Nói xong, hắn kéo ta lại gần. Dựa vào gần đến mức cằm của Hỏa Tịch chạm vào trán ta. Tay hắn nhéo nhéo trên đầu ta, nói: “Tốt lắm.”
Ta nửa tin nửa ngờ nhìn hắn. Hắn cúi xuống nhìn ta. Biểu tình rất cổ quái.
Ta hỏi: “Ngươi nhìn ta như vậy, không phải là có ý gì với ta đấy chứ?”
Thấy Hỏa Tịch sửng sốt, ta liền đưa tay sờ sờ đỉnh đầu.
Kinh hãi.
Thằng nhãi này dám cho đỉnh đầu ta mọc thêm một đôi tai.
Ta kịch liệt phập phồng lồng ngực, kêu to: “Ta không cần mang lỗ tai heo!”
Hỏa Tịch giật giật khóe miệng, nói: “Là tai hồ ly.”
Ta thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Màu lông xấu lắm không? Có ảnh hưởng đến hình tượng xinh đẹp của ta không?”
Hỏa Tịch lấy tay che miệng, khụ hai tiếng, nói: “Là tai bạch hồ, nhìn đẹp lắm. Đủ để quyến rũ Yêu vương.”
Vì thế, ta mới chịu cùng Hỏa Tịch bước khỏi phòng, thoải mái ra ngoài tìm thức ăn.
Hỏa Tịch nói thật, chúng ta ở tai khách điếm bình dân. Chúng ta ở lầu hai, lầu một có rất đông Yêu tộc đang ầm ĩ ăn uống. Quang cảnh này có vài phần tương tự như ở Nhân gian. Chính là thỉnh thoảng lại thòi ra một cái đuôi hay chân chó chân mèo gì đó.
Nhưng khiến ta trăm triệu lần không ngờ đến là, chỉ một khắc trước, Hỏa Tịch bảo ta mang tai hồ ly rất dễ nhìn, có thể quyến rũ Yêu vương. Ta tưởng hắn chỉ nói đùa. Một khắc sau, hắn quả thật vô tình vô nghĩa, không tim không phổi bắt ta đi quyến rũ cái đồ Yêu vương đáng ghét kia! Thật không bằng cầm thú!
Sự việc là thế này. Ta và hắn vừa ra khỏi khách điếm liền vừa khéo gặp phải đoàn Yêu tộc đang hiến Yêu nữ lên Yêu vương.
Đội ngũ Yêu nữ đàng hoàng đi trên đường, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, đại để có vài chục. Phần lớn Yêu nữ đều xinh đẹp lẳng lơ, dáng người có lồi có lõm, đi lại thướt tha, hấp dẫn những ánh mắt nóng bỏng của nhóm Yêu nam.
Yêu vương thật tốt số. Chính là ta không hiểu, hắn gặp đám Yêu nữ đầy khí thế này rồi còn chịu nổi không. Bất quá không chịu nổi càng tốt, chúng ta có thể thừa dịp này giải quyết hắn.
Thấy đội ngũ Yêu nữ dần đi qua, ta vừa định nói với Hỏa Tịch về ý tưởng tuyệt vời của ta thì bỗng dưng một lực đạo đẩy ta từ sau lưng. Đẩy đâu không đẩy lại đẩy về hướng cuối đội ngũ Yêu nữ.
Ta dùng ngón chân cũng nghĩ ra kẻ nào đẩy ta. Trừ tên Hỏa Tịch kia ra, còn ai vào đây nữa!
Quả nhiên, ta quay đầu lại liền thấy Hỏa Tịch đang nheo mắt phượng lại, đắc ý cười!
Lúc này, một tiểu nam yêu phụ trách duy trì đội hình bỗng phát hiện ra ta. Hắn đi tới, nghiêm trang nói: “Ngươi là ai? Ta nhớ rõ ngươi không nằm trong danh sách hiến tế cho Yêu vương.”
Ta không còn cách nào khác, đành phải cẩn thận ứng phó, nghiêm chỉnh trả lời: “Khụ, chào tiểu ca. Tiểu ca thực tuấn tú.”
Ta nghĩ mặc kệ bộ dạng tiểu nam yêu này tuấn tú hay thê thảm, ta trước cứ khen hắn vài câu đã. Hắn chắc chắn sẽ đắc ý vênh váo, thế mới dễ nói chuyện.
Chẳng qua ta tính sai một chút. Tiểu nam yêu không hiểu phong tình. Hắn vẫn cứ trơ bản mặt cũ ra, cứng rắn nói với ta: “Ngươi rốt cuộc từ đâu tới?”