Kể từ khi Hà Mật được Dương Kỷ Bắc để ý đến thì có rất nhiều chuyện đã xảy ra với cô, lúc này Hà Mật thật sự quá mệt mỏi rồi, thứ cô đang cần bây giờ là hai chữ “bình yên”, nhưng có lẽ cô không thể có được…
Buổi sáng hôm nay, như mọi khi thì anh Chu Xuyên sẽ là người đưa cô đi học, nhưng do hôm nay anh ấy có việc nên đã nhờ anh cả Tô Thước đến hộ tống tiểu công chúa họ đến lớp. Ngay lúc này thì Dương Kỷ Bắc lại đến trước mặt cô, trên tay của cậu ta còn cầm theo một bó hoa lớn, vừa nhìn cô vừa cười nói:
- Chúc mừng cậu, tân hoa khôi của trường.
Trong lúc Hà Mật đang không biết nên nói gì thì Tô Thước đã lãnh đạm đi xuống, anh đưa tay ôm lấy eo của em gái, có chút dịu dàng nói:
- Có chuyện gì sao?
Ngay lúc này thì có rất nhiều nữ sinh nhìn thấy Tô Thước liền ra sức hú hét, riêng Dương Kỷ Bắc thì lại có chút sững sờ, cậu ta đưa ánh mắt kinh ngạc về phía người nam nhân to lớn ở trước mặt. Sau đó lại nhìn xuống chỗ mà Tô Thước đang đặt tay, có chút lắp bắp, nói:
- Đây là…
- Cậu là ai?
Dương Kỷ Bắc bây giờ đã thấy lạnh sống lưng rồi, người đàn ông này sao lại có thể tỏa ra sát khí mạnh mẽ như vậy chứ? Nhưng rồi cậu ta cũng cố gắng hít thở một hơi, rồi đưa mắt nhìn Tô Thước và Hà Mật, nói:
- Cuối tuần này trường chúng ta sẽ tổ chức kỉ niệm thành lập trường. Tớ là nam vương, còn Hà Mật là nữ vương được phiếu bầu cao nhất, nên hôm đó chúng ta sẽ cùng nhau khiêu vũ.
Dừng một chút, Dương Kỷ Bắc cũng có chút e dè nhìn về phía của Tô Thước, nói:
- Có được không?
Hiển nhiên Tô Thước không đáp, anh cũng nhìn xuống Hà Mật, thái độ cũng quay ngoắt thay đổi, nhẹ nhàng đưa tay ở sau đầu của cô, dịu dàng xoa, nói:
- Em có muốn không?
- Em cũng không biết, em chưa từng nghe ở trường lại có đêm hội khiêu vũ. Hơn nữa,…
Dừng một chút, Hà Mật đưa ánh mắt khó hiểu nhìn về phía của Dương Kỷ Bắc, nói:
- Hơn nữa là từ khi nào mà tôi lại thành nữ vương, rồi hoa khôi vậy?
Dương Kỷ Bắc cũng chỉ chút gãi đầu khó nói, nhưng ngay sau đó thì Kiều Tuyết Ly cũng đã đi đến, ban đầu cô ấy nhìn thấy Tô Thước còn bị khí thế của anh làm cho giật mình. Nhưng sau đó thì Kiều Tuyết Ly đã kéo kéo tay của Hà Mật sang một bên, thì thầm gì đó vào tai của cô. Nghe được một lượng thông tin lớn từ cô bạn, Hà Mật cũng nhanh chóng chào tạm biệt Tô Thước rồi chuẩn bị vào lớp, tuy nhiên Tô Thước lại không vội rời đi, anh đưa tay nâng cặp kính lên, sau đó lại cùng Dương Kỷ Bắc đọ mắt thêm một lúc.
- Đừng bám lấy em ấy, nếu không cậu đừng trách tôi.
- Anh… Anh đừng có mà dọa tôi, Dương Kỷ Bắc tôi không sợ anh đâu.
- Dương Kỷ Bắc sao?
Sau đó Tô Thước lại nhìn một loạt từ trên xuống dưới, quay lưng lãnh đạm rời đi, nhưng trước khi bước đi thì anh còn bỏ lại một câu:
- Tôi nhớ tên cậu rồi, Dương Kỷ Bắc!
Khi Tô Thước đã vào xe thì Chung Tín liền nhanh chóng cho xe rời khỏi, ngồi trên xe mà tâm tình của anh không thoải mái lắm, nhưng nếu đem so sánh giữa Dương Kỷ Bắc và Lăng Dụ Triết thì Dương Kỷ Bắc vẫn còn là một tiểu hài tử, đấu tình trường với Lăng Dụ Triết thì vẫn còn rất non. Bất chợt, Tô Thước lại đưa tay xoa xoa thái dương của mình, Chung Tín nhìn anh từ kín chiếu hậu, cậu ta liền nói:
- Lão đại, anh không sao chứ?
- Không sao, cậu điều tra xem dạo gần đây Hà Mật có gì khác lạ hay không.
- Anh nghi ngờ cô ấy?
- Không, tôi chỉ sợ con bé sẽ làm ra điều dại dột… Ví dụ như quay về Lăng Dụ Triết!
