Dứt lời thì Tô Thước cũng cho anh có thời gian lựa chọn, nhưng còn chưa để Khương Đình Lập nhắc nhở thì Lăng Dụ Triết đã nói:
- Tôi chọn phương án hai, tôi và Lý Lan Hinh không có quan hệ gì, nếu như cô ta có chết thì cũng không liên quan đến tôi.
Hành động của Lăng Dụ Triết bây giờ khiến cho bốn anh em họ cảm thấy khó hiểu, tại sao anh lại kiên định với mối quan hệ giữa anh và Hà Mật như vậy chứ? Chẳng phải trước kia Lăng Dụ Triết rất yêu thương Tống Giai Âm hay sao? Bây giờ anh có thể tự tay đưa hung thủ ra ánh sáng, nhưng tại sao anh lại không chọn… Chẳng lẽ mối quan hệ trên danh nghĩa kia còn quan trọng hơn cả Lý Lan Hinh sao? Nói sao thì Lý Lan Hinh cũng ở bên Lăng Dụ Triết hơn mười năm, vậy mà đến một chút thương xót cũng không có.
- Anh nghĩ kĩ chưa? Theo như tôi biết thì mối quan hệ giữa mẹ anh và Lý Lan Hinh không tồi.
- Tôi biết, nhưng tôi không quan tâm, đó là mối quan hệ của cô ta và mẹ tôi, chẳng liên quan đến tôi và Hà Mật. Cả đời này của cô ấy cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể cắt đứt mối quan hệ với tôi!
Tô Thước cảm thấy có chút tức giận rồi, có lẽ Khương Đình Lập cũng cảm nhận được anh trai sắp không thở được rồi liền kéo tay của Tô Thước ngồi xuống, lúc này thì Khương Đình Lập mới nhìn anh, cậu ấy nở một nụ cười nhẹ, nói:
- Vậy không biết Lăng tổng đã biết chuyện Lý tiểu thư đến bệnh viện để thụ tinh nhân tạo hay chưa?
- Ý cậu là gì?
- Đứa bé đó chính là nam thai, là con của Lăng tổng và Lý tiểu thư. Hiện tại đứa bé cũng đã được hình thành rồi, chỉ chờ hơn tháng tám nữa là có thể sinh ra… Đó là cháu đích tôn của Lăng gia, là dòng dõi của anh đấy… Không biết…
Nghe đến đây thì Lăng Dụ Triết cũng có chút khựng lại, hóa ra những ngày này Lý Lan Hinh mất tăm không phải là nghĩ thông, mà là cô ta đã sớm có dự liệu đường lui cho mình. Bất chợt, Lăng Dụ Triết lại đưa mắt nhìn Khương Đình Lập rồi lại cười nhạt, lại là kế hoạch của anh em họ… Xem ra thì bốn anh em họ thật sự muốn bắt ép anh phải lựa chọn từ bỏ Hà Mật…
- Cô ta có thai là chuyện của cô ta, tôi sẽ không nhượng bộ đâu.
Dù nói là thế, nhưng Lăng Dụ Triết biết rõ tính cách của Trương Đạm, nếu như bây giờ bà ấy biết được Lý Lan Hinh đang mang thai con của anh thì chắc chắn sẽ nhất quyết giữ lại mạng cho cô ta, mà Lăng Dụ Triết thì lại không muốn để mẹ mình buồn… Nhưng nếu bảo anh trực tiếp cắt đứt mối quan hệ với Hà Mật, thì anh thật sự không làm được. Bây giờ, anh lên làm gì đây?
- Lăng tổng đừng trả lời vội, chúng tôi sẽ cho anh thời gian là ba ngày. Sau ba ngày tôi muốn chính miệng Lăng tổng cho chúng tôi một câu trả lời, nếu như anh chọn Lý Lan Hinh thì hãy trả tự do cho Hà Mật. Còn nếu anh chọn Hà Mật, thì Lý Lan Hinh chỉ có một con đường chết!
Nói xong thì bốn anh em họ cũng rời đi, Chung Tín lúc này liền đưa tập tài liệu đã điều tra sơ bộ cho Hình Bân. Khi Hình Bân nhận lấy thì cậu ấy cũng có chút kinh ngạc, không ngờ bang Mật Thước nguy hiểm lại chính là anh trai kết nghĩa của Hà Mật tiểu thư, vậy tính ra mà nói thì bốn người họ không có máu mủ, nhưng lại hỗ trợ nhau hết mình, trái lại với Lăng gia máu mủ ruột rà nhưng lại chém giết anh sống tôi chết, đúng là nực cười.
- Lăng tổng?
- Họ đưa cái gì vậy.
- Là tài liệu sơ bộ, chắc hẳn phải chờ khi anh có câu trả lời thì họ mới đưa tài liệu đầy đủ.
Lăng Dụ Triết bây giờ liền gục đầu xuống, anh thật sự là một tên thất bại mà… Bây giờ, đến cả tâm lý cũng như những gì anh muốn nói cũng đều bị bắt được một cách hoàn toàn, thảo nào bốn anh em họ lại không yên tâm khi giao Hà Mật cho anh… Chính anh cũng chưa chắc sẽ bảo vệ tốt được cô.
Nhưng Lăng Dụ Triết không tin, đoạn ghi âm kia chắc chắn là giả, Tô Thước chỉ muốn đả kích anh thôi, anh không tin rằng Hà Mật sẽ nói ra những lời cay nghiệt đó, cô gái của anh không phải loại người như vậy!
[…]
Nói chuyện với bang Mật Thước xong thì Lăng Dụ Triết cùng Hình Bân cũng quay về nhà tổ của Lăng gia, lúc Trương Đạm nhìn thấy anh thì cũng nhanh chân đi đến để hỏi han tình hình của anh, rồi lại hỏi đến Lý Lan Hinh, nhưng Lăng Dụ Triết không đáp, anh chỉ ngồi xuống ghế sofa, nói:
- Mẹ, nếu như… Nếu như con muốn kết hôn với Hà Mật thì sao hả mẹ?
- Dụ Triết, con nói điên khùng gì vậy, tại sao con lại muốn cưới con nhỏ đó chứ! Nó không xứng. Mẹ không chấp nhận, cả đời của mẹ chỉ chấp nhận Lan Hinh làm con dâu mà thôi.
- Mẹ à, Lý Lan Hinh không tốt như mẹ nhìn thấy đâu!
- Không tốt chỗ nào con nói cho mẹ nghe xem. Một cô gái dùng hết tuổi thanh xuân để hi sinh cho con, chờ đợi con không một lời oán trách, con nói thử xem Lan Hinh có chỗ nào không tốt!
Lăng Dụ Triết thật sự cảm thấy mẹ mình đang không nói lý, vốn dĩ anh muốn nói hết sự thật cho bà ấy nghe, nhưng cuối cùng lại chẳng nói được gì, vì anh sợ khi bà ấy biết thì bà ấy sẽ buồn… Dù sao thì giữa mối quan hệ thâm tình của hai nhà Lăng - Lý thì cũng không phải ngày một, ngày hai, giữa hai nhà đã có mối quan hệ rất lâu đời rồi, nên anh cũng không thể làm bừa được.
Ngày thứ trôi qua, Lăng Dụ Triết đang muốn khuyên nhủ Trương Đạm về mối quan hệ của mình và Hà Mật, nhưng bà ấy hoàn toàn không cho anh cơ hội để nói, đến cả việc nghe thấy hai chữ “Hà Mật” cũng đủ làm cho bà ấy chán ghét.
Ngày thứ hai, Lăng Dụ Triết đã nói về chuyện của đứa bé trước kia Hà Mật hoài thai. Mặc dù ban đầu nghe qua thì Trương Đạm cũng có chút khựng lại, trong mắt cũng có chút xót ra, nhưng rồi không biết buổi tối đó bà ấy và Lý Lan Hinh đã nói gì, nhưng đến buổi sáng ngày thứ ba thì bà ấy lại thay đổi thái độ, không chỉ gắt gỏng với anh mà còn nói ra những câu khiếm nhã với Hà Mật.
- Con đừng ngây thơ bị ả đàn bà lăng loàn đó lừa, nó ăn nằm với thằng ất ơ nào đó rồi lại bắt con đổ vỏ, để con cảm thấy bản thân có tội để ả ta dễ dàng chiếm đoạt tài sản nhà mình. Dụ Triết, Hà Mật không phải loại gái ngoan đâu.
- Mẹ, Hà Mật không phải loại người như mẹ nói.
- Con xem, con xem, bây giờ con còn cãi lại mẹ kia kìa, vậy mà nói ả hồ ly tinh đó không như mẹ nghĩ, Lăng Dụ Triết, mẹ thấy con điên rồi!
Sau đó thì Trương Đạm cũng không nói chuyện với anh nữa. Lăng Dụ Triết cũng đã có sẵn đáp an trong lòng, anh không muốn phải chia cắt với Hà Mật, vì thế nên anh sẽ chọn phương án thứ hai, anh sẽ không xóa bỏ mối quan hệ với Hà Mật… Chắc chắn sẽ có một ngày anh có thể cùng cô xây dựng một mái ấm.
Buổi tối ngày thứ ba, Lăng Dụ Triết đã gọi điện cho Tô Thước và nói về quyết định của mình. Khi Tô Thước nghe thấy quyết định của anh thì cũng có chút giật mình, anh ta liền nói:
- [Lăng tổng, anh chắc chưa? Hiện tại Lý Lan Hinh đang mang thai đấy… Nếu như Lăng phu nhân biết được thì…]
- Tôi không quan tâm, người tôi cần là Hà Mật. Chỉ như vậy thôi, tạm biệt.
Sau khi nói xong thì anh cũng tắt máy, nhìn vào hình nền trên điện thoại thì bất giác Lăng Dụ Triết lại mỉm cười, anh đưa điện thoại lên miệng, nhẹ nhàng hôn vào tấm ảnh đó, nói:
- Anh sẽ không từ bỏ em… Hà Mật.
Đúng vậy, bức ảnh trên điện thoại của anh chính là Hà Mật, lúc đó là vào đêm vũ hội cách đây không lâu, và hiển nhiên đây là do anh chụp lén rồi. Nhưng ít nhất, thì đây chính là bức ảnh đẹp nhất mà Lăng Dụ Triết từng có, vì từ sau khi sự việc của Tống Giai Âm xảy ra, thì anh không có tâm trạng để chụp ảnh. Nhưng từ khi biết bản thân yêu Hà Mật, thì xung quanh khắp phòng của anh đều tràn ngập ảnh của cô… Chỉ là… Có lẽ cô sẽ không có cơ hội để nhìn thấy nó nữa rồi.
- Hà Mật, tại sao em lại như vậy chứ… Khiến tôi yêu em, rồi em lại lạnh lùng nói đó chỉ là một vở kịch… Em thắng rồi, em thật sự đã khiến tôi yêu em… Em cũng thành công làm cho tôi chao đảo… Hà Mật, em tàn nhẫn lắm!
Danh Sách Chương: