Mục lục
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công


  • Thể loại: Ngôn Tình, Ngược






Chương 216: Mười phần trăm cổ phân


“Tôi không điên”


Tân Nam Phong nghiêm túc nhìn Trình Lộ, cũng nghiêm túc nhìn từng người có mặt: ‘Hôm nay là tôi đã làm phiên chú nhỏ để mọi người tụ họp”


“Tôi muốn nói với mọi người tôi muốn kết hôn với Lạc Hân.”


Thân hình cao lớn của người đàn ông đứng trước mặt mọi người, giọng nói lãnh đạm có lực vang lên: “Ngày hôm qua Lạc Hân gặp tai nạn, hiện †ại vẫn đang hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện.”


“Bác sĩ nói rằng hôm nay cô ấy có thể tỉnh dậy, hoặc có thể cả đời sẽ không tỉnh lại.”


“Cô ấy vì tôi mà gặp chuyện. Người đàn ông mà cô ấy thích nhất cũng là tôi.”


“Vì vậy tôi muốn cưới cô ấy, bất kế cô ấy có tỉnh lại hay không, đời này, tôi muốn cưới cô ấy làm vợ.”


“Mẹ không đồng ý!”


Trình Lộ dựng mày liễu: “Cưới một con hát cũng thôi đi, lại còn là một người hôn mê không biết khi nào mới tỉnh lại?”


“Tân Nam Phong, con muốn làm mẹ tức chết đúng không!”


Tân Kiến An ở một bên cũng tỏ vẻ không vui: “Nam Phong, cho dù cô gái này gặp tai nạn là do con, nhưng con cũng không nhất định phải cưới cô ấy về nhà, đúng không?”


“Bố mẹ hy vọng con có thể kết hôn, nhưng cũng hy vọng con có thể tìm một người bình thường để kết hôn!”


Tân Nam Phong quay đầu liếc nhìn ông cụ Tân: “Ông nội thì sao?”





Ông cụ ho khẽ một tiếng: “Ông…ông cũng không quá đồng ý”





Nói xong, ông ấy bất giác nhìn về phía Tân Mộ Ngôn: “Con sớm đã biết rồi?”


Tân Mộ Ngôn gật đầu: “Con ủng hộ nó.”


“Cậu đương nhiên là ủng hộ nói”


Trình Lộ đột nhiên nổi giận: “Sau khi anh hai của cậu nhập ngũ trở về vẫn luôn không muốn kế thừa tài sản của gia đình.”


“Cả gia sản của nhà họ Tần, ngoại trừ chúng tôi ra, chỉ có cậu có thể thừa kết”


“Đương nhiên là cậu hy vọng Nam Phong lấy một người phụ nữ như vậy, tốt nhất là cả đời này không nên tỉnh lại!”


“Đến lúc đó, sẽ không có ai tranh đoạt tài sản với cậu và con trai của cậu, sau này toàn bộ nhà họ Tân sẽ là của cậu!”


Trình Lộ càng nói càng tức giận: “Tôi biết, cậu cố ý làm vậy!”


“Đừng tưởng răng tôi không biết tính toán của cậu!”


Những lời Trình Lộ nói quá khó nghe.


Tô Ánh Nguyệt cản chặt môi, quay đầu liếc nhìn bên cạnh.


Tinh Thiên và Tinh vân đang ngồi trong góc chơi cờ, giống như không nghe thấy cuộc trò chuyện của người lớn ở đây.


Tân Mộ Ngôn nhàn nhã uống trà, như thể người bị Trình Lộ dùng lời lẽ xấu xa công kích không phải là anh.


Một lúc sau, đợi đến khi Trình Lộ rốt cục không nói nữa, Tân Mộ Ngôn mới đặt chén trà xuống: “Chị dâu nói xong rồi?”


Trình Lộ trợn trắng mắt liếc nhìn anh, ngừng nói.


Tân Mộ Ngôn nhàn nhạt cười liếc nhìn Trình Lộ: “Ý của chị vừa rồi là lo lắng tài sản của gia đình sau này sẽ bị mình tôi chiếm hết. Nam Phong sẽ bị tôi và hai con trai của mình chèn ép, đúng không?”


Trình Lộ trợn trắng mắt liếc nhìn anh, không nói 9ì.


“Nam Phong là cháu của tôi.”


Tân Mộ Ngôn vung tay lên, động tác ưu nhã rót cho mình một tách trà: “Nó kết hôn, tôi không có gì để tặng. Không băng tặng cho nó mười phần trăm cổ phần của tôi trong tập đoàn nhà họ Tân, thế nào?”


Lời nói này khiến cho cả phòng khách đều rơi vào im lặng.


Tân Mộ Diệp cũng khế cong khóe môi: “Mộ Ngôn, mười phần trăm cổ phần, món quà này có phải có hơi nặng quá không?”


Phải biết, tập đoàn nhà họ Tân là một tập đoàn lớn hàng trăm tỷ.


Mười phần trăm cổ phần tương đương với việc cho không Tân Nam Phong mấy chục tỷ. n.h.ả.y*h.ố*truyện tại vietwriter.vn


Hơn nữa loại đồ vật như cổ phần, không chỉ đơn giản là tiền.


Việc Tân Mộ Ngôn nhượng nhiều cổ phân như vậy thực ra tương đương với việc cho Tân Nam Phong rất nhiều quyền đối với tập đoàn nhà họ Tân.


Mặc dù Tân Mộ Diệp chưa từng kinh doanh nhưng anh ta vẫn hiểu rõ những nguyên tắc này.


Tân Mộ Ngôn mỉm cười: “Quyết định này của Nam Phong khiến em thấy được với tư cách là một người đàn ông nó có trách nhiệm. Em nghĩ là xứng đáng”


“Cũng đúng”


Tân Mộ Diệp nhún vai: “Quan hệ chú cháu giữa em và Nam Phong từ trước đến nay vẫn luôn rất tốt, em đồng ý cho nó nhiều như vậy cũng bình thường


Vừa nói anh ta vừa liếc nhìn Trinh Cô đã hoàn toàn sững sờ: “Chỉ có điều chị dâu có thể sẽ không muốn.


“Chỉ có mười phần trăm cổ phần làm sao có thể khiến chị dâu cố chấp nhận một cô con dâu hôn mê bất tỉnh?”


Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang