\- Hôm này chắc em mệt mỏi lắm, có muốn anh thưởng không ?
\- Anh đã tặng em nhiều đồ hiệu lắm rồi, em không dám nhận thêm đâu.
\- Thế thì anh có thể tặng cái khác...ví dụ như là tặng em một baby. Em thấy sao ?
\- Anh... Sao lúc nào anh cũng nghĩ tới những việc không đứng đắn như thế hả ?
\- Anh thật sự muốn có bảo bảo đó.\_ Lục Đông Quân dựa đầu vào hõm vai cô cọ cọ.
\- Anh làm em nhột đó.
Bỗng nhiên bàn tay từ đằng sau vươn tới bắt lấy bầu ngực căng tròn của cô vuốt ve đầu ngực khiến Thanh Di run lên. Lục Đông Quân đưa tay vuốt ve lưng, bụng rồi tới nơi tư mật nhất khiến Thanh Di rên rỉ :
\- A.. anh đừng phá.
\- Anh đang thực hiện nghĩa vụ của một người chồng mà.\_ hắn nói khẽ vào tai cô làm cô đỏ mặt.
Lục Đông Quân nâng người cô lên đặt vào long cự to bự đang đứng đó, lực của nước làm lực ma sát trở nên khó khăn hơn. Làm được một lúc thì hắn bế cô lên và đi ra giường. Hắn nhẹ nhàng hôn lên môi cô, tay đan tay và cho vật đó vào bên trong huyệt đạo. Lục Đông Quân đi chuyển càng nhanh hơn khiến Thanh Di sảng khoái hơn mà rên lên tiếng rên yêu kiều :
\- A...a...ưm. Anh nhanh lên chút.
Nghe Thanh Di chủ động thì hắn cũng không e ngại mà đi chuyển nhanh hơn, sâu hơn. Lục Đông Quân vẫn không quên để lại những dấu hôn đỏ hồng từ cổ tới ngực cô, vài chỗ còn hơi xanh tím. Hoạt động mệt mỏi thì cả hai buông tay ra. Hắn bồng cô vô nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi cùng nhau xuống dùng cơm tối.
Tối nay, Thanh Di ăn khoẻ lắm nên hắn cũng vui theo. Lục Đông Quân hết gắp món này đến món kia làm chén cô đầy ấp toàn đồ ăn :
\- Anh gắp cho em nhiều quá sao em ăn hết. Anh ăn đi.
Cô gắp lại cho hắn, Lục Đông Quân vui vẻ cho vào miệng, cả hai hạnh phúc bên nhau khiến dì quản gia ngồi kế bên mỉm cười. Lâu lắm rồi cậu chủ mới vui vẻ như vậy. Thanh Di tốt hơn Trần San Tuyết cũng khiến quản gia hài lòng hơn.
Lục Đông Quân và Thanh Di ăn uống no nê thì dắt nhau lên phòng. Cô thì nằm nghịch điện thoại trong lòng hắn, còn hắn thì vẫn cặm cụi với công việc. Lâu lâu, hắn đặt nụ hôn trên đỉnh đầu Thanh Di và vuốt ve mái tóc dài và mềm mượt đó..