Nhược Hy khó xử đi không được mà ở lại cũng không xong, bầu không khí ngượng ngùng đã bị một giọng nói trầm ấm của hắn phá tan.
" Chào em anh là Thế Phong."
Nhược Hy cười gượng nhìn hắn.
" Chào anh."
Cả hai bên gia đình đã bắt đầu hoà hợp cười nói vui vẻ với nhau suốt bữa ăn Nhược Hy không dám nhìn lấy Thế Phong dù chỉ là một lần cô thật sự không ngờ người mà cô xem là trai bao lại là vị hôn thê mà ba mẹ muốn cô gả vào, Nhược Hy đang rất rối ren trong tâm trí, sau bữa ăn mọi người sang phòng khách để nói chuyện, ba của Thế Phong đề nghị cô và hắn đi ra ngoài nói chuyện để có không gian riêng, Nhược Hy và Thế Phong đi ra ngoài vườn vẻ mặt của hắn vô cùng thong thả không có gì là lo lắng sau những chuyện mình đã làm, còn Nhược Hy thì vô cùng khó xử vì lần đầu của cô lại bị chính vì hôn thê của mình cướp mất, đứng một hồi lâu hai người quay lại nhìn nhau đồng thanh nói.
" Anh.."
" Cô.."
Nhược Hy đưa tay ra nhường hắn nói trước, Thế Phong là một tên tra nam chính hiệu nhưng cũng rất ga lăng luôn nhường cho phụ nữ..
" Cô nói trước đi."
Nhược Hy hít một hơi rồi nói.
" Chuyện đó... tôi nghĩ là chúng ta nên im lặng coi như chưa có chuyện gì xảy ra có được không."
Thế Phong im lặng hắn nhếch mép cười đểu nói.
" Tôi lại không muốn im lặng thì sao."
Nhược Hy chao mày lại nói.
" Anh đừng có mà quá đáng."
Thế Phong quay người lại khom lưng xuống nhìn sát vào mặt Nhược Hy khiến cho cô vô cùng ngại ngùng, bất giác đưa tay đẩy hắn ra.
" Anh bị điên à."
Thế Phong bình tĩnh đưa tay vào túi quần nói.
" Được rồi tôi sẽ không nói bất cứ chuyện gì, nhưng còn chuyện hôn ước của chúng ta thì sao."
Nhược Hy đứng đó suy nghĩ một hồi lâu rồi đưa ra kế hoạch.
" Tôi và anh sẽ thuận theo ý gia đình kết hôn với nhau nhưng sẽ có một số điều kiện tôi sẽ soạn ra đưa cho anh, chúng ta sẽ sống chung nhà khoảng một năm như vợ chồng thật sự cho hai bên gia đình yên tâm, sao đó chúng ta sẽ ly hôn với lý do là không hợp nhau anh thấy thế nào."
Thế Phong im lặng một hồi rồi nói.
" Thế thì thiệt thòi cho cô lắm đấy, tôi thì sao cũng được."
Nhược Hy dường như không sợ mấy thứ đó.
" Không sao đâu chuyện xấu xa với anh tôi cũng đã làm rồi còn chuyện gì phải sợ nữa tôi là một người vô cùng tự lập không bị những lời nói bên ngoài làm cho lây động đâu."
" Vậy tùy cô thôi."
Nhược Hy lên tiếng nói tiếp.
" Nhưng tôi có một điều kiện rất quan trọng."
Thế Phong nhìn cô nói.
" Cô cứ nói."
" Tôi và anh chỉ sống cùng nhà nhưng không thể nào xảy ra chuyện gì khác và anh cũng không được xen vào chuyện của tôi đương nhiên tôi cũng sẽ xen vào chuyện của anh."
Không phải cô không có lý trí mà quyết định đột ngột một cách điên rồ như vậy, nếu cô không chịu kết hôn thì ba mẹ sẽ không để cho cô yên đâu họ sẽ tìm mọi cách để đứa con gái yêu của mình phải kết hôn.
Hai người bàn bạc xong thì đi vào trong hai bên gia đình nhìn hai người có vẻ rất hài lòng, mẹ của Nhược Hy lên tiếng nói.
" Hai đứa có vẻ nói chuyện rất hợp nhau."
Nhược Hy cười gượng nói.
" Dạ con cũng thấy vậy."
Cô đưa tay quàng vào tay của Thế Phong nói.
" Chúng con cảm thấy rất hợp nhau mọi mặt nên sẽ quyết định kết hôn với nhau."
Thế Phong không có bất cứ phản kháng gì hắn cứ để một mình cô tự biên tự diễn, hai bên gia đình nhìn nhau đầy bất ngờ mẹ của Thế Phong lên tiếng nói.
" Có phải hơi nhanh không, tuy chúng ta rất muốn cái con kết hôn với nhau nhưng chúng ta muốn hai đứa phải tìm hiểu nhau trước đã rồi mới định đến chuyện kết hôn."
Nhược Hy vội lên tiếng.
" Không sao đâu bác sao này lấy nhau về chúng con sẽ có thời gian tìm hiểu nhau nhiều hơn nên đừng lo lắng về việc đó."
Thế Phong cũng tỏ vẻ đồng tình.
" Đúng rồi bọn con sẽ tìm hiểu nhau sao khi kết hôn thời gian còn rất dài mà."
Cả hai bên gia đình rất vui vẻ họ không nghĩ hai người sẽ đồng ý nhanh như vậy chỉ là dự định cho hai người tìm hiểu rồi mới tiến đến hôn nhân nhưng chỉ trò chuyện với nhau có một lần đã vội đồng ý kết hôn với nhau.
Danh Sách Chương: