Mục lục
Phong Ngự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật lòng từ khi tên đệ tử chấp sự nói ra tên của những bộ xương linh thú này ra thì Phong Nhược đã bắt đầu cảm thấy hối hận, hắn không ngờ rằng những bộ xương nằm lăn lóc trong động quật kia lại có lai lịch lớn như vậy!

Nhưng trên đời làm gì có thuốc hối hận, mà hiện tại hắn đang cần gấp Ngũ hành thạch hạ phẩm nên mấy thứ này không bán cũng không được. Cũng may hôm nay hắn bán mấy bộ xương ngay trong Chấp Sự Điện của Trấn Thiên Tông nên không sợ có gì nguy hiểm, chứ nếu mà mang bán ngoài phiên chợ thì…cứ nghĩ đến cảnh một thằng ranh con tu vi Luyện Khí hậu kỳ hớn hở đi bán mấy bộ xương dị thú có thực lực Trúc Cơ trung kỳ, hậu kỳ thì hậu quả ra sao không cần hỏi ai cũng biết!

“À cái này dễ thôi mà! Sư đệ yên tâm, mấy bộ xương này phẩm chất còn tốt hơn bộ xương của Ám Dạ Tử Ly, đặc biệt là xương của con Bò Cạp Vương cấp bảy này có giá trị rất lớn. Đáng tiếc không còn được nguyên vẹn, nếu tất cả đây đều là bộ xác trọn vẹn thì tùy tiện lấy một bộ ra cũng có giá hàng trăm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm rồi, à đúng rồi, sư đệ còn có bộ xương nào nữa không đem ra luôn đi?”Sau khi nghe Phong Nhược nhắc nhở tên đệ tử chấp sự mới tỉnh táo lại, lập tức giảng giải rất nhiệt tình.

“Sư huynh lại đùa rồi, mấy bộ xương này là do đệ mạo hiểm đánh đổi cả tính mạng mới đem ra được, lấy đâu ra thêm bây giờ chứ…!”

Phong Nhược giả vờ không vui mà nói.

“Ha ha! Kể cũng phải!” Tên đệ tự chấp sự cười xấu hổ, sau đó mới đem đống xương khô kiểm tra lại kỹ lưỡng một lần nữa.

“Sư đệ xem thế này có được không nhé?” Mấy bộ xương của Phi Thiên Linh Hồ, Dạ Kiêu, Cốt Hi đều là những linh thú cấp sáu nhưng có phẩm chất tốt hơn Ám Dạ Tử Ly nên theo giá thị trường mỗi một bộ có giá bốn đến năm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm. Nhưng hiện tại trong tông đang ưu ái đám đệ tử chúng ta nên giá sẽ cao hơn một chút, nếu đệ đồng ý thì tính cả xương của Ám Dạ Tử Ly luôn mỗi bộ có giá năm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, còn về bộ xương của Bò Cạp Vương cấp bảy thực sự ta cũng không biết ra giá như thế nào cho đúng. Nếu sư đệ không vội có thể chờ ta gọi sư bá của bổn viện đến xem xét một chút rồi tính, còn nếu sư đệ không chịu thì bây giờ ta có thể ra giá tầm năm mươi viên Ngũ hành thạch hạ phẩm cho khung xương này!”

Tên đệ tử chấp sự vội vàng nói, bây giờ đã có một số đệ tử chấp sự ở xung quanh chú ý đến cuộc giao dịch ở chỗ này. Mặc dù ở Chấp Sự Điện đã có quy định cấm không được phép tự ý nâng giá lên quá cao nhưng mấy bộ xương này thật sự rất quý, mà quan trọng nhất chính là bộ xương của Bò Cạp Vương cấp bảy kia. Xương của Bò Cạp Vương có thể sử dụng để luyện chế kiếm khí cấp năm, phải biết rằng để được mang danh dị thú thì những linh thú này đều phải có vài thần thông đặc biệt, nếu dùng xương của dị thú luyện chế ra kiếm khí thì khi thành hình kiếm sẽ được thêm vào những thần thông này, tuy uy lực chỉ bằng một phần trăm so với tự bản thân dị thú thi triển nhưng như vậy cũng là một trợ giúp không nhỏ trong quá trình chiến đấu rồi.

“Năm mươi viên?” Lúc này Phong Nhược không còn tin vào tai mình nữa, lắp bắp kinh hãi hỏi lại. Đây đối với hắn mà nói là một cái giá trên trời mơ cũng không nghĩ đến, thật lòng ban đầu do tiếc mà nhặt thôi chứ hắn cũng không coi trọng mấy bộ xương đen thui này lắm, thật không ngờ lại có giá trị lớn như vậy!

“Được! Cứ theo lời của sư huynh đi!” Phong Nhược không đổi ý cũng không cò kè nâng giá, hắn không phải loại người quá tham lam, lần này bán được đám xương khô này với giá cả trên trời như vậy hắn cũng đã thỏa mãn lắm rồi. Với lại hắn cũng không phải thương nhân nên không cần tính toán từng ly từng tý mấy việc này, như thế nhỏ người mệt óc, huống hồ trong tay hắn còn cả núi xương khô còn chưa thèm bán!

Giao dịch xong xuôi, cả người bán và người mua đều vui vẻ thoải mái. Sau khi cất hết bảy mươi viên Ngũ hành thạch hạ phẩm Phong Nhược cũng chưa vội đi mà bâng quơ nói :”Xin hỏi sư huynh, mấy bộ xương này dùng để làm gì thế?”

Có lẽ bởi vì mới mua vào được một đống hàng tốt nên tên đệ tử chấp sự rất vui vẻ hào hứng trả lời câu hỏi của Phong Nhược:”Thực ra dùng được vào rất nhiều việc, mà mỗi loại xương linh thú lại có công dụng khác nhau! Dù là luyện khí, chế phù, luyện đan, thậm chí là trận pháp đều có thể dùng được. Mà trong Tu Tiên giới có hàng tỉ tỉ loại linh vật, mỗi loại đều có tác dụng đặc biệt riêng của mình, giống như sao trên bầu trời mênh mông vậy. Cứ coi như dùng hết cả một đời người tìm hiểu cũng mới chỉ biết được một chút xíu mà thôi, thậm chí các vị tiền bối cao nhân cũng chưa chắc biết được hết mọi việc. Nếu như sư đệ muốn tìm hiểu kỹ về những điều này tốt nhất là nên đi học thêm ba loại tiên thuật phụ trợ là luyện khí, chế phù và luyện đan, nếu không cho dù ta có ngồi nói cho đệ cả buổi cũng chưa chắc đệ sẽ hiểu được!”

“Học tập luyện khí, chế phù và luyện đan?” Phong Nhược ngẩn người lẩm bẩm một chút rồi lập tức cười khổ lắc đầu. Hắn lấy đâu ra thời gian mà mà học cùng lúc cả ba loại pháp thuật phụ trợ được xưng là bao trùm vạn vật trời đất này chứ? Mà nếu có muốn học thì bắt đầu từ đâu? Đạo trời mù mịt, cao lắm cũng chỉ có thể sống trên vạn năm, cũng chưa chắc có khả năng hiểu hết cặn kẽ mọi chuyện, dù sao đây cũng chính là quy luật bù trừ của trời đất, có được thứ này sẽ mất đi thứ khác, đến lúc nào không còn bị quy luật này chi phối nữa thì khi đó có thể tin rằng thiên đạo sẽ không còn xa nữa rồi!

Nghĩ đến đây trong lòng Phong Nhược cũng thông suốt được chút ít, sau khi cảm ơn tên đệ tử chấp sự liền xoay người đi về hướng khác.

Bây giờ hắn muốn xây dựng lại trang viện cũng không thể tùy tiện chặt mấy cây gỗ rồi dựng qua như trước được nữa. Muốn làm cho Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp phát huy được hiệu quả tốt nhất thì nhất định phải để ý đến từng chi tiết nhỏ một, làm tỷ mỹ kỹ lưỡng không được qua loa đại khái.

Tất nhiên nếu như hiện tại trong tay hắn có sáu mươi tư viên Ngũ hành thạch hạ phẩm đều cùng thuộc tính thổ thì cũng không cần phải phức tạp như vậy, nhưng bây giờ thì kiếm đâu ra, đành chấp nhận dùng Ngũ hành thạch với các loại thuộc tính khác nhau thôi.

Đầu tiên hắn đi mua một đống đá xanh lớn dùng để xây tường bao quanh trang viên, nhưng đá xanh này không phải như loại đá của người thường hay dùng mà được khai thác từ mỏ đá xanh có linh khí dồi dào, bên trong có linh khí tỏa ra nhàn nhạt, thường được tu sỹ dùng dể xây dựng trang viện. Như những bậc thang đi lên Trấn Thiên Tông kia tất cả đều dùng loại đá xanh này mà xây dựng thành!

Mà việc khai thác đá xanh là một cách để các đệ tử cấp thấp sinh nhai, dù sao không phải tất cả những đệ tử mới nhập môn đều có can đảm đi săn bắt linh thú cho nên có rất nhiều người đi đào mỏ đá xanh để kiếm Ngũ hành thạch, nếu may mắn mà đào được Thanh Ngọc có phẩm chất tốt thì cũng sẽ kiếm được kha khá.

Vì thế so với việc mạo hiểm ra ngoài săn giết linh thú thì công việc đào mỏ đá xanh cũng không đến nỗi nào, thậm chí còn thoải mái hơn.

Ngoài trừ mua một lượng lớn đá xanh Phong Nhược còn mua thêm Thanh Ngọc, Bạch Ngọc và Mặc Ngọc nữa, tổng cộng ba loại là sáu mươi tư viên. Dù đây mới chỉ là các loại ngọc cấp một phẩm chất rất thấp nhưng cũng làm hắn tiêu tốn hết năm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, xót xa vô cùng. Nhưng cũng chả còn cách nào khác, bởi vì pháp trận cấp cao thì trình độ cảm nhận thiên địa linh khí xung quanh lại càng linh mẫn, nếu như không đổ tâm đổ sức ra mà bố trí thì uy lực của trận pháp sẽ bị giảm mạnh.

Mua sắm xong tất cả các loại tài liệu vật phẩm cần thiết Phong Nhược cũng không dám đi dạo ngó đông ngó tây nhiều nữa bởi vì các loại vật phẩm ở đây quả thật rất phong phú, mới đi chưa được một vòng mà hắn đã để ý được hơn mười loại tài liệu Tu Tiên nữa rồi, nhưng giá cả lại vô cùng đắt đỏ, thôi không thấy thì không thèm, hắn đành lượn sớm cho lương tâm đỡ bị cắt rứt tiếc nuối!

Đi một mạch trở về Kiếm Tâm Viện, lúc này trời cũng đã tối dần, nhưng Phong Nhược cũng chả quản thời gian mà bắt đầu sửa sang lại trang viện.

Mà cũng phải nói vị trí của cái trang viện này thật sự rất cổ quái, vào ban ngày ở chỗ này gió núi mặc sức gào thét, tuyết trắng bay đầy trời khuất cả tầm mắt, nhưng lúc về đêm gió lại lặng dần, không gian rất yên tĩnh! Ngửa đầu lên nhìn có thể thấy một khoảng trời mênh mông lấp lánh những vì sao, vô tình làm lòng người yên bình thoải mái!

“Xem ra chủ nhân của nơi này cũng rất biết hưởng thụ! Trong đêm tĩnh lặng nâng chén rượu cay cũng là một cái thú!”

Phong Nhược xúc động một chút mà cảm thán, hắn vẫn đang dọn dẹp những bức tường bị băng tuyết chôn vùi nhưng trong lòng vẫn tò mò không hiểu tại sao một trang viện tốt như thế này lại bị bỏ phế mấy trăm năm không có người đến ở.

Khi hắn sắp dọn xong đống đổ nát này thì bỗng nhiên cảm thấy phía sau gáy có một luồng gió lạnh thổi qua, đây không phải là cảm giác lạnh khi bị gió núi quét trúng mà là cảm giác lạnh dọc sống lưng, rất đáng sợ, dường như nó chui từ dưới đất sâu lên vậy, bất giác làm hắn sởn hết cả da gà.

“Keng..”

Ngay lập tức Phong Nhược rút Bôn Lôi Kiếm ra rồi nhanh như chớp chém mạnh về phía sau lưng, nhưng điều làm hắn khó hiểu là không có một ai ở đó cả!

“Chẳng lẽ nơi hoang vắng này là chỗ ở của quỷ dữ?”

Ngay lập tức trong đầu hắn lóe lên ý nghĩ này nhưng sau hắn lại cười bản thân mình vì suy nghĩ ngốc nghếch đó, đối với tu sỹ không có khái niệm quỷ dữ như người thường hay nghĩ, mà nếu có thì cũng không phải ngạc nhiên vì đó chính là bọn tà ma ngoại đạo, là đối tượng mà tu sỹ chính phái có nhiệm vụ phải tiêu diệt, cũng giống như mấy nhiệm vụ trảm yêu trừ ma ban ở Chấp Sự điện phía bên trái vậy!

“Xem ra nơi này hoang phế điêu tàn không phải là không có nguyên nhân!” Quan sát xung quanh vài lần Phong Nhược tiện tay dắt Bôn Lôi Kiếm sau lưng rồi tiếp tục thu dọn trang viện, hắn cũng không quan tâm ở chỗ này có loại yêu vật gì, chỉ cần hắn bố trí xong Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp là mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa, với uy lực phong ngự của trận pháp này thì chỉ có yêu vật tu vi cỡ Trúc Cơ trung kỳ trở lên mới có thể phá vỡ được, nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nếu ở đây thực sự có yêu vật mạnh mẽ như vậy thì đời nào qua nổi mắt đám đệ tử tuần tra của Trấn Thiên Tông được.

Nhưng hắn không biết rằng cách chỗ hắn đứng mấy ngàn trượng có một luồng hơi nước trắng mờ mịt sáng như ma trơi đang chăm chú quan sát hắn, sau khi nhìn thấy hắn vẫn cắm cúi làm việc thì mới lặng yên biến mất.

Đêm dần xuống, chẳng mấy chốc Phong Nhược đã xây xong tường viện bằng đống đá xanh, sỡ dĩ hắn làm nhanh được như vậy cũng phần lớn nhờ mấy tảng đá kia đã được cắt phẳng phiu nên rất dễ xử lý. Còn có một việc phức tạp hơn một chút, đó là cần cảm ứng sự biến hóa của thiên địa nguyên khí xung quanh và quan sát kỹ địa thế của trang viện, sau đó dùng ba loại ngọc khảm ở những vị trí trọng yếu. Đây chính là thủ pháp dựng trận cơ bản, lợi dụng sự cảm ứng linh khí của đá xanh và các loại ngọc mà khiến cho tường đá trở thành một khối thống nhất, cách này làm cho tường lũy chắc chắc hơn nhiều so với các phương pháp xây dựng của người thường.

Tất nhiên đây mới chỉ là những bước cơ bản đầu tiên mà thôi, tiếp theo hắn cần phải dựng xong Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp thì mới đạt được năng lực phòng ngự như mong muốn.

“Ồ! Thật là kỳ quái?”

Ngay khi mới chuẩn bị bắt đầu bố trí Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp hắn chợt phát hiện phương vị của tường đá xanh do hắn dày công chuẩn bị đột nhiên xuất hiện chấn động lớn, mà theo đó thiên địa nguyên khí xung quanh cũng xảy ra một chút biến hóa vi diệu.

“Không đúng! Rõ ràng chính mình đã chỉnh sửa lại tốt rồi mà!” Phong Nhược hơi nhíu mày, tuy về phương diện dựng trận hắn cũng chưa đạt đến độ cao minh nhưng loại khí cơ cảm ứng đơn giản này thì không thể sai được! Chuyện này thật khó giải thích! Mà nếu như dựa vào phương vị sai lầm để bố trí Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp thì uy lực của trận sẽ bị giảm đi rất nhiều, không may còn bị tổn thất mấy viên Ngũ hành thạch hạ phẩm nữa!

Sau khi đi dạo vòng quanh trang viện một vòng Phong Nhược vẫn không phát hiện ra chỗ nào có sai sót. Không còn cách nào khác hắn đành dỡ bỏ hết toàn bộ tường vây bằng đá xanh rồi cẩn thận xác định lại phương hướng di chuyển của thiên địa nguyên khí một lần nữa rồi mới cắm cúi xây lại tường.

Thế nhưng sau khi xây dựng lại tất cả một lần nữa hắn lại kinh ngạc phát hiện chỗ phương vị bị sai sót trước kia lại một lần nữa xuất hiện!

“Không xong rồi! Ở đây chắc chắn có điều gì cổ quái!”

Ngay lập tức hắn nghĩ đến điều này, thế nên hắn không bỏ sức dỡ tường xây lại nữa bởi vì nếu thực sự thiên địa nguyên khí ở nơi này bị tác dụng hoặc bị khống chế bởi một vật hay một nguyên nhân nào đó thì hắn có sửa đi sửa lại bao nhiêu lần nữa cũng vô dụng, thậm chí cho dù miễn cưỡng dựng lên Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp cũng chưa chắc đã có tác dụng, không khéo lại bị sự biến hóa thiên địa nguyên khí ở nơi này triệt tiêu cũng nên.

“Nguyên nhân chính nằm ở chỗ nào?”

Phong Nhược cảm thấy đầu óc trở nên mịt mù khó hiểu, từ khi hắn học được cách khắc trận pháp bằng tâm niệm đến bây giờ cũng đã khá lâu rồi, làm đi làm lại rất nhiều lần đến mức quen thuộc, mặc dù chưa bao giờ bố trí Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp nhưng hắn có lòng tin chắc chắn sẽ làm được, vậy mà bây giờ lại sinh ra thế này làm cho hắn như lạc trong mây mù, không tìm ra được chút manh mối nào cả.

Nhưng càng như vậy hắn lại càng muốn tìm hiểu đến cùng!

Cứ vậy suy nghĩ, thời gian trôi qua thật nhanh chẳng mấy chốc trời đã gần sáng, Phong Nhược đã đau khổ trằn trọc cả đêm rồi nhưng vẫn không tìm hiểu thêm được một chút gì, cảm giác thất bại bất lực này còn khó chịu hơn bị người ta đánh một trận!

“Tức quá đi, rốt cuộc là có chuyện gì chứ?” Phong Nhược vò đầu bứt tai kêu khóc, theo lý thuyết thì toàn đỉnh Tiếp Thiên Phong bị đại pháp trận trấn tông bao phủ, chỗ mắt trân chính là trung tâm của thiên địa nguyên khí trong phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh. Chỗ hắn đang đứng cũng nằm trong phạm vi đó thì đáng lý ra thiên địa nguyên khí ở chỗ này phải bị siêu cấp pháp trận kia khống chế ổn định mới đúng chứ sao lại chạy loạn thế này được, chẳng lẽ ở đây còn được bố trí một tòa trận pháp khác còn lợi hại hơn đại trận trấn tông hay sao?

Nghĩ đến đây Phong Nhược nhịn không được mới ngoảnh đầu nhìn về phía đỉnh Tiếp Thiên Phong cao vút xuyên mây kia, mà lúc này hắn mới nhận ra đã gần trôi qua một đêm, sao trên trời cũng đã thưa thớt đi rất nhiều!

“A! Hiểu ra rồi! Là phương vị của các vì sao!”

Bỗng nhiên trong đầu hắn lóe lên một ý nghĩ, thảo nào lúc trước hắn đã cảm thấy kỳ quái, rõ ràng đáng lẽ ra ban đêm ở Tiếp Thiên Phong chỗ nào cũng có gió núi gào thét mà chỗ này lại bầu trời lại yên tĩnh đến mức có thể nhìn thấy sao, thì là là nguyên nhân này!

Nguyên nhân là do chủ nhân của trang viện này đã dùng thần thông cao cường bố trí một trận pháp cường đại nào đó, làm cho các vách núi gần đây tạo thành một thể thống nhất, không chỉ mình hắn không thể cảm nhận được mà ngay cả siêu cấp trận pháp ở trên đỉnh Tiếp Thiên Phong cũng không có cách nào khống chế thiên địa nguyên khí nơi này, vì thế mà khi hắn chỉnh sửa phương vị luôn bị mắc sai lầm!

Nghĩ thông suốt Phong Nhược chẳng những không uể oải mà còn rất hưng phấn, bởi vì vị trí trang viên này chắc có liên quan đến phương vị của các vì sao ở trên bầu trời, nếu đúng như vậy thì hắn vẫn còn cơ hội tìm ra điểm mấu chốt trong đó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK