Tên cũ: Tôi có thể bao dưỡng anh không?
Thể loại: Ngụy bao dưỡng chuyển chân ái, niên thượng 14 tuổi, thụ truy công, thành thục thận trọng công x đơn thuần ngoan ngoãn nhuyễn manh thụ, ngọt sủng, hiện đại, đoản văn, 1v1
Chuyển ngữ: Agehakun
Chỉnh sửa: Andrea
Tình trạng bản gốc: Hoàn 33 chương + 0 phiên ngoại
Thả thính:
Truyện này chia thành hai quyển, quyển I đã hoàn, txt trên weibo của tác giả, nói vể CP chính, tiểu thiếu gia nhu thuận nhuyễn manh (mềm mại đáng yêu) đánh bậy đánh bạ bao nuôi được lão đại hắc đạo.
Quyển II kể về CP phụ, câu chuyện tình yêu giữa nghèo khó cao lãnh công X phú nhị đại xuẩn manh học tra thụ. (Không đường thối lui – đang edit)
Sơ lược về quyển thượng:
Có thể nói đây là một câu chuyện về một sự hiểu lầm mỹ (bi) diệu (hài) và dẫn đến một mối tình ngọt đến ê răng...
Mời đọc giả hiểu biết một vị thiếu niên ngoan ngoan dịu dàng tại sao phải biến thân "cuồng dã" nha!
Chuyện xưa kể về một bé thỏ nhuyễn manh, dễ thương, lại còn đa tài đa nghệ, một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), sau đó phải lòng một vị Ngưu Lang (1) sói xám...
Thật là một bí mật động trời!!
Thiếu gia ánh mắt quá tinh chuẩn, thích người lại là "chiêu bài" của night club.
Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền.
Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn.
Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…
Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.
Tiểu thiếu gia trở về lăn qua lộn lại nghiên cứu hai chữ “cuồng dã”, ngày thứ hai đến pub (quầy rượu) lập tức đổi qua một thân quần áo trang sức mà bạn gay đã tốt bụng cung cấp, áo ba lỗ da báo và quần bò rách tung tóe, trên cổ còn có một sợi dây chuyền vàng cực lớn, mười ngón tay đeo tròn tám cái nhẫn.
Sau đó cậu “cuồng dã” đi vào pub, cuồng dã đi tới chỗ ngồi trước mặt công, cuồng dã móc thẻ đen ra.
Công nhíu mày, thầm nhủ tên ngốc này từ đâu chạy tới, tính đập cửa phá quán hay sao, nhưng mà lớn lên lại rất hợp khẩu vị của hắn.
Kết quả, hắn trơ mắt nhìn khuôn mặt trắng trắng nộn nộn của thụ trở nên ửng hồng, dáng đứng đoan chính, hai tay dâng thẻ đen lên, giọng nói thỏ thẻ mềm nhũn.
“Chào ngài, xin hỏi tôi có thể bao nuôi ngài không?”
Đánh giá:
Biên thành lãng tử: Hiện đại, niên thượng, bao dưỡng chuyển chân ái, thụ truy công. Thành thục thận trọng công x đơn thuần ngoan ngoãn nhuyễn manh thụ. Tiểu thiếu gia học bá ngoan ngoãn ngốc manh thật sự rất đáng yêu, nhiệt tình chủ động lại còn mềm mại vô cùng. Lão nam nhân chắc chắn không kìm nén được, một giây luân hãm, cả đời bị chàng vợ nhỏ của mình dụ hoặc say mê. Nội dung không có gì cần nói, một từ thôi – ngọt! Nhưng mà loại tổ hợp cường công nhược thụ già trẻ tương xứng này không được triển một tràng ‘lái xe’ (chắc là đoạn xxx) thực là tiếc nuối!
Chú thích:
(1) Ngưu Lang club thật ra là một loại văn hóa chính quy, phục vụ viên bên trong đều là phái nam, trên cơ bản những người vào chơi đều là kẻ có tiền, công việc của Ngưu Lang chính là uống rượu nói chuyện phiếm với những người này, giúp họ quên đi áp lực trong sinh hoạt. Ngưu Lang chính quy chắc chắn sẽ không bán thân, tất cả thu nhập đều dựa vào phần trăm hoa hồng trích từ việc châm rượu cho khách. Nhưng Ngưu Lang ngày xưa lại là từ dùng để chỉ trai bao, trong truyện này mình không chắc là tác giả có ý chỉ loại Ngưu Lang nào nên sẽ để nguyên.