Vì bị cấm túc, Tuyết Mộc Huệ chỉ có thể ở nhà và không được phép đi đâu! Kể cả, về nhà ông bà ngoại hay về nhà cha cô Tuyết Kiến Hùng.
Từ sớm Lâm Thừa Hạo đã đến công ti, hôm nay cô ở nhà, quyết tâm phải học nấu vài món Pháp! Mục đích là để lấy lòng Lâm Thừa Hạo! Chỉ có thể làm anh vui, cô mới có cơ hội tìm và hủy bản hợp đồng, Tuyết Mộc Huệ không muốn ở Lâm gia nữa...
Mất đi đứa con đã là sự trả giá quá lớn rồi!
Chẳng có điều gì, cô phải ở lại đây, chịu sự sỉ nhục của hắn.
" Quản gia Trương, ở phòng sách, có phải cũng có sách dạy nấu ăn không? Cháu muốn học nấu vài món Pháp! "
Quản gia Trương đang thay nước và cấm hoa mới, nghe Tuyết Mộc Huệ hỏi, ông mới bỏ xuống, định chính mình đích thân lấy xuống cho Tuyết Mộc Huệ.
" Để tôi lấy! "
" Quản gia Trương, không cần phiền đến ông như vậy! Ông chỉ phòng cho cháu! Cháu sẽ tự đi lấy"
Phòng sách ở Lâm gia, từ khi Lan Vy mất, Lâm Thừa Hạo liền không cho phép ai vào! Trong nhà, chỉ đặc biệt có hai người được bước vào đó! Là Trương quản gia và Lâm Thừa Hạo.
" Thiếu phu nhân, cứ ngồi đó chờ tôi! Tôi đi lấy cho cô!"
Trương quản gia nói, đặc biệt nhấn mạnh.
Khoảng một lúc sau, Trương quản gia cũng đi xuống. Cầm trên tay, quyển sách nấu ăn dày cộm.
" Quyển sách này! Có cách nấu các món Trung, Pháp, Anh! Thiếu phu nhân, cứ thoải mái lựa chọn!"
"Cảm ơn ông"
Tuyết Mộc Huệ cầm lấy quyển sách, mở ngay trang món Pháp cô mới thật sự há hốc mồm. Mấy món này, thật sự không dễ chút nào! Lúc này, nếu có Tư An thì thật là tốt!
Nhắc đến Tư An, đôi mắt Mộc Huệ lại trở nên buồn bã, không biết em ấy, sống có tốt không?!
Suốt cả ngày, vật lộn dưới bếp. Cuối cùng, Tuyết Mộc Huệ cũng hoàn thành hai món Bánh Crepe và Bánh Pain au Chocolat. Tự mình ngồi nếm thử!
"Mình giỏi thật! Chỉ có 1 ngày đã học được hai món, tuy có chút cháy nhưng như vậy mới tạo mùi vị riêng biệt! Người khác ăn vào, nhất định sẽ biết Tuyết Mộc Huệ nấu!"
Tuyết Mộc Huệ cứ vậy tự mình nấu, tự mình khen.
Đối với cô, món Trung chính là sở trường, còn những món Châu Âu, phải nói cả nếm thử, cô còn chưa từng! Chứ nói chi là nấu!
Ngồi chờ Lâm Thừa Hạo về, bây giờ đã là 10 giờ. Chẳng lẽ, hôm nay Tuyết Mộc Huệ lại không may đến vậy sao? Chuẩn bị mọi thứ cả ngày, thế mà giờ lại trở thành một đóng hổn độn!
Đồ ăn nguội lạnh hết rồi!
Ngay lúc Tuyết Mộc Huệ chuẩn bị bước lên phòng. Chuông ngoài cổng cũng đồng thời reo lên.
"Chẳng lẽ, Lâm Thừa Hạo về sao?"
Nghĩ vậy, Tuyết Mộc Huệ mạnh dạng bước đi mở cổng. Vừa mở cổng, cô mới biết không phải Lâm Thừa Hạo mà là một hộp chuyển phát nhanh.
Tuyết Mộc Huệ cầm chiếc hộp đi vào nhà, điện thoại trong túi reo lên. Cô nhìn số người gọi đến, là Tuyết Kiến Hùng sao?
" Alo, Mộc Huệ con đã nhận được chuyển phát nhanh chưa? "
"Con vừa mới nhận được!"
Vừa nghe điện thoại, cô vừa ngồi xuống mở cái hộp.
"Là USB sao?"
" Cha nói con nghe, cái USB này con đừng quan tâm nó để làm gì! Con cứ làm theo lời cha nói. Trước khi Lâm Thừa Hạo về nhà, con gắn USB này vào TV, khi nào hắn ở trong phòng, con phải giả vờ bật TV! Mộc Huệ, cha đều là nghĩ cho con!"
" Cha, con biết rồi! Con cúp máy đây! Cha ngủ sớm!"
"Được rồi, con nhớ làm như lời của cha nói đó!"
Dặn dò kĩ càng xong, Tuyết Kiến Hùng nhẹ nhõm cúp máy.
Chỉ còn Tuyết Mộc Huệ ngồi tại phòng khách, cha không nói cô biết trong cái USB này chứa cái gì?! Làm sao cô dám gắn vào TV ở phòng Lâm Thừa Hạo chứ!