[…]
Còn ở trường, sau khi Hà Mật nghe được mật báo từ Kiều Tuyết Ly thì đã nhanh chóng cùng cô ấy quay về lớp, chỉ vừa mới đến lớp thôi thì những cô gái ở đây đã bắt đầu bàn tán xôn xao giữa mối quan hệ của cô và Dương Kỷ Bắc. Không chỉ vậy mà họ còn cho rằng cô đã làm gì đó với số phiếu bầu của cuộc thi hoa khôi nữa chứ.
Hiển nhiên thì người đóng vai nạn nhân bây giờ đang được tung hô là Thánh Nữ chính là chị gái hotgirl khóa trên, cô có chút không hiểu… Chẳng lẽ chị gái đó có tư tình với Dương Kỷ Bắc sao?
- Hà Mật, cậu tính sao đây? Cuối tuần này chúng ta phải tham gia vũ hội rồi đó. Nhưng tin đồn về cậu và Dương Kỷ Bắc vẫn còn lan truyền rất nhanh, tớ sợ… Tớ sợ đến đó họ lại chơi trò hạ tiện.
- Thật sự muốn bóp chết cái tên lắm chuyện Dương Kỷ Bắc đó quá đi! Nếu không phải vì cậu ta tự tiện đăng ký thì tớ vẫn bình bình an an sống qua ngày rồi.
Kiều Tuyết Ly nhìn thấy vẻ mặt của Hà Mật thì có lẽ cô có cách, nhưng đối thủ lần này của Hà Mật là hoa khôi tâm cơ Diệp Băng Kỳ, chị ấy không chỉ có mưu mô mà còn cực kỳ thông minh, liệu lần này cô sẽ đối phó chị gái đó như thế nào đây?
Trong suốt buổi học thì Hà Mật vẫn không tập trung được, cô mãi nghĩ cho đến khi giáo viên chủ nhiệm gọi cô ra ngoài thì Hà Mật mới giật mình mà quay về thực tại.
Hiện tại đứng trước mặt của cô là Dương Kỷ Bắc với nụ cười tươi tắn, còn bên cạnh anh ta là giáo viên dạy khiêu vũ, cô ấy sau khi nói một loạt thì Hà Mật mới vỡ òa, hóa ra cô và Dương Kỷ Bắc sẽ cùng nhau mở màn buổi khiêu vũ trước tiên, vì thế nên bây giờ họ phải luyện tập trước.
- Hai em cố gắng lên nhé, hôm đó cả chủ tịch Lăng của Lăng thị cũng góp mặt. Cậu ấy là cựu học sinh của trường chúng ta đó, hiếm lắm mới mời được cậu ấy.
Ở cái đất Giang Thành thì Lăng gia không nhiều, mà đã nói đến Lăng thị thì chẳng phải là Lăng Dụ Triết sao? Bỗng chốc Hà Mật lại sững lại một nhịp, thấy thái độ này của cô thì Dương Kỷ Bắc cũng nghiêng đầu. Nhưng sau đó cậu ta lại nhớ đến một chuyện, trước kia Hà Mật từng là con nuôi của Lăng gia, bảo sao khi nghe nhắc đến Lăng tổng của Lăng thị thì cô lại thất thần như vậy.
- Hà Mật, Dương Kỷ Bắc, chúng ta bắt đầu nhé?
Dương Kỷ Bắc vui vẻ gật đầu, còn Hà Mật thì bất lực gật đầu. Thôi thì cũng đã đâm lao rồi thì phải theo lao thôi, lúc đó chắc cô phải nhờ anh Hứa Vãn Tùng một chút, nếu không thì Lăng Dụ Triết lại tiếp tục quấy rầy cô mất thôi.
Trong lúc Dương Kỷ Bắc đang cùng Hà Mật khiêu vũ thì cậu đã nhìn thấy cô không tập trung, bất chợt cậu ta lại cúi thấp đầu, nói nhỏ vào tai của cô:
- Sao vậy? Có gì không thoải mái sao?
Cái thái độ dịu dàng đột ngột này lại khiến cho Hà Mật không quen lắm. Nhưng khi cô nhìn vào nụ cười trên gương mặt của Dương Kỷ Bắc thì lại giật mình… Giống… Giống quá… Tại sao Dương Kỷ Bắc lại có nụ cười ôn nhu giống hệt với Lăng Dụ Triết vậy chứ!
Rốt cuộc thì cả Lăng Dụ Triết và Dương Kỷ Bắc đang muốn gì ở cô chứ!
- Hà Mật?
- Không… Không có.
Dương Kỷ Bắc cũng quan sát sắc mặt của cô, có vẻ như Hà Mật thật sự không thích cậu ta. Còn nếu trái lại hôm nay người cùng cậu ta khiêu vũ là Diệp Băng Kỳ, thì chắc chị ta đã tìm cớ để va chạm da thịt rồi. Cũng may… Cũng may nữ thần lần này không phải chị ta. Bất chợt, Dương Kỷ Bắc lại bị chính suy nghĩ này của mình làm cho giật mình. Cậu ta… Cậu ta vui mừng cái gì chứ? Điên rồi, cậu ta thật sự điên rồi!
Danh Sách Chương: