- Thể loại: Ngôn Tình, Ngược
Chương 48: Khiến cho Trình Hiếu Quân quỳ xuống, cầu xin em quay lại
Sếp Hoàng giật mình, “Đuổi việc cô?” Tô Ánh Nguyệt gật đầu, “Ông tìm tôi thế này…chẳng phải là do tin tức đang lan truyền trên mạng sao?”
“Tin tức gì trên mạng chứ?” Sếp Hoàng quay đầu liếc cô thư ký đứng bên cạnh với nét mặt lộ rõ nét khó hiểu, “Trên mạng đang lan truyền tin tức gì vậy?” Cô thư ký kia vội bước tới, nghiêng người, to nhỏ gì đó bên tai sếp Hoàng.
Ông ta đột nhiên cau mày, khuôn mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Tô Ánh Nguyệt bất lực thở dài.
Có vẻ như cô không thể nào thoát khỏi số phận bị đuổi việc rồi.
Ngay khi cô định mở lời nói nghỉ việc thì sếp Hoàng đã mỉm cười và khen ngợi cô không ngừng “Cô Tô, đừng lo lắng, tôi sẽ giải quyết mọi chuyện trên mạng êm xuôi cho cô!” Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho. com | vietwriter.vn truyện
“Tôi sẽ cho người phong sát* Hướng Kim Tâm ngay lập tức!” *Phong sát: “Phong sát” là một thuật ngữ trong giới giải trí Hoa ngữ, dùng để chỉ những ngôi sao bị khán giả quay lưng, sự nghiệp gần như bị cản trở toàn tập, khó có cơ hội quay lại hoạt động showbiz vì vướng phải scandal hay lỗi lầm cực lớn nào đó.
Ngay khi ông ta thốt ra những lời này, không chỉ Tô Ánh Nguyệt mà tất cả đám nhân viên đang nhốn nháo đứng xem ngay từ đầu ở phía sau đều sững sờ.
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo và Một Lão Công Tô Từ Nguyệt Tần Mạc Hàn Thậm chí, cô thư ký của ông ta còn lặng lẽ bước tới, nhỏ giọng nhắc nhở, “Tô Ánh Nguyệt mới là người nên bị phong sát đúng không ạ?” Sếp Hoàng cau mày, “Không! Chính Hướng Kim Tâm, cô ta mới là người bị phong sát! Dám tung đoạn video ra ngoài để đổi trắng thay đen thế kia mà!”
“Cô Tô của chúng ta là một diễn viên rất đàng hoàng, khí chất tốt, nhân phẩm cao lại có đạo đức nghề nghiệp.
Người như vậy thì làm sao có thể quyến rũ Trình Hiếu Quân ở Studio này của tôi được cơ chứ! Dứt lời, ông ta liếc nhìn Ánh Nguyệt, nở nụ cười nói, “Nào! Cô Tô! Đây không phải là nơi để nói chuyện, chúng ta vào trong bàn chuyện thêm.” Tô Ánh Nguyệt há hốc mồm vì quá đỗi kinh ngạc trước những lời nói đó.
Chuyện này là sao chứ?! Cô được sếp Hoàng dẫn đến phòng VIP dành cho các vị khách quý trong sững sờ.
Sếp Hoàng đích thân rót trà mời cô, “Tôi đã sắp xếp ổn thoả cả rồi! Đoạn video đó đã bị xoá, nó sẽ không gây ảnh hưởng gì đến sự nghiệp diễn viên của cô cả đâu!” Sau khi Tần Mộ Ngôn rời khỏi Studio vào đêm qua đã khiến cho sếp Hoàng nghĩ ngợi về điều đó cả đêm.
Mọi người đều cho rằng, Cậu ba nhà họ Tần là một lão già xấu xí, tính tình thì ngang ngược, tàn ác nhưng Cậu ba mà ông ta nhìn thấy vào hôm qua lại là một người hoàn toàn khác với lời đồn kia! Nhiều người còn đồn thổi rằng, Cậu ba là người chẳng thèm ngó ngàng gì đến vợ mình cả, động một tí sẽ mắng chửi không nguôi nhưng những gì ông ta chứng kiến vào đêm qua thì Cậu ba nhẹ nhàng ôm cô mang ra ngoài như kiểu nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa! Mặc dù ông ta không biết vì sao Tần Mộ Ngôn lại kết hôn với một diễn viên đóng thế như Tô Ánh Nguyệt nhưng nếu ông ta nắm được con át chủ bài trong tay là cô thì chẳng phải ông ta sẽ không cần phải lo nghĩ về số tiền đầu tư mà tập đoàn nhà họ Tần rót về cho ông ta sao? Nghĩ đến đây, sếp Hoàng đắc ý cười híp mắt, “Tô Ánh Nguyệt, cô yên tâm! Một diễn viên đóng thế có năng lực như cô, tôi sẽ không vô cớ mà cho cô nghỉ việc như vậy đâu! Tôi sẽ luôn đứng về phía cô, bảo vệ cô” Ánh Nguyệt nhìn tách trà mà sếp Hoàng đang đưa cho cô, nhận cũng không được mà không nhận cũng không xong.
Mất một lúc lâu, cô mới cắn răng nhận lấy tách trà, “Ừm…Ông vì điều gì mà bỗng nhiên lại tốt với tôi như thế?” Thái độ của sếp Hoàng vẫn thản nhiên như vậy khiến cô đứng ngồi không yên.
“Bởi vì…” Sếp Hoàng chưa kịp nói hết câu, cửa phòng VIP đã bị mở toang ra.
Tổng đạo diễn của bộ phim “Tóc Trắng Như Tuyết” bước vào.
“Sếp Hoàng! Tôi muốn thay diễn viên đóng thế đã quyến rũ Trình Hiếu Quân đêm qua.” Ông ta tiếp tục bước tới và ngồi đối diện Tô Ánh Nguyệt, phàn nàn, “Tôi vừa mới cãi nhau một trận với Lạc Hân ngoài kia.
Cô ấy không đồng ý thay đổi diễn viên đóng thế nên tôi chỉ còn cách tìm ông…” Tổng đạo diễn rõ ràng là không nhận ra sự hiện diện của Tô Ánh Nguyệt mà nói không ngừng, “Vừa rồi, quản lý của Trình Hiếu Quân đã liên hệ với tôi và nói rằng vụ việc lần này ảnh hưởng đến mối quan hệ tình cảm giữa anh ta và Hướng Kim Tâm quá nhiều.
Do đó, nếu không thay diễn viên đóng thế thì anh ta sẽ từ chối không diễn nữa.”
“Loại diễn viên không có đạo đức nghề nghiệp như cô diễn viên đóng thế kia thì đáng bị phong sát…”
“Vậy cứ để hắn ta từ chối đi.” Sếp Hoàng ngắt lời tay tổng đạo diễn, nhấp một ngụm trà, “Hắn tưởng hắn đẹp trai đến mức ai cũng muốn quyến rũ hắn sao? Tư cách gì mà dám tự hào với vẻ đẹp của mình như thế chứ?” Nói xong, ông ta lại nhìn Tô Ánh Nguyệt một cách kiên định, “Cô Tô thấy tôi nói có đúng không?” Tô Ánh Nguyệt “…” Tổng đạo diễn đã bị những lời nói kia gây ngạc nhiên đến mức không thể thốt thành lời.
Sau một lúc lâu, tổng đạo diễn hạ giọng, “Kinh phí đầu tư cho bộ phim là 2 tỷ.
Phim đã quay được một nửa. Đọc truyện online nhanh nhất tại N h ay*ho.com | N h ảy*hố truyện full
Nếu Trình Hiếu Quân từ chối diễn, mọi kế hoạch sẽ bị gián đoạn và khiến ta mất tất cả.” * Sếp Hoàng hừ lạnh một tiếng, “Không phải chỉ là 2 tỷ thôi sao!”
“Muốn dùng 2 tỷ để đổi trắng thay đen à!” Ông ta nói một cách công bằng và ra vẻ hết sức hào phóng.
Chỉ cần vừa lòng Tô Ánh Nguyệt, chẳng phải ông ta còn có thể kiếm được nhiều hơn 2 tỷ sao? Tổng đạo diễn đưa mắt lườm ông ta một cái, “Mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi mà ông vẫn còn ngái ngủ à?”
“Nói tóm lại, tôi mặc kệ ông suy tính thế nào nhưng Trình Hiếu Quân không thể không diễn tiếp được!” Sau đó, tổng đạo diễn tức giận đứng dậy, “Nếu ông không phong sát diễn viên đóng thế, tôi sẽ cùng với những người trong đoàn làm phim đồng loạt huỷ bỏ lịch trình quay bộ phim này và tẩy chay ông!”
“Rầm!” Lúc bỏ đi, tổng đạo diễn không quên để lại cho Tô Ánh Nguyệt và sếp Hoàng một cú đóng cửa thật mạnh để thể hiện cơn thịnh nộ của mình.
“Đúng là vô phép vô tắc!” Sau khi chửi bới ầm ĩ tay tổng đạo diễn, sếp Hoàng quay sang mỉm cười với Tô Ánh Nguyệt, “Cô Tô, tay đạo diễn kia không làm cô sợ đấy chứ?” Tô Ánh Nguyệt nghiến răng nghiến lợi.
Dù cho cô có là một đứa ngốc đi chăng nữa thì cũng vẫn có thể nhận ra thái độ của sếp Hoàng hôm nay hoàn toàn không bình thường! Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo và Một Lão Công Tô Từ Nguyệt Tần Mạc Hàn Ông ta nổi tiếng với việc luôn ép các diễn viên làm thêm giờ mỗi ngày từ năm này qua năm nọ.
Người như ông ta thì làm sao có thể hy sinh 2 tỷ chỉ vì một diễn viên đóng thế bé nhỏ như cô được chứ? Cô cắn môi, “Sếp Hoàng, suy cho cùng, tôi vẫn là nên bị đuổi việc.”
“Vì tôi không đáng để ông quay lưng lại với tất cả mọi người như thế!” Sếp Hoàng nhìn cô, cười nịnh nọt, “Cô Tô đương nhiên là đáng, rất đáng để tôi làm như vậy mà!”
“Cô là vợ của Cậu ba, chỉ cần cô hô mưa gọi gió, đừng nói là 2 tỷ bạc kia, ngay cả 200 tỷ cũng chẳng đáng với Cậu ba nữa ấy chứ là…” Tô Ánh Nguyệt giật nảy mình.
Cô đã hiểu ra mọi chuyện.
Sở dĩ sếp Hoàng thay đổi thái độ 180 độ với cô như vậy là vì ông ta đã biết cô là vợ của Tần Mộ Ngôn.
Cái giá của danh hiệu vợ Tần Mộ Ngôn nó đáng giá hàng trăm tỷ.
Trong lòng cô bất chợt trào dâng một cảm xúc không thể nào giải thích được, cô nhìn vào mặt của sếp Hoàng, mỉm cười, “Xem ra, ông thật sự rất coi trọng tôi nhỉ.”
“Tôi là tôi, Tần Mộ Ngôn là Tần Mộ Ngôn.”
“Anh ấy là một người tuyệt vời, còn tôi thì không, tôi sẽ không cậy hơi anh ấy để tiến thân trong công việc đâu!” Cô hít một hơi thật sâu rồi đứng lên, “Muốn dựa vào tôi để bắt thóp Tần Mộ Ngôn sao, thật xin lỗi ông, ông đã đi quá xa rồi đó!” Tôi không thể nào mang lại cho ông lợi nhuận hơn 2 tỷ để bù vào kinh phí làm phim được.
Do vậy, ông vẫn là nên làm theo kiến nghị của mọi người thì hơn!” Nói rồi cô cầm lấy túi xách, xoay người rời đi, “Ông không cần đuổi việc tôi, tự tôi sẽ nghỉ.” Sau khi rời khỏi toà nhà hành chính, Tô Ánh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
Thay vì để Tần Mộ Ngôn bị sếp Hoàng lợi dụng thì cô thà cắn răng chịu cảnh thất nghiệp.
Chí ít thì điều đó khiến cô không thẹn với lòng mình.
Lúc này, một chiếc xe hơi dừng lại bên cạnh cô.
Cửa sổ xe hạ xuống, để lộ khuôn mặt góc cạnh của anh ấy, “Tinh Vân nói là em sẽ bị thất nghiệp.”
“Do đó, tôi nhận được chỉ thị là đến đón em về nhà.” Nhìn thấy Tần Mộ Ngôn lúc này, trong lòng Tô Ánh Nguyệt bỗng trở nên ấm áp lạ thường.
Cô mở cửa xe, ngồi vào băng ghế sau, “Biết tôi sẽ thất nghiệp như vậy mà sao anh không giúp tôi giữ việc chứ?” Tần Mộ Ngôn nhàn nhạt nói, “Bọn họ sẽ cầu xin em quay lại thôi.” Tô Ánh Nguyệt bĩu môi, “Sếp Hoàng quả thật sẽ cầu xin tôi quay lại sao?” Xét cho cùng thì, cô trong mắt sếp Hoàng chẳng qua là một cái cây giúp ông ta hái được tiền của Tần Mộ Ngôn mà thôi.
Tần Mộ Ngôn đưa mắt liếc cô, “Tôi không nói ông ta.” Anh quay đầu nhìn khuôn mặt bị tát của cô, “Tôi sẽ khiến cho Trình Hiếu Quân quỳ xuống, cầu xin em quay lại.”
***
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!