\- Bảo bối à! Đi chuyển đi.
\- Ưm. Nó to quá.
Cô nhẹ nhàng chuyển động lên xuống một cách chậm rãi làm hắn thèm muốn chủ động hơn. Hai tay cô ôm lấy bầu ngực để nó không nhảy lên, thấy vậy hắn đưa hai tay lên nắm lấy đôi gò bồng rồi mút mút phát ra tiếng 'chụt'. Thanh Di bám lấy bả vai anh mà tiếp tục chuyển động.
Sau một lúc thì cô đã không thể chủ động được nên nằm ngã xuống rồi kêu hắn tiếp tục :
\- Anh làm đi... em không nổi nữa rồi.
Nghe cô nói vậy hắn ngồi bật lên, cúi xuống hôn lên nơi mật thất đó rồi liếm nhẹ lên nó.
\- A...Quân... Anh đừng làm vậy. Ưm
Hắn đặt vật to lớn kia vào nơi đó rồi mạnh mẽ đưa 'anh bạn' lớn vào trong. Lục Đông Quân đi chuyển ngày càng nhanh khiến Thanh Di ưỡn người lên vì kích thích. Sau một tiếng hoạt động thì hắn mạnh bạo bắn hẳn chất dịch nóng ấm vào trong cơ thể cô, Thanh Di khoan khoái rên lên :
\- Ưmmmm. Anh nghỉ một lát đi. Em sắp ngất rồi đây này.
Hắn nghe cô nói vậy nhưng cũng không tha cho cô mà tiếp tục xoay người cô lại rồi tiếp tục cho vào trong mà chuyển động. Hắn cứ lặp đi lặp lại hành động ấy suốt mấy tiếng mới tha cho cô.
Xong việc thì Lục Đông Quân mang cô vào phòng tắm, những vết hôn xanh đỏ tím hồng chi chít khắp người cô: từ cổ cho tới đùi đều là vết hôn. Tắm xong thì hắn đặt cô xuống giường, kéo chăn lên rồi nằm xuống ôm lấy bầu ngực cô. Thanh Di nhíu mày, quay lại ôm lấy eo hắn.
Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu thì hai người mới tỉnh dậy. Hắn bồng cô vô nhà vệ sinh, đặt cô ngồi lên bồn rửa tay. Hạ thân cô đau nhức, thật hối hận khi tặng bản thân cho hắn...Lục Đông Quân đưa chiếc bàn chải đã xịt kem đánh răng cho cô. Cả hai vệ sinh xong thì bước xuống ăn sáng.
Quản gia thấy những dấu hôn từ cổ tới đùi Thanh Di thì mừng thầm trong bụng. Thanh Di ăn xong thì hắn mang một cốc sữa ra yêu cầu cô uống, nhưng Thanh Di vốn không thích sữa nên từ chối. Đáp lại lời từ chối của Thanh Di là câu nói biến thái của Lục Đông Quân :
\- Em không uống hết thì tiếp tục lên phòng hành hình.!!
\- Em uống. Em uống
\- Ngoan.
Hắn ngồi kế cô, ôm lấy hông, dựa vào vai hít hương bạc hà ngọt ngào này. Lúc này, cảm giác hạnh phúc chưa từng có của Lục Đông Quân dâng lên.
ad: H nhiều quá à