\- Á ưm... anh à chậm thôi. A.. ưmmmm.
Vừa dứt lời thì thứ ấm nóng của tên lừa ngủ kia đã bắn vào bên trong cô. Hắn thỏa mãn nhưng vẫn không chịu rút vật to lớn kia ra. Đặt cô nằm xuống mà bên trong huyệt vẫn con " cậu bé " của hắn. Thanh Di khó chịu :
\- Anh rút ra đi..! ưm khó chịu quá.
\- Anh thấy như này rất sướng a.
\- Hay là em chuyển qua nhà anh nhá.\_ hắn đề nghị.
\- Không được đâu, Hi Văn sẽ không cho đâu.
\- Anh đã nói chuyện với cô ấy rồi, anh đã chuyển đồ của em qua nhà anh rồi.
Thấy Thanh Di không trả lời hắn nhón lên xem thì cô đã ngủ. Chắc hẳn cô mệt lắm. Hắn ôm cô ngủ một lát thì hắn đứng dậy đi xử lí công việc. Nhưng Lục Đông Quân không thể nào tập trung được, hắn cứ nghĩ về cảm giác khoan khoái lúc nãy.\( Đúng là biến thái, hừ \). Thanh Di thức dậy thì đã đến giờ tan tầm nhưng điều cô bất ngờ hơn cả là hắn đưa cô về nhà hắn :
\- Tại sao lại đưa em về nhà anh ?
\- Chào cậu chủ , chào tiểu thư !\_ bác giúp việc chạy lại nói.
\- Anh đã bàn với em rồi mà. Em quên rồi sao ??
\- Có ư ? Em đã đồng ý đâu.!!
\- Anh bàn lúc em ngủ đó. Im lặng là đồng ý rồi. Xuống xe thôi.
\- Em không xuống, anh đưa em về nhà em đi..
\- Anh đã chuyển đồ của em qua đây rồi. Vào thôi.
Một lúc lâu thuyết phục, Thanh Di cũng bị khuất phục trước tên kia. Bác Lý đưa Thanh Di lên phòng. Lục Đông Quân đã ngồi chờ sẵn, còn Thanh Di thì vừa tắm xong. Bước xuống nhà mùi thơm từ thức ăn khiến con thỏ đói Thanh Di chạy nhanh xuống. Ngồi đối diện Lục Đông Quân, hắn gắp thức ăn cho cô, gắp rất nhiều. Bác Lý đứng trong bếp cười tủm tỉm. Đây là lần đầu Lục Đông Quân đưa phụ nữa về nhà. Sau khi ăn xong, Thanh Di trò chuyện với bác Lý dưới phòng khách còn hắn thì lên thư phòng xử lí công việc. Cô rất muốn hỏi hắn ' Mai là cuối tuần mà hắn còn làm việc sao ? '. Ngồi tán gẫu suốt cả tối, Thanh Di bước lên thư phòng, tay cầm một ly sữa ấm đặt xuống bàn của hắn. Cô tính đưa sữa xong cô sẽ về phòng ngủ, nhưng người tính không bằng trời tính, hehehe.