• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đm, gặp nhau sau 6 tháng, ngỡ như đã cả ngàn năm. Mất một lúc xúc động Luật mởi bảo em về, ở bển ko quen. Em về được mấy hôm rồi, bắc ninh rủ qua đây gặp anh. Tao săm xoi Luật mấy lượt, thấy có vẻ đen hơn chút. tao lại nhìn quanh 1 lượt, 3 người yêu của mình đây à. Cũng ko tiện hỏi chi tiết với Luật chốn đông người. Tao bảo thôi đi ăn đi, đói meo bụng rồi. Phấn gật đầu, tao quay sang hỏi Luật tối có ngủ đây ko để anh còn tính, bắc ninh kêu anh tính gì, tao bảo tính tiền, anh nghe nói có đứa thu tiền anh ngủ cuối tuần ở đây mà. Cả đám cười, không khí giãn ra chút chút. Muộn rồi quán cơm ko còn gì ăn, bắc ninh bảo thôi để ẻm đi mua bún với gà về phòng ăn. Tao bảo thế cũng được nhưng nhanh lên, đéo hiểu 2 đứa nháy nhau trước hay ko mà bắc ninh với phấn cùng đi, để lại tao với Luật. Lên đến phòng 2 đứa vẫn chưa nói với nhau câu nào, cứ ngại ngại kiểu gì đó, cuối cùng thì Luật hỏi trước. Luật hỏi anh ổn chứ, tao gật đầu. Luật lại hỏi đi công trình có vui ko anh, tao cũng gật đầu. Luật ko hỏi nữa, 1 lúc sau tao mới nói em cưới chú việt kiều kia chưa. Luật bảo cưới rồi anh, Tao hỏi tiếp cuộc sống hạnh phúc chứ. Luật im lặng, vài giây sau mới nói ko có tình yêu hạnh phúc sao được, sang bên đó ko quen cách sống, cãi nhau như cơm bữa, nhưng hắn cũng là ng có trách nhiệm, ở một phạm vi nào đó thì sống được. Tao quay sang nhìn, thấy mắt Luật lại ngân ngấn, tao hỏi thế đợt này về chơi thôi chứ. Luật bảo vâng, em về coi như breaktime, nghỉ ngơi 1 đoạn chứ cứ ở bển chắc sóng gió tan vỡ thuyền luôn, Vậy là ổn rồi, thỏa giấc mơ mỹ, cố gắng lên sẽ qua.

2 đứa tiếp tục im lặng cho đến khi Bắc ninh và phấn về, ăn uống mãi đến hơn 10h Luật bảo phải về. Bắc ninh kêu ngủ lại đây cũng được, Luật bảo ko có tiền đóng phí, vừa nói vừa nhìn qua tao. Tao im lặng cúi đầu. Ng yêu tao bây giờ là Bắc ninh, ko lằng nhằng, ko nói nhiều. Luật ra về, tao khẽ chào cho phải phép. Bắc ninh tiễn Luật rồi bảo anh thế nào. Tao nhìn bắc ninh nói thật và thẳng, anh yêu em, duy chỉ mình em. Đừng nhắc đến Luật làm gì, chuyện đó đã cũ lắm rồi. Thấy trong ánh mắt của bắc ninh đầy niềm vui sướng. Phấn cắt đứt mạch tình cảm bằng câu hỏi, anh ngủ phòng nào. Tao dâʍ đãиɠ nói hay là ngủ chung cả đi...Phấn nhẹ nhàng kêu anh thích gì em cũng chiều, có bắc ninh là ko chiều anh dễ thế đâu. Tao cười trừ bảo thế anh ngủ ngoài ghế xem tivi, bắc ninh nói nhớ cái mồm, tí mò vào oánh chết.

2 nàng dọn dẹp xong mỗi đứa về 1 phòng. Tao nằm ghế xem bóng đá xong ngủ quên mẹ mất. Mãi mới thấy người lay lay, tao mở mắt thì là bắc ninh, tao bảo sao thế, ẻm kêu vào trong ngủ cho đàng hoàng xem nào, em ko bắt đóng tiền đâu mà lo. Tao ngáp 1 phát dài mới nói, ko đóng tiền thì phải đóng thuế, hay là thôi để anh đóng tiền khỏi phải đóng thuế nhé, bắc ninh cười hihi kêu ko được, đi vào đi. Mẹ kiếp con bé, vừa vào phòng đã ôm ấp hôn hít, tí là đóng phành phạch. Nứиɠ lên đẩy nhau ra phòng khách chơi doggy, tao còn cố đẩy lại gần cửa phòng phấn, dã cho bắc ninh mím mồm ko được kêu oai oái, đoán chắc là phấn nghe tiếng, nhưng cảm giác thế này kíƈɦ ŧɦíƈɦ thật, nửa kìm nén nửa muốn bung, lúc bắc ninh gào lên anh ơi em chết mất thì cũng là lúc cửa phòng phấn hé mở, phấn bảo có để cho tôi ngủ ko 2 người...

#317 Nhìn thấy bọn tao đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, phấn ngay tức khắc đóng cửa. Tao cảm giác chắc chắn lúc này phấn nước chảy thành sông. Rồi cũng về phòng và cho ra ở tư thế truyền thống. Bắc ninh nằm im 5 phút mới tỉnh, kêu là kíƈɦ ŧɦíƈɦ thật đấy, nhưng ngại với chị phấn quá. Tao bảo muốn ko ngại thì gọi phấn sang đây cùng đi. Bắc ninh bảo em gϊếŧ anh đấy.



Cứ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm nhau ngủ đến sáng. Lúc dậy thì thấy mỗi mình trần như nhộng trên giường, mặc bộ quần áo đi ra phòng khách thấy 2 nàng đang xem tivi, tao bảo sao ko gọi anh dậy, bắc ninh kêu gọi 4 lượt ko dậy thì gọi gì nữa cho mỏi mồm. Phấn thủng thẳng nói chắc đêm qua quá sức. VL phấn Hôm đó bộ 3 đi ăn đi chơi vui vẻ, đến tối lại huỵch bắc ninh tiếp. Hôm nay ko manh động ra ngoài nữa mà âm thầm bên trong, bắc ninh phi ngựa điên cuồng, nhưng ko thích vì mông tì mạnh quá tức dái, lại phải vùng dậy đẩy xe bò. Sáng hôm qua tao phải dậy sớm để kịp bắt xe. Lúc dậy bắc ninh vẫn ngủ. Tao thay quần áo xong xách ba lô đi, ra ngoài thấy điện phòng khách bật, phấn đã dậy rồi, phấn đưa tao gói xôi bảo anh lên xe ăn đỡ đói, em vừa mua về. Đm nó nữa, tao thấy tim mình nhói 1 nhịp, có cần như vậy ko hả Phấn. Phấn bảo để em chở ra mỹ đình nhưng tao bảo thôi, anh đi xe ôm được. Đi xe ôm ra bến, lên xe giở gói xôi ra ăn, chưa bao giờ ăn xôi ngon như thế, ko hiểu do đói bởi tối qua bắc ninh cưỡi hay do nắm xôi chan chứa ân tình Phấn. Về công trường lại sống với nắng với bụi, máy móc rầm rập, cẩu kéo khắp chỗ. Nghĩ thấy chan chán nghiệp công trường, xong cũng vì đồng tiền bát gạo, làm thế nào được đâu.

Phòng cạnh phòng tao 2 đứa tọc đã chuyển đi, phòng để trống 1 thời gian, hôm ấy về thấy có 1 em gái đang dọn dẹp, rất ấn tượng, trắng trẻo, xinh xắn, ăn mặc trẻ trung hiện đại, thấy tao chỉ bảo mỗi câu chào anh, tao hỏi em mới chuyển đến à, ẻm vâng, em sắp làm ở đây. Vậy là làm quen, ẻm này học ngoại ngữ, ra trường được gần năm rồi, làm phiên dịch cho sếp của 1 nhà máy trong khu công nghiệp, trước hay đi đi về về với sếp, giờ xuống làm nhà máy làm luôn ở phòng kế hoạch nên phải xuống đây ở trọ. Ờ, thơm, trong đầu nghĩ về 1 kèo thơm nào đó thì thấy 1 thằng thanh niên cao lớn, xách 2 hộp cơm rang lên, tao về phòng, thấy 2 đứa hú hí ăn với nhau, mãi 9h thằng kia mới về, tao ra ngoài hành lanh ngồi gác chân lên lan can hút thuốc, con bé thấy thế cũng ra hóng chuyện, tao hỏi luôn ng yêu vừa về đấy à, con bé kêu ko ạ, anh làm cùng công ty, nhà anh ấy ở bắc ninh, hôm nay chuyển đồ giúp em. Tao gật gù lại hỏi thế ng yêu ở đâu, ẻm kêu ở hà nội ạ. Tao cười nói giống anh, xa người yêu cũng buồn nhỉ. Ẻm cười hì hì nói buồn gì anh, cuộc sống nhiều niềm vui mà.

Hôm ấy tao nằm mãi đến 1h chưa ngủ được vì nóng, thấy phòng ẻm điện vẫn sáng, ko biết thức hay ngủ, mà giờ gõ cửa thì vô duyên. Rảnh háng tò mò sang di tai sát cửa nge ngóng, im lắm, ko động tĩnh gì, tao bật điện thoại chế độ quay rồi bắc ghế thò qua ô thoáng, quay tầm 30s thì tao xuống xem, ôi đệt, ẻm đang ngủ, mặc váy, quạt quay tốc hết cả váy, lộ cả đám lông đen 2 bên bẹn, qυầи ɭóŧ bé quá đây mà. Nghĩ thật xấu hổ vì đi nhìn trộm, nhưng lại tò mò. Tao lại quay tiếp. Lần này quay hẳn 2 phút. Xuống xem có cảnh cảnh ẻm trở mình nằm nghiêng vào trong, lộ nguyên cặp mông tròn lẳn, qυầи ɭóŧ tam giác ko phải dạng lọt khe nhưng cũng rất bé, màu đỏ kiểu ren. Thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ khó tả....



#318 Từ hôm đó chịu khó về nhà ngủ, 1 phần do thời tiết đỡ hơn, đã qua đoạn nóng đỉnh điểm, phần nhiều là có chỗ ngồi chơi, có ng nói chuyện chém gió, người đấy lại là gái xinh. Tối nào cũng rủ ẻm đi ăn cơm cùng, về lại trà cháo các thứ cho đến cuối tuần, đó là cuối tuần đầu tiên mà tao ko về hà nội kể từ lúc đi công trường. Lịch nghiệm thu dày đặc cho kịp tiến độ, chủ đầu tư ép 2 tháng nữa phải xong hết 100%, giao bọn tao quản lý chặt và báo cáo hằng tuần nghiêm túc. Nhà thầu cũng cong đít. Đm, thôi đành, dù là nhà thầu hay là tvgs cũng là lầm thuê, họ trả tiền cho mình thì mình phải theo thôi. Tối thứ 7 mãi đến 8h mới xong việc, về nhà mệt phờ ngồi hút thuốc. E hàng xóm ra hỏi sao nay anh về muộn thế, em chờ mãi về đi ăn cơm, muộn quá em ăn trước rồi. Tao cười, ừ nay bận, nghiệm thu leo trèo check choác mệt quá. Hàng xóm bảo anh tắm đi là đỡ mệt hơn đấy. Tao ậm ừ, thằng beep đồng nghiệp phụ trách cơ điện gọi điện kêu về chưa chú ơi, đi beer đi, nóng nắng cơm ko vào. Tao bảo ok chờ em tí em tắm đã, tao bảo hàng xóm thay đồ đi ra uống beer với anh, nói như ra lệnh, thế mà ẻm cũng nghe theo. Tắm xong đã thấy cô bé mặc váy xong rồi, nhìn ưng lắm.

Quán beer cách chỗ trọ tầm hơn 1km, quán dựng ven hồ, rất thoáng mát, tầm này quán vẫn đông. Thằng beep đã ngồi chờ sẵn, tao với hàng xóm đi vào, tao giới thiệu hàng xóm chỗ em trọ, thằng beep ớ người kêu hóa ra là thế, mấy lần gặp ở đường thấy xinh quá cũng để ý, hóa ra lại hàng xóm chú à. Beer bọt đến hơn 10h mới về, công nhận trời nóng, người mệt, uống beer vào thấy ngon vl. Về phòng, tao bảo hàng xóm sang đây nói chuyện tí cho vui. Đm, đéo nhớ nói chuyện gì, chỉ nhớ tao mon men gối lên đùi ẻm rồi ngủ mẹ mất, vừa do mệt, vừa do beer.



Sáng chủ nhật, dậy sớm, hôm nay cũng có lịch nghiệm thu đủ thứ nhưng có thể đến muộn ko sao, ra cửa ngó thấy hàng xóm đang phơi quần áo rồi, tao hỏi sao sớm thế, ẻm bảo em thích tắm sáng vì nước mát. Ờ đúng, vậy mà tao đéo nghĩ ra toàn tắm chiều tối nước như nấu. Cơ mà mình lười bỏ mẹ, có dậy sớm được đéo đâu mà tắm sáng. e Hàng xóm bảo hôm qua anh dám gối đầu vài đùi em ngủ, mãi ko cho em về, em thấy anh ngủ ngon quá cũng ko nỡ đẩy anh ra. Đm, tao bựa bựa nói vậy á, hôm qua say quá chưa cảm giác gì được, giờ cho anh gối lại có được ko, hàng xóm kêu còn lâu. Tao về phòng đánh răng rửa mặt thay quần áo các thứ, định đi làm, ngó qua phòng em hàng xóm thấy đang ngồi giường lướt điện thoại, cái máy mỏng phât phơ, tao bước vào ngồi xuống giường bảo cho thử lại cái, hôm qua đúng là chưa cảm thấy gì, tao nằm xuống luôn, gối đầu vào đùi ẻm...mùi thơm thơm nhạt nhạt phảng phất đâu đây.

#319 Thật hay là đéo thấy nó phản ứng gì, vẫn chăm chăm xem điện thoại, các cụ nói cấm có sai, 1 cái huyệŧ lạ bằng cả tạ huyệŧ quen. Đùi mềm mềm, tao giả vờ trở mình rồi đưa tay lên xoa xoa, lúc này ẻm mới nói ê cái tay cái tay. Tao cũng bảo thằng Tay này, anh bảo mày im sao mày cứ mò vào đây, hư thật. Ẻm cười khúc khích, tao ngồi dậy rồi ôm ẻm từ đằng sau, tao bảo xem gì mà chăm chú thế cho anh em với, ẻm chìa ra thì kêu mấy cái chuyện bọn nó viết fb buồn cười thật, tao đọc lướt lướt, toàn xàm huyệŧ, chả buồn cười đéo gì cả. Nhưng nói thế thì hơi vô duyên. Cứ ôm eo tí đọc cùng thì có điện thoại, là ngoài công trường gọi nghiệm thu, tao hỏi xong hết chưa, nhà thầu kêu sắp xong rồi, chú cứ ra check dần giúp anh. Tao gắt bảo em là người của bên anh hay sao mà check giúp, anh làm xong hết thì lập biên bản đi xong em ra. Bên kia ậm ờ. Nghĩ tư vấn giám sát cũng oách phết.

Em hàng xóm đặt điện thoại xuống hỏi anh làm chức vụ gì mà quát tháo ghê thế, tao bảo quát gì đâu, anh làm giám sát thành ra sếp dặn thái độ với nhà thầu phải căng thẳng, chứ nhẹ nhàng quá nhiều lúc mất uy, khó làm việc. Em cười hihi kêu chưa hiểu lắm, tao lại mất công giảng giải 1 hồi về các khái niệm và công việc các bên. Giải thích xong thì tay cũng luồn lên đến ngực, tao hôn, ẻm cũng hôn lại 1 lúc thì mặt em đỏ ứng lên nói anh, chưa đóng cửa. Đm, khá lắm, tao đứng dậy ra chốt cửa, rồi vào tiếp tục xoa bóp nhào nặn, ẻm mặc váy nên tao ko cần cởi vẫn dễ dàng luồn lách, đến lúc vuốt vào khe, nước ở đâu ứa ra nhiều thế ko biết, móc, ngoáy, ngoáy, móc, nói thật đến thời điểm ý tao có lẽ em này nhiều nước nhất mà tao từng gặp, nước chảy thành dòng xuống theo mép đùi trắng nõn. (Sau này thì chị kính cận nhiều nước hơn em này, chị ấy ướt đũng cả mảng ga giường to). Ấy vậy mà ko phải dễ ăn, lại có tiếng chuông điện thoại, sau mấy hồi tao mới rút máy ra nghe, vl, là bắc ninh gọi, tao nhìn ẻm hàng xóm rồi giả vờ bậm bục nói mẹ mấy ông nhà thầu này cứ gọi mãi, tao tắt máy ko nghe. Cảm xúc bị tụt, tao bảo anh ra công trường đây, hôm nay em ở nhà cả ngày chứ, hàng xóm khẽ khàng kêu chưa biết ạ,hihi. Phóng xe đi được vài trăm met mới lấy điện thoại gọi lại bắc ninh, bắc ninh kêu làm gì mà ko nghe máy thế, tao bảo đang đi đường chỗ tắc ko tiện nghe, mất tập trung, vừa qua chỗ tắc đây. Bắc ninh bảo tắc đường hay tắc ở đâu, anh đang đi đâu đấy, tao bảo đang ra công trường, bắc ninh lại hỏi ở công trường cả ngày à, tao bảo ko, nghiệm thu xong thì về, bắc ninh nói được, thế thì tốt, em đang xuống chỗ anh rồi đây, hihi... Ô đệt mợ, thật hay đùa ko biết

Bận gái, bận người yêu, ra nghiệm thu ào ào cho nhà thầu lầm bước tiếp, các đồng chí kêu nay dễ tính thế, tao hỏi thế thì ra nghiệm thu lại, biên bản tôi chưa ký mà. Lão chỉ huy trưởng kêu thôi, nóng này đi uống beer đi, ở đây làm gì chết nóng. Tao kiếu bận, chiều thì xem xét sau, lão ok bảo thế chiều anh alo nhé.



Bắc ninh xuống thật, định ko cho về phòng nhưng tao lại ko có quyền quyết định. Đưa bắc ninh về phòng, 2 đứa ngồi tào lao 1 lúc, bắc ninh bảo ở hà nội chán, ko có anh thì hà nội chán lắm, vl văn vở, được tí thì em hàng xóm lướt qua, như kiểu nghe tiếng nên đi qua thăm dò, vài phút sau lại lướt lại nhìn vào phòng cười, tao bảo vào chơi, ẻm đứng ở cửa nhìn nhìn rồi kêu ng yêu anh đây à, tao chỉ biết gật đầu, ẻm hỏi lịch thiệp vài câu rồi về phòng. Tao nhìn bắc ninh, bắc ninh nhìn tao hỏi hàng xóm của anh xinh nhỉ, tao phải chống chế luôn là sao bằng ng yêu anh được, bắc ninh cũng cười kêu đúng là ko bằng, nhưng cũng là ngon, kiểu này thì nguy hiểm lắm... Đm, thế là xong, chưa làm được gì đã bị người yêu đề phòng. Tao cố nói Ẻm ý có ng yêu rồi, đừng nghĩ linh tinh, ai ngờ bắc ninh trả lời ai biết được, đầy ng có ng yêu rồi, thề non hẹn biển rồi vẫn ko thể dứt được anh đấy thôi. Tao biết bắc ninh đang là nói đến Luật...

#320 Sau dự án đó thì tao đi một dự án khác khá xa hà nội, cả tháng mới về được 1 lần, có đợt gần 2 tháng mới về. Xa mặt cách lòng, tuần suất gặp gỡ bắc ninh tỷ lệ nghịch với số lần cãi vã. Đỉnh điểm thì bắc ninh bảo 1 là về Hà nội, 2 là chia tay. Tao chấp nhận nhún nhường, hết công trình tao về hà nội xin làm khối lượng, dự toán, đấu thầu. Ấy vậy nhưng tình cảm đã bị nhạt mất rồi.



Rồi đến 1 hôm 2 đứa cãi nhau, tao rủ phấn đi uống rượu, mãi 1h đêm tao mới đưa phấn về, bắc ninh vẫn chờ, chưa ngủ, ẻm nhìn tao bắc 1 ánh mắt vô cảm. Hôm sau bắc ninh nói lời chia tay, tao đồng ý.



Dấp dứ mấy lần bắc ninh bảo quay lại nhưng tao ko nghe, chưa mối tình nào mà chia tay nhau trong cãi vã như thế, tao nhất quyết không. Sau đó ông giám đốc công ty trước là thầu phụ của phụ bảo tao về làm cho ông ý, tao nhận lời và bắt đầu câu chuyện linh tinh với Hóa Đơn yêu dấu. Hôm trước chat với Hóa đơn em bảo ăn tết âm xong mới đi, vl, ẻm bảo mấy năm rồi ko ăn tết quê nhà, năm nay nhờ có chuyện linh tinh của tao mà làm em ấy yêu Việt Nam hơn nên ở lại.

#321 Luật đi mẽo chừng gần 2 năm thì về. Nghe nói bỏ thằng kiều kia, cũng chưa có con cái gì nên lại thành hot girl trở lại. Sau hot girl làm gì thì tao đéo biết nữa



Phấn lấy chồng làm kinh doanh cũng giàu lắm, phấn về quản lý mấy cửa hàng to vl, cuộc sống cũng khá ấm Bắc Ninh đến năm 2017 mới lấy chồng. Chỉ biết thế chứ ko tìm hiểu thêm Mụ 85: Giờ vẫn đéo lấy chồng, có đợt cãi nhau với bắc ninh nhiều, tao qua ȶɦασ 85 suốt, mụ này giờ mà tao liên hệ chắc vẫn ȶɦασ được bt Mấy đứa sư muội sư đệ, ko liên lạc nữa.



Kết quãng thời gian này thì tao thương Phấn nhất, yêu Luật nhất và bắc ninh là người yêu tao say đắm nhất...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK