Mục lục
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công


  • Thể loại: Ngôn Tình, Ngược



Chương 157: Không cần thuốc cũng khỏi


Tần Mộ Ngôn khẽ cau mày, đưa tay ôm chặt Tô Ánh Nguyệt vào trong lòng, môi mỏng kề sát bên tai cô: “Không cần thuốc mà khỏi?”


Tô Ánh Nguyệt mặt đỏ cả lên, cô lặng lẽ gật đầu: “Đúng”


Thực ra cô cũng không biết tại sao, dường như từ lúc bắt đầu, cô đã không hề chán ghét sự đụng chạm của Tần Mộ Ngôn.


Đây là tình huống chưa từng xuất hiện qua trong cuộc sống trước đây của cô.


Người đàn ông này, dường như có một sự lôi cuốn nào đó…


Tần Mộ Ngôn ôm lấy cô, bàn tay to khỏe khoắn nâng cằm cô lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe môi cô: “Vậy chúng ta đều là liều thuốc của nhau”


Chứng sợ phụ nữ của anh, cũng là sau khi gặp cô, được chữa hết một cách thần kì.


Trên thế giới này, có thể có một người có những nỗi khổ y như mình, còn có thể tự cứu chữa lẫn nhau, việc này vốn dĩ có thể xem là một loại duyên phận không?


Bộ dạng hai người ngồi ở ghế sau lòng vòng quanh co, khiến cho Bạch Tuấn Kiên đang lái xe cảm thấy có chút không thoải mái.


Anh ta lặng lẽ đặt vách ngăn trong xe xuống, không chút phân tầm nhìn về phía trước.


Vách ngăn vừa được hạ xuống, đem hàng ghế trước và sau của xe giống như chia thành hai không gian vậy.


Tô Ánh Nguyệt giật mình: “Đây là…”


“Một con chó độc thân không muốn ăn thức ăn cho chó nữa”


Giọng nói trầm thấp của Tần Mộ Ngôn mang theo một chút ý cười.


Nói xong, anh cúi người xuống, đặt Tô Ánh Nguyệt giữa cơ thể mình và ghế da của xe, hôn lên môi của cô.


Lưu luyến triền miên.


Thời gian ngọt ngào luôn trôi qua rất nhanh.


Cho dù Bạch Tuấn Kiên đã giảm tốc độ của xe, nhưng suy cho cùng bệnh viện của Bạch Hạo Nam và biệt thự của nhà họ Tân không cách xa lắm, không tới nửa tiếng đồng hồ đã đến rồi.


Sau khi xe dừng lại, Tần Mộ Ngôn xuống xe với vẻ mặt khó chịu, đi vòng qua phía bên Tô Ánh Nguyệt mở cửa xe.


Người phụ nữ khuôn mặt đỏ bừng bước xuống xe, bước chân muốn lấy đồ ăn từ cốp xe.


Tần Mộ Ngôn khẽ nhíu mày: “Bạch Tuấn Kiên”


Bạch Tuấn Kien hiểu ý, vội vàng ngăn cô lại: “Mợ chủ, cứ để đó cho tôi”


Bên trong phòng khách của biệt thự.


Tinh Vân đặt quyển vở xuống: “Khát rồi”


Tinh Thiên vô cùng ân cần vội vàng rót cho cậu bé một ly nước: “Sao rồi, anh trai, đã giải quyết được chưa?”


“Giải quyết rồi”


Tinh Vân đưa ly nước lên nhấp một ngụm, giống như một lão cán bộ trưởng thành: “Về IP chính phát tán tin đồn, anh đã tìm ra được rồi, đã hack máy tính của người đó”


“Anh đã khóa máy tính của người đó, còn để lại thông tin liên lạc cho người đó, chờ người đó tự dâng đến trước mặt”


Tinh Thiên lặng lẽ nhìn cậu bé rồi giơ ngón tay cái lên: “Anh trai thật lợi hại!”


“Khen ngợi mà không để tâm chút nào.”


Và vào lúc này, trong căn phòng trên lầu hai của biệt thự nhà họ Tô.


Tô Huyền Anh nhìn vào máy tính đã hoàn toàn mất kiểm soát của mình, tức giận đến đem ly nước đập lên màn hình!


Cô ta vừa mở máy tính lên, vốn dĩ muốn kiểm tra mức độ tin đồn về Tô Ánh Nguyệt ở trên mạng.


Kết quả là khi cô ta vẫn chưa kịp nhấn vào Facebook, đột nhiên màn hình máy tính đã chuyển sang màu đen, khi xuất hiện trở lại, lại đang chiếu một đoạn phim khủng bố liên tục lặp lại.


Ở góc dưới bên trái của đoạn phim kinh dị, còn có một dòng chữ nhỏ: “Máy tính của bạn đã bị tôi điều khiển, muốn mở khóa, hãy đem tiền đến liên hệ với tôi”


Cô ta tức giận đẩy hết tất cả mọi thứ trên bàn xuống đất.


Đùng đùng!


Tiếng động lớn khiến Trần Ngọc Phương đi ngang qua không khỏi tò mò mà đẩy cửa bước vào.


Vừa bước vào, bà ta liền nhìn thấy một cảnh tượng kinh khủng đang phát trên màn hình máy tính, sợ đến suýt chút nữa mất cả hồn vía.


Bà ta nhanh chóng đi vào và tắt máy tính: “Huyền Anh, có chuyện gì vậy?”


“Mẹ, máy tính của con bị hack!”


Tô Huyền Anh nhào vào vòng tay của Trần Ngọc Phương với vẻ mặt đau khổ, nức nở: “Tại sao con làm gì cũng không thuận lợi thế này!”.


“Đáng lẽ người phải gả cho cậu Ba nhà họ Tần là con, nhưng bố nhất định phải để Tô Ánh Nguyệt gả qua bên đó, hai con lỡ mất mối nhân duyên tốt đẹp này!”


“Cách đây không lâu Vương Kiên mà con kí hợp đồng cũng vì Tô Ánh Nguyệt đắc tội với ông ta, mà không tiếp tục gia hạn với tập đoàn nhà họ Tô chúng ta rồi”


“Cũng có hai nghệ sĩ mà con đã đầu tư trước đây, vì sự qua lại của họ với Tô Ánh Nguyệt, một trong số họ bị vướng vào scandal và không cách nào xuất hiện trở lại, còn người kia thì thất bại hoàn toàn.”


“Tại sao con lại khó khăn như vậy.”


Ngay cả khi làm được một số hình ảnh để lan truyền tin đồn về Tô Ánh Nguyệt, máy tính cũng bị hacker tấn công!





Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK