Vào đúng vào thời khắc mấu chốt này, điện thoại di động bên giường đột nhiên vang lên, Lục Xuyên Mạn và Từ Uyển Nhan đều lộ vẻ kinh sợ.
Hai người đồng thời nhìn qua, trên màn hình hiện lên tên của Hoắc Anh Tuấn!
Hoäắc Anh Tuấn! Là Hoắc Anh Tuấn! Từ Uyển Nhan rơi nước mắt, cô ta biết Hoäc Anh Tuấn sẽ thực sự không bỏ rơi cô ta! Tới tìm em đi Hoắc Anh Tuấn! Lục Xuyên Mạn nhìn vẻ mặt méo mó như hề của Từ Uyển Nhan một lúc đột nhiên thay đổi chủ ý.
Anh ta muốn nhìn xem xem anh sẽ nói gì với con tiện nhân này dưới ánh mắt đắc thẳng của Hoắc Anh Tuấn!
Với một động tác tay phải cầm dao, anh ta áp vào động mạch chủ trên cổ của Từ Uyển Nhan qua cổ áo ngủ mỏng manh của cô: “nghe đi”
Từ Uyển Nhan run rẩy cầm lấy điện thoại, sau đầu lại có thêm một đòn nặng nề, Lục Xuyên Mạn hét lên: “Thật thà chút! Bật loa lên!”
Cô ta hít sâu mấy hơi, sau đó mới sợ hãi vô cùng trả lời điện thoại, còn chưa kịp nói gì thì Hoắc Anh Tuấn đã nói một hơi: “Tôi biết, cô đang làm việc cho Hoäc Trình Viễn.”
Từ Uyển Nhan sửng sốt, không ngờ Hoắc.
Anh Tuấn vừa mở miệng đã nói điều này, còn chưa kịp phản ứng, bên kia đã tiếp tục: “Bởi vì cô là người mà anh ta giới thiệu vào, vì vậy tôi trước giờ chưa từng tin tưởng cô. Nhưng không thể ngờ… Cô dám to gan tới mức này.”
Từ Uyến Nhan bị Lục Xuyên Mạn chặn họng không nói được gì, chỉ có thể lắng nghe, Lục Xuyên Mạn nhướng mày, xem ý của Hoắc Anh Tuấn: “Thực sự không phải bọn họ thông đồng chỉnh mình sao?”
Hoắc Anh Tuấn không biết tại sao Từ Uyển Nhan không nói một lời, đương nhiên, anh cũng lười nghe cô ta nói. Vì vậy, anh ấy tự nói với chính mình, “Tôi không quan tâm cô vì điều gì, quản lý cấp cao của công ty yêu cầu tôi phải xử lý nghiêm kẻ làm rò rỉ thông tin, nhưng vì cô đã chăm sóc và bảo vệ Hoắc Cao Lãng, và còn phần vì ơn cứu mạng tôi.
Lần này tôi tha cho cô. Chuyện trước đây coi như xí xoá, nhưng…”, giọng anh lạnh đi: “lòng khoan dung của tôi dành cho cô đã đến giới hạn, tôi sẽ không bắt cô phải chịu trách nhiệm hình sự, từ giờ trở đi cô không được xuất hiện ở GS cũng như trước mắt tôi. Tôi hy vọng cuộc gọi này là giao điểm cuối cùng của chúng ta. Cô tự mà chăm sóc bản thân.”
Nói xong, Hoắc Anh Tuấn liền cúp điện thoại như là nói thêm với Từ Uyển Nhan một câu cũng làm anh thấy phiền Từ Uyển Nhan hoàn toàn sững sờ, cô còn tưởng rằng Hoắc Anh Tuấn rốt cuộc nhớ quan tâm cô… Không ngờ lại gọi điện cắt đứt quan hệ với cô!
Cái gì gọi là giao điểm cuối cùng? Làm sao anh lại có thể đối xử với cô ta như thế, vậy thì bao năm qua cô ta đã làm việc cho anh và nhà họ Hoäc thì xem là gì?
Lục Xuyên Mạn đã dần buông ra cổ của Từ Uyển Nhan, nhìn thấy cô ngồi dưới đất điên cuồng dở khóc dở cười, hai mắt đỏ bừng tức giận.
Anh ta lui về phía sau hai bước, sát khí đã bị dập tắt, Từ Uyển Nhan thật sự đoạn tuyệt với Hoắc Anh Tuấn, anh ta còn có thể lợi dụng cô ta để làm gì?
Một lúc sau, Từ Uyển Nhan từ dưới đất bật dậy như tỉnh trong mộng, dùng sức đập nát chiếc điện thoại vẫn đang nói chuyện với Hoắc Anh Tuấn xuống đất, cô thực sự thở gấp rồi Từ Uyển Nhan không biết Lục Xuyên Mạn có tha cho cô không, kìm nén nỗi uất hận trong lòng, cô lo lắng chạy đến nắm lấy cánh tay anh, “Anh nghe thấy rồi! Tôi đã không có nói dối anh! Tôi thực sự muốn cung cấp thông tin cho anh, nhưng Hoắc Anh Tuấn xảo quyệt lo trước tính sau thực sự đã gài bẫy chúng tai “
Nói đến đây, Từ Uyển Nhan lại đột nhiên muốn khóc, tại sao Hoắc Anh Tuấn lại chưa từng coi cô là người của mình… Từ Uyển Nhan sụt sịt tức giận nói: “Tôi hận anh ta!
Bây giờ tôi cũng giống như anh hận anh ta”“
Lục Xuyên Mạn, tôi sẽ gi t rất nhiều về nhà họ Hoäc, tôi sẽ giúp anh! Bất kể anh muốn làm gì, cho dù là muốn lấy Hoắc Huyễn trở thành của anh, hay là muốn Hoắc Anh Tuấn thân bại danh liệt, tôi cũng đều sẽ giúp anh! Chúng ta sẽ làm cho họ sống không bằng chết!”
Dù sao mấy người họ Hoắc bọn họ cũng là động vật máu lạnh! Khi dùng thì tùy ý dùng, lúc không dùng thì không bằng một ngọn cỏ!
Lục Xuyên Mạn lạnh lùng nhìn người phụ nữ này nói ra tâm tư tình cảm của mình, hồi lâu sau hắn võ đầu Từ Uyển Nhan một cái, cười tỏ ý khen ngợi: “xem như cô biết điều, rất hợp ý tôi.”
Rốt cuộc, chỉ cần trên đời này Hoắc Anh Tuấn có thêm một kẻ thù, anh ta sẽ có thêm một kẻ đồng phạm.
Lục Xuyên Mạn quả thực đã đến mức chịu đựng đủ rồi, đội luật sư của tập đoàn Nice quả nhiên đủ mạnh, vừa đến Tri Quốc được hai ngày, tòa án đã phát giấy hầu tòa cho Lục Hạo, cư dân mạng không ngừng kêu Lục Hạo đền tiền.
Tất cả lợi nhuận thu được từ trò “Truy quang vật ngữ” đều vì phi pháp mà bị thu hồi, còn đối mặt với điều kiện bị phạt một khoản lớn.
Suy nghĩ của Lục Xuyên Mạn chưa bao giờ được đặt vào việc điều hành công ty, không thể chống lại nên chỉ trong vài ngày, Lục Hạo tuyên bố phá sản và tòa án bắt đầu quá trình thanh lý phá sản.
Cho đến nay, Lục Hạo đã hoàn toàn trở thành trò cười lớn nhất trong lịch sử kinh doanh của thành phố Hà Nội.
- ---------------------------