Lê ra quán gần nhà làm bát phở, nhớ ra là hôm qua vẫn để xe máy ở quán hát.
Lại lóc cóc bắt taxi ra quán, thế beep nào lại gặp em kế toán ở công ty, đéo biết ra lấy Hóa Đơn hay cái gì đó, dấm dấm dúi dúi chắc chắn là thêm bớt vài đồng với chủ quán rồi. Thôi kệ mẹ, đéo phải việc của tao, đéo phải tiền của tao.
- Em đi đâu đấy? - Em ra thanh toán tiền tối qua với lấy Hóa Đơn, anh ra đây làm gì.
- Anh ra gặp chủ quán xin thông tin mấy em nhân viên, đm hôm qua phòng mình hát éo có gái, nhìn thấy các em nhân viên đi qua lại bấn đéo chịu được.
- Anh chỉ vớ vẩn, phòng 3 em gái xinh đẹp thì chả tìm cứ tìm đâu đâu.
- Thật chứ vớ vẩn đéo gì, bọn mày xinh nhưng là đồng nghiệp, các cụ dặn là con thầy vợ bạn gái cơ quan ko được đụng vào còn gì.
- Đấy là việc các cụ ngày xưa, thời giờ mà anh cứ nhắc chuyện xưa - Ơ thế à anh được đụng vào bọn em chứ gì Em kế toán nhe răng ra cười bảo cứ thử coi.
Em kế toán đi taxi ra nên tao lấy xe chở em đấy về cty, trên đường về nó cũng ôm eo như thật, hót đủ thứ chuyện cty nào thì có giai đoạn bị nợ lương mấy tháng, nào thì Sếp nóng tính... Nó mặc bộ váy công sở, zíp đen, sơ mi trắng, ngồi vắt chéo chân lộ ra quả đùi trằn, đi đường thấy khối thằng nhìn. Tao đéo quan tâm mấy, chỉ thi thoảng cảm nhận có cái gì nó tì vào lưng thôi.
Lên cty lúc hơn 1h chiều. Đúng giờ làm việc theo quy định là 1h 30. Trong văn phòng có mỗi tay Sếp ngồi bàn khách hút thuốc, 1 mình 1 ấm chè. Mấy đứa kế toán kia chắc chui vào phòng nước trải chiếu ngủ. Đứa kế toán vừa đi cùng tao về vào 7 chào Sếp câu bảo em lấy Hóa Đơn xong rồi cũng chui tọt vào phòng nước chắc tranh thủ ngủ.
Lão Sếp thấy tao nhoẻn cười kêu anh tưởng chú thế nào, thanh niên đéo gì yếu thế, mới có 2 hiệp mà ngủ đến trưa. Đm, lúc tôi đang xoa vú vợ ông thì ông còn ngủ dạng dái ra ấy chứ. Rồi hắn rủ ra cafe tí cho tỉnh táo đi.
Ra quán cafe tao mới biết ý ông ấy bảo ra đây nói chuyện cho tiện, ở văn phòng 3 đứa con gái đang ngủ đéo biết ngủ thật hay dỏng tai lên nghe hóng chuyện. Ông Sếp bảo về nhân công, máy móc thì đã có nhiều mối rồi nên ko lo, gọi phát có đủ.
Có 3 vấn đề hắn cần tao làm: 1 là bóc chi tiết khối lượng để giao khoán. 2 là bố trí kỹ sư thế nào cho ban chỉ huy công trường. 3 là vấn đề nhạy cảm, phải quan hệ thế nào với tổng thầu và chủ đầu tư, hắn muốn nuốt thêm phần hạ tầng giao thông. Đm thấy dễ quá sinh tham chăng, công ty con con có ƈôи ŧɦịŧ mà nó giao cho nhiều thế.
Nhận được gói nhà phụ trợ này cơ bản là đúng thời điểm, gặp vận thôi chứ có tài giỏi đéo gì đâu. Được voi lại định đòi 2 bà trưng rồi. Nghĩ vậy thôi nhưng mình là nhân viên, Sếp hỏi thì phải trả lời chứ đéo có quyền ý kiến khác, nó hỏi chứ đéo phải tham vấn mình. Tao biết điều này. 6. Ngâm nghê hết cốc sinh tố với vài điếu thuốc thì cũng xong câu chuyện, đại khái chỉ là ở vấn đề tham vọng muốn ăn cả gói thầu hạ tầng. Tao bảo luôn cái này phải từ từ, cần thăm dò xem cách thức làm ăn của bọn tổng thầu thế nào, ai là người quyết định, ai là người đầu mối. Quan trọng hơn là mức độ thanh toán thế nào, có dóc tiền ko. Công ty nhỏ mà thanh toán chậm là vỡ mồm ngay. Lão Sếp gật gù, bản thân hắn cũng là người ăn chắc mặc bền nên cũng ko vội. Gói hạ tầng bao gồm đường nội bộ, hàng rào, thoát nước mưa, nước thải... các hạng mục này đều là làm vào cuối công trình nên nó sẽ chốt thầu muộn.
Việc bố trí nhân sự cho công trường thì tùy Sếp vì tao cũng đéo biết gì mấy thằng kia. Có điều tao đề nghị khoảng 1 tuần đến 10 ngày tùy vào giai đoạn công việc thì tao sẽ xuống công trường 1 lần kiểm tra tình hình tổng thể, Sếp gật gù. 2 anh em về văn phòng thì cùng quá giờ làm việc, thấy 3 em kế toán đã chải chuốt tóc tai xong xuôi đứa nào đứa đấy ngồi máy tính nghiêm túc lắm, đéo rõ đang làm gì. Văn phòng này là địa điểm thuê. Ở tầng 2 của 1 căn nhà 8 tầng. Tầng 1 chỉ để xe. Văn phòng rộng cỡ 70m2. Chia làm 3 khu. 1 là khu kê bàn ghế làm việc, 1 là khu bàn ghế tiếp khách, có vách ngăn với các khu vực kia. Chả thấy khách mẹ nào bao giờ toàn lão Sếp ngồi uống nước chè hoặc mụ Vợ Sếp vào ngồi cắt móng chân móng tay, khu còn lại là phòng vệ sinh, tắm, phòng để tủ lạnh, bếp, nước nôi và kiêm phòng ngủ trưa cho 3 nàng kế toán. Bóc khối lượng tương đối, gặp các đội thợ để giao khoán dần dần, có khối lượng đến đâu khoán đến đấy. Tính sơ qua thì lãi khoảng 20%.
Xác định chi 5-7% cho việc quan hệ, đi lại các kiểu thì Sếp vẫn đút túi hơn tỉ. Công trình làm trong khoảng 4 tháng, cách HN cỡ 50km. 1 tuần trôi qua làm việc đúng nghĩa là công nhân vẽ cad với thợ gõ excel, cũng đéo sao cả, công việc mà. Ngày vẫn chạm mặt Vợ Sếp vài lần, nhưng giờ mụ nói nhiều hơn và nhẹ nhàng hơn, chuyện hôm nọ đéo biết mụ có để ý ko nhưng tao thì đéo để ý gì, vì cũng chưa làm gì đến mức phải để ý cả. Thấy mụ dễ chịu hơn thì tao cũng bông đùa nhiều hơn, văn phòng rôm rả hơn và không khí trong sạch hơn.
Mấy hôm ko thấy Sếp đâu. Xuất hiện phát là rủ tao xuống công trường, kêu anh em xuống xem ăn ở thế nào. Cũng được, đi thì đi. Đéo biết là có vẻ hợp tao hay 8 thế nào mà tao ko thấy cảm giác là Sếp với nhân viên, như kiểu bạn bè thôi. Cảm giác vậy thôi chứ tao vẫn luôn giữ thái độ tao là nhân viên, làm thuê cho ông ấy. Bất cần với mụ Vợ Sếp và mấy đứa kế toán còn được chứ dẫu sao thì Sếp vẫn là người trả tiền cho. Tháng vừa rồi hắn trả lương cho 2 chục, lương thỏa thuận là 18.5 nhưng hắn bảo chú cứ cầm cả. Vâng em xin. Công trường là khu đồng không mông quạnh, khu đất xây dựng rộng tầm 20.000m2 . Nhà xưởng chính rộng 6.000m2 . Gói phụ trợ của bọn tao bao gồm khu văn phòng tạm cho tổng thầu và chủ đầu tư, 2 nhà bảo vệ, nhà để xe, 1 nhà kho, và nhà cung cấp động lực. Đến nơi thì đội làm văn phòng tạm đã xong rồi, văn phòng tạm làm kiểu đổ bê tông mặt phẳng, đặt container và khu vệ sinh nên làm khá nhanh. Chủ đầu tư thì thấy có 3 người gồm 1 ông già, 1 thanh niên trẻ và 1 em phiên dịch. Bên tổng thầu thì thấy 1 ông trung niên giám đốc dự án người hàn, 5 ông kỹ sư ng việt và 1 em phiên dịch, thư ký. Bọn B" như bọn tao thì nó cho khu đất dựng lán với gia công, tao bảo Sếp cũng đặt 1 cái container nhỏ ấy đấy cho mấy anh em kỹ sư ăn ngủ, họp bàn gì cho tiện. Công trường chả có cái mẹ gì, chủ yếu là xuống gặp gỡ đội tổng thầu rủ đi ăn. Bọn nó đi ngay, nhìn sơ qua thì 5 thằng kỹ sư VN có 3 thằng xây dựng, 1 thằng điện, 1 thằng cơ. Đều trẻ, ít hơn tao vài tuổi, chắc thuần kỹ sư công trường, bọn này chỉ để hỗ trợ trong quá trình thi công. Lão giám đốc dự án người hàn quốc chưa gặp trên văn phòng tổng thầu lần nào. Ko biết có quyết định được thầu phụ hay không, phải tìm hiểu, em phiên dịch kiêm thư ký thì nhìn ngon mắt nhưng hơi già rồi, hình như dân xuất khẩu lao động về....
Buổi đi nhậu với bên tổng thầu. Sếp thì đéo biết tiếng anh nên chăm sóc mấy ông nhõi kỹ sư, tao lân la ra ngồi gần ông người hàn và em phiên dịch. Ban đầu cứ nói tiếng Việt cho em kia phiên dịch, tìm hiểu qua loa thì ông này là bạn của mấy ông tổng thầu, kinh nghiệm xây dựng quản lý dự án đầy mình, đã từng làm bên úc châu, hà lan. Đây là lần đầu sang VN, mới sang được chục ngày. Chỉ nghe nói về VN thôi. Vậy là tốt rồi, có thể sử dụng tiếng Anh để giao tiếp và chưa bị Việt hóa.
Chỉ cần thông tin như vậy là đủ, có gì khai thác sau, chú tâm vào nhậu nhẹt. Nhậu xong thì cũng đi hát, gọi mỗi đứa 1 em ôm. Tao thì ko khoái cái trò này lắm vì nửa chừng, bóρ ѵú đc mấy cái mà phải bo 200k, đéo đáng. Thế là cướp mic hát, tao hát xong bọn nó vỗ tay rần rần vì đéo nghĩ là hát hay thế. Tao nhớ là tao hát bài “Đôi chân trần mà cha đi lượm từng hạt thóc cho con một bữa cơm chiều đấy...” Hôm sau về Hà Nội tao cũng trao đổi với Sếp, cần khai thác thêm thông tin ở phía tổng thầu xem bên đấy có phòng Planning như kiểu mấy cty cũ của tao làm ko, nếu có thì bọn planing này sẽ chuyên làm thầu, bọn dưới công trường đéo đc can thiệp gì việc chọn thầu phụ hết. Sếp gật gù. Đương nhiên, ông là giám đốc phải đi quan hệ những cái đó chứ tôi biết đéo ai mà đi.
Tao lại ngồi văn phòng nhênh nhang đến muộn về sớm, đéo ai đếm xỉa gì.
Quãng này cũng là quãng tao chưa có người yêu, đúng hơn là mới chia tay 1 em ở Bắc Ninh. Chia tay đéo vì lý do gì ghê gớm cả, đơn giản là nó bảo em ko thích anh đi công trình nữa, anh đi công trình thế nào em ko biết đường nào mà lần, ừ thì tao về Hà Nội làm. Về làm ở đây rồi nó lại bảo hay anh chuyển nghề đi, làm xây dựng kiểu gì cũng phải đi công trường nọ kia. Ơ đm, làm đéo gì mà dị ứng với trai công trình thế, lúc yêu tao cũng bảo rõ tao là KSXD rồi cơ mà. nghề của tao giờ tao bỏ 9 thì cạp bím mày mà ăn à. Vl thế đấy. Vùng vằng mấy hôm rồi chia tay. Đéo buồn gì mấy vì quen tự do rồi.
Thứ 7 tỉnh ngủ sớm, đéo biết làm gì thôi phóng xe lên Cty. Công ty tao thì làm nửa ngày thứ 7, 7h 30 đã mò lên văn phòng. Thế beep nào thấy em kế toán hôm gặp ở quán kara lấy hóa đơn đấy, tao cứ gọi là em Hóa Đơn cho ngắn nhé. Gặp em đã ngồi ở văn phòng rồi. Hỏi vu vơ Sao đến sớm thế, 8h mới đến giờ làm mà. Em nó trả lời mỗi câu Vầng.
Ơ đệt, con này ngày thường lắm mồm nhất, nay lại thờ ơ với zai đẹp thế là thế đéo nào. Tao lại gần thấy mắt nàng đỏ hoe, chắc là mới khóc.
Tao hỏi: - Có chuyện gì thế? - Không có gì ạ - Khóc à? Tao vừa hỏi xong mắt nó rớm rớm, gục mặt xuống bàn khóc tu tu. Con gái khóc kiểu này tao bắt bài ngay là thất tình hoặc chuyện gia đình. Phần lớn là thất tình vì nếu có chuyện gia đình thì nó phải ở nhà chứ đéo phải lên công ty sớm để khóc.
Tao hỏi tiếp: - Thất tình à? Nó ngẩng đầu lên, thế bòi nào ôm chầm mẹ lấy tao khóc tu tu tiếp. Đm, nó ngồi ghế còn tao đang đứng, nó ôm tao thì mặt nó ở tầm bụng tao, giả như lúc ấy tao tụt quần ra thì xong mẹ nó phim luôn đấy. Khóc vài hồi thì nó chuyển sang nấc, thôi ko ôm tao nữa. Tao té luôn, bảo cứ khóc đi nhé, anh đi ăn sáng đây. Tao cắp đít đi. Đm bố cũng vừa chia tay ng yêu xong, đéo muốn nhắc lại chuyện lại gặp mày rêи ɾỉ tâm sự thì chắc nổ đầu.
Tao vừa bước ra cửa thì nó nói với theo: - Cho em đi nữa.
Ừ, đi thì đi.... Tao đoán cấm có sai, nó chia tay với thằng người yêu. Đéo biết là thằng kia bắt cá mấy tay đấy thì phải. Thế thì có beep gì phải khóc nhỉ, nó bảo yêu nhau 3 năm rồi, tâm đắc lắm, thanh khiết lắm, xác định lắm nên khi phát hiện ra thì hụt hẫng, và thằng kia cũng đéo có thái độ gì là ăn năn hỗi lỗi nên nó buồn.
Cả đêm qua đéo ngủ, khóc, sáng sớm mò lên công ty. Thảo nào hôm nay đéo trang điểm gì, đéo thấy váy vóc gì. Mặc cái quần jean trắng, áo phông hở eo. Tao bảo ngồi nghe nó kể lể lúc rồi đổi hướng: - Anh thích phong cách ăn mặc như thế này của em, cá tính và khỏe khoắn. Cứ váy vóc lượt thượt ngứa mắt bỏ mẹ.
Nó khẽ cười bảo: - Sao anh lại thích thế.
Tao bảo: 10 - Mặc jean thế này nó lộ là mông to, đùi thon. Mặc váy đéo nhìn được mông.