ko ai để ý. Hà Đông thì ngồi đối diện, thấy tao về bảo đây rồi, honey đây rồi, em mời anh chén. Tao nhắc lại em mời anh chén á, Hà Đông bảo vâng. Tao bảo thế để tối anh mới chén, ở đây đông người ko chén được. Hà Đông mới ngộ ra, cả mâm cười ầm.
Uống xong nó rót ra bảo này thì chén, chén em nữa đi. Lại làm chén nữa. Rồi thì mọi người lần lượt sang mâm tao mời, ngồi mâm Sếp khổ vãi. Tao để ý thấy Vĩnh Yên hôm nay uống ít lắm, nhấp môi là chính. Nàng chỉ là nhẹ nhàng hơn mấy đứa kia thôi chứ cũng ko phải hiền lành nhút nhát gì, đợt đi cát bà còn say ngoắc cần câu sau khi quẩy tưng bừng ở bar, về vào nhầm phòng tao cơ mà. Tao quay sang hỏi nay em sao thế, ko thấy uống. Vĩnh Yên bảo em đề phòng anh say, em đưa anh về. Tao nghĩ trong đầu, em có cần tấn công anh mạnh thế ko. Tao bảo nhỏ, anh sắp thích em rồi đấy. Em Vợ Sếp nhéo phát bảo đây ko phải chỗ chim chuột nhé, nãy chị Hà Đông mời anh chén, giờ đến lượt em, anh chén chị Hà Đông rồi chả nhẽ chê em. Thế là cạch, uống. Em Vĩnh Yên đề phòng ko thừa hay do tâm lý có người dìu về nên tao say thật. Chỉ nhớ Vĩnh Yên đưa về, Đêm dậy thấy Vĩnh Yên ngồi ngủ gật, thấy có cái chậu, có dấu hiện đã được rửa qua. Chắc tao nôn. Vĩnh Yên mở mắt, đưa nước tao uống. Tao uống xong lại nôn 1 choạt. Tao lại uống, lại nôn. Tao có kinh nghiệm rồi, chỉ nôn hết mới nhanh tỉnh, lúc này lý trí vẫn mách bảo là uống nhiều nước vào. Vĩnh Yên lại lau mặt cho tao. Tao hỏi em đưa anh về à, em bảo vâng, anh bảo anh tự về được nhưng em ko yên tâm. Anh làm 1 bãi dưới ngõ rồi nhé. Tao bảo cảm ơn em. Vĩnh Yên cười bảo coi như hòa, lần trước em say anh cũng chăm em mà. Tao nghĩ bụng lần đấy lau mặt em bằng khăn tắm với cho uống nước máy. Thôi, cái này ko cần kể cho em nó làm gì. Vĩnh Yên cắm nước nóng, kêu em mua trà gừng trà chanh gì đó, anh uống cho nhanh tỉnh. Tao đéo biết trà gì, chờ nguội làm 1 hơi hết. Tao bảo em nằm xuống, ngại gì, anh đang say ko làm gì đâu. Vĩnh Yên bảo em ngồi trông anh được rồi. Tao lại ngủ thiếp đi. Tỉnh dậy lần 2, có vẻ cái trà đéo kia gì có tác dụng cộng với nôn hết ra rồi nên đã hơi tỉnh. Tao ngồi dậy, Vĩnh Yên đang bó gối gục đầu ngủ. Tao lại vỗ vỗ, em giật mình, tao bảo em nằm xuống ngủ đi, anh tỉnh rồi, em mơ màng bảo em thức được mà. Tao nhấn mạnh là em nghỉ đi, anh tỉnh thật rồi mà, lấy gối phủi phủi rồi chỉ vào gối. Vĩnh Yên cũng nghe lời, nằm ngủ, tí thì thấy ngủ say rồi. Nhìn như thần tiên tỷ tỷ.
Tao dậy lấy nước uống, ra ngoài hút điếu thuốc, cầm điện thoại xem giờ đã thấy 3h sáng rồi. Thấy 1 đống tin nhắn, gọi nhỡ zalo của Hóa Đơn. Đọc hết lượt, đại khái là tin nhắn nhớ nhung, sắp tết, nhớ hà nội các thứ. Tao nhắn lại là a xin lỗi, hôm nay tất niên công ty, say quá, giờ mới tỉnh. Thấy Hóa Đơn nhắn lại luôn, hỏi có mệt ko các thứ. Lại chat chit xuyên đêm đến hơn 5h thì Hóa Đơn bảo bận rồi.
Tao vào, nhìn Vĩnh Yên đang ngủ ngon lành. Đầu óc mông lung, lẫn lộn, Hóa Đơn, Vĩnh Yên, Hóa Đơn, Vĩnh Yên... 107. 7h mới dám gọi Vĩnh Yên dậy, em dậy dụi mắt hỏi mấy giờ rồi. Tao bảo em có đi làm ko, ko thì anh báo Sếp cho nghỉ luôn.
Em bảo có chứ ạ, nghỉ ở nhà cả ngày chán lắm. Tao bảo thế dậy anh đưa về còn thay đồ nọ kia. Tao thay quần áo rồi đưa ẻm về. Em cũng ở căn chung cư chung với bạn, đưa em đến chân tòa nhà thì nghe tiếng ố ồ Vĩnh Yên hôm qua đi chơi qua đêm nhé, người yêu đây à. Thế mà kín quá. Con mẹ nào vô duyên thế không biết, nhìn lên thì thấy 1 thân hình nôm na là gần bằng bà phiên dịch, mặc áo 2 dây, quần tập gym 132 chắc mới đi tập về. Vĩnh Yên bảo đây là chị ở cùng em. Tao cười bảo em là xe ôm chị ơi, em có ng yêu thế này thì lại tốt quá. Hóa Đơn phì cười bảo anh chờ em nhé, em lên thay đồ tí rồi xuống luôn. Mụ kia bảo ơ sao ko mời lên nhà, Hóa Đơn ấm ớ mới bảo hay là anh lên chờ, mụ bạn bảo lên mà chờ chứ đứng đây cả tiếng à. Tao gật gù cơ mà ngại gửi xe bỏ mẹ nên bảo thôi, ngồi trà đá chờ. Cỡ 30p sau thì Vĩnh Yên xuống, tao đưa đi làm. Vĩnh Yên quen phong cách quần jean áo sơ mi rồi, nay cũng thế. Ngồi sau tao ôm nhẹ nhàng, thi thoảng lại hit hit, tao hỏi hít hà gì đấy thì kêu hít mùi của anh. Vkl. Tao hỏi em cứ như là yêu quái hút hết tinh lực của con người ấy, Vĩnh Yên cười hihi ko nói gì, xiết chặt vòng tay ôm hơn. Lên công ty chưa thấy ai, thế đéo nào đến giờ làm rồi mà, giã đám sớm thế à. Đúng là không khí gần tết, trâu bò cuối vụ chả muốn làm ăn mẹ gì cả. 2 đứa tao ngồi văn phòng đọc báo, nói mấy câu linh tinh, tao trêu Vĩnh Yên rằng em là người con gái đầu tiên qua đêm ở phòng anh đấy, Vĩnh Yên ngườm nguýt anh dùng từ qua đêm nghe ghê quá.
Mặt thoáng ửng hồng. Đọc tin tức gì đó Vĩnh Yên bình luận 1 mình, tao tò mò qua đứng cạnh xem chung, là mấy tin tức ảnh ọt của kiều bào đón tến ở bển, có mấy ảnh đẹp nen Vĩnh Yên xuýt xoa. Tao rờ rờ vào vai tìm dây để bựt, rờ mãi ko thấy. Vĩnh Yên hỏi anh làm gì đấy, tao bảo anh tìm dây, Vĩnh Yên cười to bảo hôm nay ko có dây. Tao mặt dày nói thế là loại gì cho anh xem nào, Vĩnh Yên mắt vẫn nhìn chăm chú vào màn hình, miệng trả lời hồn nhiên để tối nhé, như kiểu lỡ mồm rồi mới nói chữa lại là anh vớ vẩn. Đang khúc khích đùa nhau thì em Hà Đông đi vào kêu á, bắt quả tang honey chim chuột. Em gϊếŧ anh, lao vào tỏ thái độ dơ dơ tay, tao túm lấy tay kéo phát vào lòng nói khẽ khàng hết sức, em gϊếŧ anh đi. Hà Đông sững người, đỏ bừng mặt, trong vòng tay tao ko cựa quậy, Vĩnh Yên tủm tỉm cười bảo gϊếŧ được tên này thì mình chết trước.
Hà Đông đỏ bừng mặt, trong mấy em thì em này dạn dày nhất, gái hà nội. Tao cũng hay trêu đùa em này nhất những cũng ít tiếp xúc hay trò truyện tình cảm nhất, nay thấy em đỏ bừng mặt là có vấn đề. Tao đỡ em dậy bảo có muốn gϊếŧ anh nữa ko, trấn tĩnh lại vài giây Hà Đông mới dùng giọng nhõng nhẽo bảo honey ơi anh gϊếŧ em đi...Nghe chỉ muốn tống vào mồm, giống hệt kiểu mụ phiên dịch hôm trước bảo em gϊếŧ chị đi... Gần tết, chủ yếu ngồi chém gió. Hà Đông bảo tết ở hà nội vắng toe, chán bỏ mẹ. Tao kêu chán thì về quê anh chơi, Hà Đông sáng mắt hỏi ý Vĩnh Yên thế nào, Vĩnh Yên trả lời anh ấy mời chị chứ có mời em đâu. Hà Đông bảo ừ thế chị đi 1 mình cũng được. Chị thật đấy, tết ở hà nội chán lắm, ăn ngủ suốt ngày, tết xong lại béo ú thì chết. Vĩnh Yên bảo em cũng thế, mấy đứa bạn em ở quê nó lấy chồng hết rồi cũng chả có ai chơi... Tao cắt dòng than thở của các nàng bằng câu nói: Thôi có 10 ngày nghỉ, anh rảnh khoảng 6 ngày. Mỗi đứa xuống ở với anh 3 hôm, ko phải tị nạnh nhau nữa. Vừa nói xong thì Em Vợ Sếp đi vào bảo đi đâu đấy cho em đi nữa. Tao quay ra nhìn nhìn rồi hỏi 1 câu vô thưởng vô phạt sao đùi em trắng thế. Em Vợ Sếp lại dấm dứ vần nhau với tao 1 hồi. Cuối cùng bị tao xoa đùi mấy phát đỏ mặt phụng phịu về chỗ ngồi Nay 24 rồi, làm nốt 25, 26 là nghỉ. Vợ chồng Sếp ko thấy đâu. 11h tao hô chị em đi ăn, đưa 3 nàng đi ăn, cũng lâu rồi mới đi ăn trưa cùng bọn này, thiếu Hóa Đơn lòng thấy buồn buồn. Ăn xong lại ngồi nước nôi chán chê mới về. 3 nàng lại chui vào trong ngủ, tao bảo thôi anh đi về đây, Em Vợ Sếp bảo ko được về, chiều anh chở em đi đưa quà tết mấy chỗ, tao bảo em ra lệnh anh à, con bé nhe răng ko, em nào dám, em nhờ anh đi mà, với chị em dặn lên 133 vp thì nhờ anh chở đi. Tao hỏi mấy giờ, ẻm bảo 2h nhé, giờ ngủ đã... 108. Tao hỏi Em Vợ Sếp quà đâu thì em kêu để ở nhà Sếp, giờ qua lấy. Tao hỏi sao khi nãy em ko cầm đi thì kêu em lười đi lòng vòng. Thế là tao lại làm 1 cuốc vòng lên nhà Sếp, nghĩ bụng đúng là gái xinh có lợi thế thật, Em Vợ Sếp mà ko xinh thì tao lặn luôn chứ đừng hòng mà chở đi lòng vòng. con bé ngồi sau nhiều lúc tao cứ tưởng Hóa Đơn, nếu mà đi sh thì có lẽ tao nghĩ đúng Hóa Đơn ngồi sau. Cái kiểu ngồi chéo chân, đùi trắng, ôm eo rõ chặt lại mùi thơm tho của tiểu thư...Có mấy túi quà, toàn quà cho cả công ty nên chỉ có chai chivas với hộp bánh với cái thiệp. Đây gọi là đi gửi quà thôi. còn những chỗ quan hệ hoặc cá nhân thì có lẽ Sếp đi trực tiếp. Đầu tiên là chở lên văn phòng tổng thầu, tao dừng lại ở dưới bảo em lên đi, anh đóng đúng vai xe ôm thôi. Con bé dậm chân bình bịch, gót nhọn dày suýt nữa thủng gạch vỉa hè, kêu anh đi với em chứ. Tao thì ko ngại đi nhưng ngại gửi xe lắm, dựng mẹ xe cạnh chỗ ông bảo vệ ngồi bảo cho cháu gửi xe 2 phút cháu lên cái xuống luôn, ông lão gật gật.
Đưa Em Vợ Sếp lên, giày cao gót em đi cành cạch, váy ngắn chân dài, dáng đẹp mặt xinh chuẩn hotgirl, mấy thằng đực rựa ở văn phòng xì xào. Em Vợ Sếp tươi như hoa bảo gặp anh x, anh x ra đón, em nói mấy câu chúc nọ kia các kiểu. Tao thì đứng cách đó mấy m đang đảo mắt tia gái văn phòng xem có đứa nào xinh ko, thấy có vài ba khuân mặt đáng để xem xét ra phết. Cơ mà bọn nó chả đứa nào chú ý đến tao, tất cả zai gái tập trung nhìn hết vào Em Vợ Sếp. Đang ngắm nghía thì tay giám đốc dự án người hàn đi từ phòng họp ra, mặt mày hớn hở xì lồ xê ô cúi rạp đầu với 1 thằng hàn khác ăn mặc lịch sự lắm. Thằng hàn lịch sự ra về, tay giám đốc dự án hàn đi ra văn phòng ban đầu cũng chú ý đến Em Vợ Sếp, dường như hắn nhận thấy quen mặt, hắn nhìn thấy tao, vẫy vẫy rồi chỉ chỉ tay vào khu góc văn phòng. À có 1 buồng kính, chắc là khu hút thuốc mới làm. Tao đi ra, hắn xì lồ hỏi tao đi đâu thì tao chỉ chỉ về phía Em Vợ Sếp. Hắn hiểu, bảo nhìn đẹp đấy, mày đã làm gì chưa.
Tao bảo ông nghĩ tôi xấu xa thế à, hắn cười khà khà, tao cũng cười hô hô. Lúc này thì bọn ở văn phòng mới thôi chú ý Em Vợ Sếp và quay về phía bọn tao. Chém gió với lão hàn hỏi con gái ông có xinh bằng đứa kia ko thì lão bảo ko xinh bằng nhưng tương lai sẽ xinh hơn, tao hỏi sao lại thế thì hắn kể con gái hắn đang đi làm thẩm mỹ rồi. Hắn giở điện thoại ra cho tao xem ảnh con gái, nhìn cũng ngon mắt ra phết.
Tao bảo tết mày có về ko thì lão bảo có, tao trêu thế ra tết xong sang việt nam thì cho con gái sang chơi nhé, father in law. 2 thằng 1 già 1 trẻ nói chuyện, hút thuốc thi thoảng lại phá lên cười. Bọn văn phòng có lẽ tò mò, tao nhìn thì chỉ có vài đứa biết tao, bọn còn lại ko biết có khi nghĩ tao là giám đốc trẻ cũng nên... Em Vợ Sếp vẫn là 1 sức hút, mấy thằng rựa vẫn đang bâu quanh chém gió. Tao tào lao chút nữa với ông giám đốc rồi cùng đi ra. Tao bảo ra tết khi nào sang thì báo tao để tao tổ chức nhậu nhẹt, lão gật gật ok bảo chắc chắn rồi. Em Vợ Sếp thấy tao đi ra thì cũng khách sáo chào mấy con dê xồm kia rồi ra về. Ẻm hỏi thấy anh thân thiết với ông hàn kia quá, anh định bỏ cty thật à. Tao bảo em giữ được anh ở lại thì anh ở, con bé bảo giữ bằng cách nào, tao trả lời dùng mỹ nhân kế đi. Con bé đấm lưng tao bùm bụp. Tao biết là mấy con dê xồm nhìn theo có vẻ ghen tức lắm... Đi mấy chỗ nữa, tao để hết cho Em Vợ Sếp vào ăn nói, thấy em có vẻ dạn dĩ tự nhiên lắm chứ ko có gì là e ngại. Đi xong các chỗ thì cũng gần 5h. Tao bảo anh làm xe ôm cả ngày em có trả công anh cái gì ko. Em Vợ Sếp bảo đơn giản, đi ăn nhé. Tao sực nhớ là lúc 134 sáng đưa em Vĩnh Yên đi làm đành bảo thôi về văn phòng, anh còn phải chở Vĩnh Yên về nữa. Em Vợ Sếp bảo ghê thật, dạo này thân thiết Vĩnh Yên quá nhỉ. Tao mỉm cười, ừ đúng, dạo này hay qua lại đón đưa với Vĩnh Yên thật... Về văn phòng, Vĩnh Yên hỏi 2 anh em đi lâu thế có té tạt chỗ nào ko. Tao bảo đen quá hôm nay Em Vợ Sếp đến ngày, vào rồi lại phải ra. Em Vợ Sếp nhéo tao phát bảo vớ vẩn. Rồi kêu tối nay em đi ăn với tao, 2 chị ko được tranh nhé. Thô đến thế là cùng. Đưa Vĩnh Yên về, đứng nói chuyện vài câu có vẻ quyến luyến ko muốn rời xa, Vĩnh Yên hỏi anh đi ăn với Em Vợ Sếp thật à, tao bảo nó nói đùa thôi mà., có đi đâu mà đi.
Về nhà trọ, thấy mụ kính cận đang lục đục, nhìn thấy tao mụ kêu lên với hộ cái balo trên nóc tủ, mai mụ về nghỉ tết rồi. Tao đi lên bảo thế đêm nay chị em mình làm nháy chia tay nhé, mụ lấy chân đá vào mông tao bảo chém ít thôi. Xuống tắm giặt xong chả có việc gì làm, lôi điện thoại ra lướt lướt thì thấy Em Vợ Sếp đăng ảnh tao chở ẻm đi phát quà, cũng góc chụp tự sướng từ phía sau nên chỉ thấy lưng tao. Em thì đang chu mỏ, đéo hiểu chụp lúc nào, kèm stt tết này vẫn giống tết xưa, vẫn đang thất nghiệp, vẫn chưa có bồ... Đã thấy Hóa Đơn like và comment: Cái lưng này quen quen... .
Chết mẹ, để ẻm hiểu nhầm thì chết. Thấy Vĩnh Yên cũng nhảy vào trả lời comment của Hóa Đơn rằng bà ko về nhanh thì mất đấy, tôi ko trông nổi đâu. Em Vợ Sếp reply gớm, chị Hóa Đơn ơi, bà Vĩnh Yên mới là đáng lo nhất đấy, xong Em Vợ Sếp còn gửi cái ảnh hôm đi ăn tất niên, chụp tao đang khoác vai 2 ẻm 2 bên.
Đéo hiểu đứa nào chụp lúc nào. Em Vợ Sếp bảo hihi, dạo này em thấy Vĩnh Yên với anh ấy hay đi lại với nhau lắm. Mẹ nó, biết là nói đùa nhưng đùa quá trớn thì gây hiểu nhầm bỏ mẹ. Biết ngay mà, Hóa Đơn nhảy vào nhắn pm luôn: “Ôi tôi chết mất thôi, mới xa tôi có mấy hôm mà đã thế kia là thế nào ông xã á á.” Nghe em gọi tao từ ông xã đáng yêu vãi. Tao nhắn lại sao lại online giờ này, Hóa Đơn bảo mất ngủ nên dậy xem điện thoại, rồi bảo anh trả lời ngay, đừng đánh trống lảng. Tao văn vẻ bảo trái tim này đã dành trọn cho em, thân xác này thì cũng dành cho các em rồi.
Hóa Đơn cười hihi, xong nhớ ra bảo á, các em cơ á. Cắt cắt cắt cờ him đấy ko phải vớ vẩn đâu. Trò chuyện linh tinh em kêu bố mẹ em sang rồi. Bố em bảo nếu ra tết 1 vài tháng ổn định thì sẽ về. Tao hỏi có chuyện gì thì em bảo ko rõ, chỉ nghe loáng thoáng có bác gì bảo là cả nhà đi du lịch nước ngoài gấp ít ngày đi. Thế là đi. Bố em bảo em dặn anh yên tâm, bố anh quý chàng rể ca vọng cổ lắm... Vkl lão bố. Tao mập mờ đoán lão này có thể là sân sau của ai đó...Nói chuyện thêm mấy chục phút thì em bảo thôi em đi ngủ tiếp, sáng dậy mà anh vẫn thức thì lại chat chít nữa. Mẹ, thời gian, không gian, xa cách... Khổ thế đấy Chưa kịp buông điện thoại thì Em Vợ Sếp nhắn tin bảo chuẩn bị xong chưa qua đón ẻm đi để đi ăn. Tao bảo ơ nói thật à, em bảo ai đùa với anh. Ẻm gửi hình tự sướng qua gương đã ăn mặc chảnh chọe, trang điểm đầy đủ rồi. Tao bảo anh tưởng đùa, thôi anh ko đi đâu. con bé bảo ko đi thì chết với ẻm, mất công ẻm trang điểm thay đồ nọ kia. Tao bảo thế rủ Vĩnh Yên hay Hà Đông đi cùng nữa cho vui, Em Vợ Sếp bảo No, only love. Lớp cái bớp, may là mày xinh và ngon, ko thì... Nằm không cũng chả có việc gì, Em Vợ Sếp bảo qua nhà ẻm khu nguyễn chí thanh. Em bảo đến tận nhà đón, đến đúng địa chỉ, đang ngó ngó vào trong thì thấy lão Sếp ra đổ bã chè, ấm ớ hỏi đi đâu đấy, tao đéo biết trả lời thế nào bảo đi chơi anh ạ. Hắn cười cười bảo vào làm chén nước đã, Vào thì vào, vừa ngồi xuống thì thấy Vợ Sếp từ trong nhà đi ra cũng ớ ớ. Tao bảo em đi ship 135 hàng, làm thêm mấy ngày tết kiếm thêm mấy đồng. Vợ Sếp cũng cười cười bảo ship hàng đến hay đến nhận hàng để ship đi. Tao gãi đầu. cỡ 1 phút sau thì tiếng lộp cộp giày cao gót từ trên tầng vọng xuống. Em Vợ Sếp chảnh chọe cười hihi bảo em ko ăn cơm nhà, mọi người ăn trước đi nhé. Tao chém gió thêm mấy câu bảo nay em làm xe ôm cả ngày nên tối được bữa ăn miễn phí. Vợ Sếp bảo ừ 2 đứa đi đi...
Chở Em Vợ Sếp, hỏi em ăn gì, ở đâu thì em bảo tùy anh. Ơ đm, tao là người được mời cơ mà. Con bé bảo hay lên phố tây ăn vặt uống beer đi đi. Ừ thì đi. Cái phố bỏ mẹ này cứ tối là đông nhung nhúc người, bọn tao đi sớm nên còn nhiều bàn trống. Ngồi ẻm gọi bia với mấy món linh tinh, lâu ko uống beer giờ uống thấy ngon ra phết. Ngồi bảo em dám công kích anh với Hóa Đơn à, con bé cười hihi bảo đùa thôi mà, chị Hóa Đơn biết thừa ko giận đâu mà anh lo. Con bé hỏi anh xác định chờ chị Hóa Đơn à, tao buột miệng vạn sự tùy duyên, biết thế nào mà chờ... Em Vợ Sếp lại hỏi hình như anh với chị Vĩnh Yên đang thích nhau. Tao lại bảo nước chảy bèo trôi, thuận theo thiên định. Con bé cười bảo thế thiên định em với anh thì sao, tao cười bảo thì quất luôn chứ sao, được là ng yêu của hot girl như em cũng thích mà.
Đang chém gió thì 2 con tây ở đéo đâu xì xồ rồi ngồi cạnh. Mẹ kiếp, trái đất tròn quá tròn. 2 con nhìn tao rồi hú lên ô, ca sĩ. Tao mỉm cười chào, 1 em tây hỏi sao mày ở đây, tưởng mày là chủ nhà hàng ở cát bà mà. Tao đành trả lời tao ko thích gò bó nghề khách sạn nên để trả lại bố tao quản lý rồi, giờ tao xuống HN làm công việc bình thường, nó hỏi làm nghề gì tao bảo kỹ sư xây dựng. Có vẻ như ở bển nghề xây dựng đéo được tôn trọng lắm thì phải nên thấy 2 con nhạt nhẽo lắm. Em Vợ Sếp nhéo nhéo bảo sao anh quen mấy con này, tao kể vắn tắt vụ quen ở cát bà. 1 đứa tây nhìn Em Vợ Sếp hỏi đây là người yêu của mày à, cả tao và Em Vợ Sếp đầu gật đầu.
rồi quay sang nhìn nhau cười to. 2 đứa tây đéo hiểu sâu sa nhưng cũng cười. Tao nói với Em Vợ Sếp là để anh chén mấy con tây này nhé, Em Vợ Sếp nhéo phát bảo định đuôi chuột ngoáy lọ mỡ hay sao. Tao cười bảo thử tán tỉnh xem sao. Lân la hỏi mấy con tây là sao bọn mày ở VN mấy tháng cơ á thì bọn nó bảo ko, sau lần đấy bọn nó về, giờ mới sang lại bảo thấy đất nước bọn mày thú vị lại nghe nói tết vui nên bọn nó lại qua. Tao hỏi đêm nay có thể mời chúng mày đi ăn đêm được ko, 2 đứa nhìn nhau hỏi lại là mời cả 2 bọn nó à, tao bảo ừ. Nó nói ok rồi bảo thế hẹn 11h nhé, liên lạc qua facebook. Tao bảo ok. Nhớ là nó add friend từ thuở nào nhưng mình cũng ko để ý. Lôi điện thoại ra tìm tìm rồi accept hỏi con tây đây là fb của mày phải ko, nó cười gật đầu Em Vợ Sếp nãy giờ ngồi hóng giờ mới bảo anh thử đi với bọn nó xem...Tao nhìn cười bảo em làm gì mà đã khống chế anh sớm thế, con bé bảo em ko thích anh đi với mấy con tây ml này. Tao bảo anh chỉ đùa bọn nó thôi mà. Em Vợ Sếp mặt giãn ra chút, 2 anh em uống mỗi đứa 4-5 cốc thì thôi, đứng dậy.
Em Vợ Sếp rủ đi bar ko, tao bảo ko. Ẻm lại hỏi thế đi đâu giờ, vẫn sớm mà. Tao bảo đau bụng, đi về thôi. Con bé phụng phịu ra vẻ ko vui, tao đanh bảo thế đi cafe nhé.
Thấy gật gật. Tao bảo đừng có chụp trộm ảnh lưng anh nữa đấy, con bé rằng thế chụp thẳng mặt được ko. Vào quán cafe cái quán chỗ nguyễn phong sắc thì phải, cafe bệt. Em Vợ Sếp ngồi cạnh tao, dơ điện thoại chụp choẹt 1 hồi. Tao bảo đừng có mà mang ảnh đi công kích Hóa Đơn với Vĩnh Yên thôi nhé. Em cười rãnh mãnh đéo biết ý gì. Mẹ nó, gái đẹp mình ko nỡ chối từ. 10 phút sau thấy Vĩnh Yên nhắn tin: Đi về ngay.