Mục lục
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công


  • Thể loại: Ngôn Tình, Ngược



Chương 292: Kẻ thế thân.​



Tân Mộ Diệp nén giận, ánh mắt lạnh như băng lướt qua Dương Thanh Tuyết:


“Cút”


“Anh hai Tân, tôi biết là anh xem thường tôi, nhưng cũng còn cách nào khác đâu


chứ? Thiên Văn với tôi là cùng hội cùng thuyền”


Dương Thanh Tuyết đưa tay nhẹ nhàng phe phẩy trước mặt: “Từ hôm đó anh bảo


vệ Thiên Văn, anh cũng không còn trong sạch nữa rồi, đừng cho rằng anh chính


nghĩa biết bao nhiêu”


“Cút!”


Người đàn ông cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà gầm lên.


Dương Thanh Tuyết cười nhạt, xoay người rời đi.





Sau khi cô ta đi, Tân Mộ Diệp nhíu mày, đứng dậy sải bước lên tầng.


Trên tầng, Diệp Thiên Văn đang ngồi trên ghế, trên đất toàn là mảnh vỡ của bình


hoa. Ủлg hộ chúng mình tại лhayhȯ.č0m


Nhìn thấy anh ta bước vào, cô ta cong môi: “Tôi sẽ không từ bỏ đâu”


Người đàn ông yên lặng nhìn cô, lại thở dài, vừa cầm cán chổi quét dọn cho cô, vừa


hạ giọng nói: “Lão Tam và Tô Ánh Nguyệt là có duyên”


“Nếu như không có duyên, bây giờ cũng sẽ không thành vợ chồng”


“Trên thế giới này còn rất nhiều người đàn ông.. “


“Tôi chỉ cần Tân Mộ Ngôn!”


Lời anh ta còn chưa nói xong, đã bị Diệp Thiên Văn lạnh lùng ngắt lời.


“Ban đầu anh nói với tôi, anh nói Tân Mộ Ngôn là em trai của anh, anh nói gì anh


ấy đều sẽ nghe”


“Cũng là anh nói với tôi, chỉ cần tôi thích anh ấy, anh sẽ giúp tôi!”


“Bây giờ anh đang làm gì vậy chứ? Tới khuyên tôi từ bỏ sao?


Nhưng mà lúc đầu không phải chính anh để tôi lấy Tân Mộ Ngôn sao?”


“Tôi vì một câu nói của anh, bỏ ra biết bao nhiêu là nỗ lực, bây giờ thất bại trong


gang tấc, anh kêu tôi từ bỏ sao?”


Nói xong, cô ta trực tiếp nhảy từ ghế xuống: “Sự việc đã tới nước này rồi thì tôi đã


không còn đường lui nữa”


“Hoặc là anh tiếp tục giúp tôi”


“Hoặc là anh giết tôi luôn đi!”


Lúc người phụ nữ từ trên ghế nhảy xuống, đôi chân trần của cô xém chút nữa giẫm


phải những mảnh vỡ.


Tân Mộ Lâm nhanh tay lẹ mắt đi đến ôm cô ta lên: “Cẩn thận chút”


“Bỏ tôi ra” Đ0.c truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m


Diệp Thiên Văn nhíu mày, lạnh giọng nói.


Tân Mộ Diệp vẫn gắt gao ôm chặt cô ta như cũ, đem cô ta đặt lên giường: “Trước


khi tôi quét dọn xong, đừng đi lung tung”


“Hừ”


Diệp Thiên Văn nhìn đáng vẻ bận rộn quét dọn của anh ta, trước mắt không hiểu


sao xuất hiện gương mặt của Tân Mộ Ngôn.


Nếu như…


Nếu như Tân Mộ Ngôn có thể đối với cô giống như Tân Mộ Diệp, thì tốt biết bao…


Lúc Tô Ánh Nguyệt tỉnh lại vào sáng hôm sau, điện thoại đã bị gọi đến phát nổ rồi.


Những năm nay, người thân với cô, người không thân, chỉ cần quen biết cô, toàn


bộ đều gọi cho cô chúc mừng.


“Không ngờ cậu ba Tân lại là chồng của cô! Hạnh phúc thật đấy?”


“Ánh Nguyệt, sau này có lẽ phải mời cô ăn cơm rồi, tốt nhất là nhớ mang chồng


theo nha, có thể sẽ hợp tác việc làm ăn đấy.”


“Ánh Nguyệt, chồng cô khí phách thật đấy!”


“Ánh Nguyệt đối mặt với nhiều tin tức bùng nổ như vậy, Tô Ánh Nguyệt bất đắc dĩ


lấy tay che mặt.


Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao cô luôn không đồng ý công khai


mối quan hệ giữa cô và Tân Mộ Ngôn.


***


Theo dõi truyện ập nhật nhanh nhất trên vietwriter.vn


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK