Mục lục
Truy Kích Hung Án
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"À, nói như vậy, mâu thuẫn giữa cô ấy và người nhà còn rất sâu." Đới Húc không ôm hi vọng quá lớn dù vẫn hỏi Vương Lị, "Vậy chị có cách liên lạc với người nhà cô ấy không?"

"Có thì có, nhưng vì sao có, nguyên nhân chắc chắn anh chị không tưởng tượng được." Vương Lị thở dài, "Một mình Tiểu Hồng ở đây, hơn nữa còn độc thân, cho nên có nhiều lúc đột nhiên cảm thấy không an toàn, đặc biệt là khi ra ngoài làm việc. Dù sao cũng phải mời người ta đi ăn, có đôi khi còn phải tiếp rượu, vấn đề khác không nói, sức khỏe ít nhất cũng hơi lo lắng, vì thế cô ấy cho tôi số điện thoại chị cả cô ấy, nói nếu cô ấy đột nhiên bị bệnh, cần người nhà ký tên đồng ý các thủ thuật trong bệnh viện thì gọi cho chị cô ấy, mấy chị em trong nhà, chỉ có người chị này tốt với cô ấy, thông cảm cho cô ấy nhất, còn mấy người kia đều oán hận cô ấy kiếm tiền ở bên ngoài quên luôn gia đình. Ngoài ra số của ba anh trai cùng chị hai của cô ấy tôi cũng có, cũng là Tiểu Hồng cho, cô ấy nói sợ mấy người kia biết được số của cô ấy mà gọi tới thì cứ làm như không quen, bảo tôi phải nói không biết cô ấy đi đâu, miễn cho bên kia lại đòi tiền."

"Nếu đã như vậy, số điện thoại của mấy người kia phiền chị cung cấp cho chúng tôi, cho dù có đồng ý tới hay không, chúng tôi cũng phải thử một lần, chị nói xem đúng không?" Sau khi nghe giải thích, Đới Húc gật đầu.

"Đúng đúng, việc thế này khẳng định cần người nhà tới, như vậy mới chắc chắn." Vương Lị vội đứng dậy đến bàn làm việc của mình, tìm một cuốn sổ, mang tới đưa cho Đới Húc, "Tất cả đều ở đây, anh chị chép lại cái này sẽ tương đối bớt việc."



Đới Húc nhận lấy, đưa cho Phương Viên ngồi cạnh, sau đó tiếp tục hỏi: "Ở bên này Hoàng Tiểu Hồng có bạn bè thân thiết hay không? Bao gồm cả nam lẫn nữ."

Vấn đề này khiến Vương Lị phải suy nghĩ một lúc lâu, thời điểm Phương Viên đã chép lại số điện thoại của anh chị Hoàng Tiểu Hồng xong, chị ta vẫn chưa trả lời.

"Câu hỏi này khó trả lời sao? Có gì khó xử không?" Đới Húc cho rằng chị ta có băn khoăn. . ngôn tình tổng tài

Vương Lị lắc đầu: "Không có gì khó xử. Tôi nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra ai đặc biệt thân với Tiểu Hồng, cho nên không biết trả lời thế nào?" Chị ta nhấn mạnh hai chữ 'đặc biệt', dường như có lời muốn nói.

"Ý chị là..." Ý Đới Húc là muốn chị ta nói chuyện rõ ràng, đừng dùng từ ngữ mơ hồ như vậy.



Vương Lị cười mỉa: "Vừa rồi không phải đã nói rồi sao? Tiểu Hồng số khổ, lúc trước một mình chạy tới đây dốc sức làm việc, nghe nói vì kiếm tiền, công việc nào cũng làm. Có thể vì bươn chải ở bên ngoài nhiều, cô ấy vô cùng độc lập, hơn nữa rất giỏi giao tiếp, cô ấy chưa từng đắc tội với ai. Cô ấy dễ nói chuyện, nên tất cả mối quan hệ xung quanh đều khá tốt, anh hỏi tôi như vậy, tôi chỉ có thể trả lời là tất cả mọi người."

"Ý chị tôi hiểu." Đới Húc gật đầu, ý Vương Lị là thoạt nhìn Hoàng Tiểu Hồng đối với ai cũng tốt, nhưng trên thực tế chỉ là xã giao thông thường. Anh lại hỏi, "Vừa rồi chị nói, chỗ này của chị Hoàng Tiểu Hồng phụ trách công việc bên ngoài, ý là mở rộng câu lạc bộ sao? Vậy cô ấy có từng nhắc với chị, trong quá trình hợp tác có gặp vấn đề gì với khách hàng không?"

"Vấn đề này thì không có, con người Tiểu Hồng có câu cửa miệng, hòa khí để phát tài, trên thế giới này không có chuyện gì là không thể không đồng ý, cho dù ngay lúc đó thật sự không thể chấp nhận, vậy cũng không nhất thiết phải trở mặt, mua bán không thành vẫn còn tình nghĩa, lần này không thành công vì thời cơ không đúng, không có nghĩa lần sau cũng thất bại, không thể vì trước mắt không có lợi với mình mà đắc tội người ta, khiến tương lai gặp thêm phiền toái, không cần thiết." Vương Lị thở dài, "Đến hiện tại tôi vẫn còn ôm chút hi vọng, tốt nhất là xác nhận người đó không phải Tiểu Hồng, nếu không... Tôi không biết tiếp tục kinh doanh nơi này thế nào."

"Lợi nhuận bên này trên cơ bản đều dựa vào cô ấy?" Tuy Vương Lị nói như vậy, nhưng không thể bài trừ khả năng làm trò trước mặt cảnh sát, cố ý hạ thấp bản thân, nhưng bọn họ cần biết rõ vị trí của Hoàng Tiểu Hồng ở câu lạc bộ sức khỏe này. Trương Ức Dao là người dựa vào các mối quan hệ mờ ám mà kiếm tiền, có tiền rồi thì tiêu xài phung phí, cho nên không thể loại trừ khả năng đối tượng hung thủ lựa chọn gây án là những cô gái có điều kiện tài chính, đây là phương diện tất yếu bọn họ cần làm rõ về Hoàng Tiểu Hồng.

"Đúng vậy, không phải tôi có nói rồi sao, con người tôi, anh kêu tôi ở đây coi chừng câu lạc bộ không thành vấn đề, nhưng bảo tôi ra ngoài thương lượng đàm phán tôi thật sự làm không được. Lúc trước Tiểu Hồng có nói với tôi, ở thời này, muốn phát triển kinh doanh, bạn phải ra ngoài tìm đối tác, không phải khách hàng rải rác mà phải là người hợp tác ổn định, để phòng thời điểm khó khăn, câu lạc bộ vẫn thu lại vốn. Cô ấy thật sự làm tốt công việc này, biết ăn biết nói, còn biết chọc cười người ta. Chỗ chúng tôi có hai khách hàng lớn, một trong số đó là một công ty lớn, Tiểu Hồng thường hay chạy qua đó mời người ta ăn cơm, lặp đi lặp lại, cuối cùng người ta cũng bị cô ấy thuyết phục, hai bên chúng tôi hợp tác, bên họ giới thiệu khách hàng, bên tôi giới thiệu sản phẩm của họ với khách hàng đến đây. Còn lại là một bệnh viện thẩm mỹ, cách chỗ chúng tôi không xa, vì chỗ chúng tôi là dưỡng sinh bảo vệ sức khỏe, chỗ họ là làm đẹp, không có xung đột, cũng không cạnh tranh, chúng tôi hỗ trợ họ mở rộng hạng mục, bên họ cũng hỗ trợ như vậy. Chỉ hai chỗ đó thôi đã chiếm 1/3 lợi nhuận của câu lạc bộ. Anh nói xem, Tiểu Hồng đi rồi, chỗ chúng tôi phải kinh doanh sao đây?"



"Nói như vậy, Hoàng Tiểu Hồng đúng là người có đầu óc kinh doanh!" Đới Húc cảm khái.

"Còn không phải sao," Vương Lị than ngắn thở dài, "Cho nên tôi mới lo lắng, tôi không quá để ý chuyện kiếm tiền của câu lạc bộ, nhưng người tốt như Tiểu Hồng, vất vả lắm mới có được hôm nay, cuộc sống ngày càng tốt, tiền cũng không thiếu, nếu gặp chuyện gì thì thật đáng thương.

"Hoàng Tiểu Hồng còn độc thân, là chưa lập gia đình sao? Cô ấy có bạn trai chưa, hay người bạn khác giới thân thiết nào đó?" Sau khi viết xong thông tin về Hoàng Tiểu Hồng, Phương Viên tranh thủ hỏi, câu hỏi này tuy đã có câu trả lời nhưng nhất thiết phải hỏi rõ, nếu tình cảnh Hoàng Tiểu Hồng và Trương Ức Dao tương tự nhau, vậy có nghĩa đó có thể là nguyên nhân hung thủ chọn hai bọn họ. Trương Ức Dao có nhiều mối quan hệ phức tạp với người khác giới, hiện tại cảnh sát vẫn chưa rõ điều khiến cô ta trở thành mục tiêu rốt cuộc là vì tiền hay đời sống cá nhân quá phức tạp, hoặc có thể đồng thời có hai khả năng đó.

"Cô ấy không có bạn trai." Vương Lị khẳng định, "Lúc trước vì không có thời gian yêu đương, điều kiện bản thân cũng không tốt, không tìm được đàn ông phù hợp, nên cô ấy thà rằng không tìm. Về sau điều kiện tốt hơn một chút, tuổi tác lại không còn là ưu thế, nên cô ấy trở nên kén chọn, bắt buộc người ta phải có tiền, công việc phải hỗ trợ được sự nghiệp của cô ấy. Vì mấy lý do đó, mấy năm nay, cô ấy tuy gặp qua vài người nhưng đều không hài lòng, nếu không phải điều kiện người ta không tốt, cô ấy không vừa lòng thì người ta không hài lòng cô ấy, ngại cô ấy lớn tuổi, còn chưa học đại học, ngại cô ấy lăn lộn trong xã hội nhiều năm, không có hương vị của người phụ nữ tri thức, dù sao... A, hết cách rồi, mặc kệ là nam hay nữ, điều kiện có tốt hay, Tiểu Hồng đều cảm thấy nửa vời. Tôi vẫn luôn khuyên cô ấy cố gắng hạ cái tôi xuống, ít nhất tương lai cũng có người bầu bạn, nhưng cô ấy càng không đồng ý."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK