Thể loại: Ngôn tình, tiên ma hai giới, HE
Số chương: 196 chương
Từ nhỏ phụ tôn đã dạy bảo rằng tiên ma không thể cùng tồn tại.
Đám người trên tiên giới đã hại chết mẫu thân của ta, nếu như có gặp đám người ấy ta nhất định phải báo thù giúp mẫu thân.
Ông ấy đã bắt ta thề rằng nếu như không làm thì sẽ là một người bất hiếu. Chính vì thế mà ta đã thề độc nếu như không báo thù độc thì cả nhà chết hết, ta sẽ sống cô độc một đời.
Nhưng vừa dứt lời phụ tôn đã đánh ta trước.
----
Năm ta đạt ba vạn tuổi, phụ thân đã cho ta một nam nhân.
Nam nhân này là loài rắn, ta nghĩ chúng ta không cùng giống loài liền đào hôn.
Khi nam nhân tên Lan Hưu bắt ta lại hỏi một cách đau lòng vì sao ta không hết hôn.
Ta thành thực trả lời, không phải không muốn, mà là đang trong giai đoạn uất ức tiền sản. và hắn, một con rắn đuôi xanh, ta không muốn sau này sẽ sinh ra một viên ngọc lưu ly màu xanh hoặc là một con rắn có cái đuôi nhiều màu thì sẽ không tốt cho con cháu đời sau.
Mặt hắn bỗng chốc đen thui, vì vậy ta liền quyết định trốn xuống Nhân giới.
----
Khi ba vạn tuổi, ta đào hôn trốn xuống Nhân Giới đã gặp gỡ Hỏa Tịch.
Hỏa Tịch là một con chim phượng hoàng chỉ biết phun lửa, thật sự không biết xấu hổ, lừa gạt áp bức mang ta lên Cửu Trùng Thiên, khiến cho ta ở nơi này chịu khổ dưới sự lạm dụng uy quyền, bị sờ bò lăn đánh.
Ta hùng dũng oai vệ khí, phách hiên ngang đứng ở ngoài Diễm Thải Cung trên Cửu Trùng Thiên, nói một câu với vị tiên tử xinh đẹp: “Hôm nay Hỏa Thần không có thời gian song tu với tiên tử, ngày khác cô lại đến xếp hàng”. Vì thế phá hỏng tâm tư của vị hôn thê kia.
Không biết có phải là báo ứng hay không mà ba lần ta đều chạy không thoát.
Phụ tôn nói ta là một viên ngọc lưu ly nhiều màu nhưng thiếu mất một trái tim Thất Khiếu Linh Lung.
Ta vẫn mơ hồ, không thèm để ý đến.
Khi Tịch Hỏa kiêu ngạo lấp lánh bay đến Ma Giới đoạt hôn, suýt nữa đánh tàn phế vị hôn phu của ta, còn tự mình đa tình nhổ một cong lông đuôi phượng hoàng muốn đưa ta làm vật đính ước, ta mới phát hiện, nếu Tịch Hỏa là một Hỏa Thần Phượng Hoàng bình thường thì thật tốt.
Chỉ tiếc…hắn bị rụng lông.