Mục lục
Truyện Chiến thần vĩ đại nhất
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 354




Trong tháp ngọc, Tân Trạm từng quyền lại từng quyền đánh về phía tháp ngọc này, cuối cùng vào quyền thứ năm, tháp ngọc này hoàn toàn không chịu nổi nữa!



Theo một tiếng “Răng rắc” thanh thủy vang lên, toàn bộ tháp ngọc lập tức nứt vỡ!



Vô số mảnh vỡ văng ra bốn phía, năm vị hộ pháp thì bị đánh tới liên tục lùi lại!



Trên người Tân Trạm hiện ra ánh sáng vàng, khí thế bệ nghề thiên hạ khiến người ta không dám nhìn thắng! “Vèo!”



Đúng lúc này, bỗng nhiên lục hộ pháp đạp bước mà đến, một cú đấm bất thình linh đập vào lưng Tân Trạm! “Keng!”



Âm thanh như va phải sắt thép truyền ra, lục hộ pháp chỉ cảm thấy nằm đấm run lên từng con, gần như muốn mất đi tri giác



Mà cơ thể Tân Trạm lại không chịu bất kỳ tổn thương nào, chỉ để lại một dấu trắng!



Lúc ở cảnh giới đại tông sư, cơ thể của Tân Trạm đã có thể sánh bằng đại võ tông, bây giờ bước chân vào cảnh giới võ tông, cơ thể lại càng đạt tới cảnh giới khó mà tin nổi!



Cộng thêm ở trong vạc rèn, Tân Trạm hôm nay vô cùng kiên



Tân Trạm từ trên cao nhìn xuống lục hộ pháp, lạnh lùng nói: “Đánh xong chưa? Bây giờ tới phiên tôi.”



Nói xong, bàn tay màu vàng óng hung hăng đánh tới, một tát này trực tiếp lập tức đánh nát xương mặt của lục hộ pháp!



Lục hộ pháp, chết! “Tần Trạm, nếu như cậu muốn, tôi có thể làm thuyết Nhị hộ pháp thấy tình hình không ổn, vậy mà hạ thấp tư thái, thinh cầu hòa đàm.



“Cậu và nhà họ Tô cũng không có thâm cừu đại hận gì, huống chi nhà họ cũng yêu quý nhân tài, cần cậu muốn, nhất định nhà họ sẽ buông bỏ thù hận.” Nhị hộ pháp tiếp tục nói.



Tân Trạm cười lạnh bảo: “Hòa đàm? Vậy cụ Tô chịu khổ phải tính thế nào? Ngu Như Mỹ bị cưỡng bức phải thể nào? Ông nói hòa đàm là hòa đàm hả?”



“Tân Trạm, cậu thật sự muốn không chết không ngừng với nhà họ Tô sao!” Nhị hộ pháp tức giận rít gào nói: “Đừng tưởng bước chân vào võ tông thì vô địch thiên hạ, nhà họ Tô hoàn toàn có thể mời một vị đại võ tông chém cậu!”



“Vậy hãy để thử xem đi.” Nói xong, Tân Trạm tiến lên một bước, nằm đấm vô cùng bá đạo quơ về phía nhị hộ pháp!



Năm vị hộ pháp còn lại đau khổ chèo chống, nhưng chẳng hiểu tại sao nội kình của bọn họ gần như đã tiêu hao cạn kiệt, không tạo thành bất kỳ thương tổn mang tính thực chất nào cho Tân “Am!”



Lại là một quyền, nhị hộ pháp bị đánh nát xương ngực, bóp vỡ trái tim!



Đại chiến giằng co hơn một tiếng, cơ thể mấy vị hộ pháp bị nứt vỡ toàn bộ, ngã dưới đất thở dốc không ngừng.



“Tân Trạm, cậu tha cho tôi Vào lúc mặt với sinh tử, tứ hộ pháp bắt đầu sợ hãi.



Tân Trạm cười lạnh nói: “Người của nhà họ Tô, một kẻ tôi cũng không bỏ qua.”



Vừa dứt lời, Tân đạp xuống một cước, trực tiếp đạp nát cơ thể của tứ hộ pháp.



Qua một lúc, sáu vị hộ pháp đã chết hết!



Trên cơ thể cứng rắn và mạnh mẽ của Tần Trạm đầy máu đỏ, thoạt nhìn giống như một vị sát thần, khiến người ta kinh hãi không thôi,



Một chiêu bước vào võ tông, thế cục lập tức thay đổi! “Đáng tiec một người chạy mất.” Tân Trạm khẽ thở dài một cải nói.



Lúc này phủ chủ cười nhạt nói: “Ông ta chạy không xa được đâu”



“Hả?” Tân Trạm sững sờ, anh vội vàng hỏi: “Phú chú đại nhân, lời này của bà có nghĩa là…”



“Đi theo tôi.” Phủ chủ không trả lời câu hỏi của Tân Trạm mà chậm rãi đi về phía trước.



Tân Trạm không nói nhiều, anh đi theo sau lưng phủ chủ, điểm tĩnh đuổi theo tam hộ pháp. Thanh Nguyên có một con sông cực kỳ nổi tiếng, con sông này chính là đường ranh giới giữa hai thành phố.



Lúc này, tam hộ pháp không kip thở chạy trốn tới nơi này, cảm giác mệt mỏi nhanh chóng kéo tới.



“Tại sao lại mệt như vậy?” Tam hộ pháp ngồi ở bờ sông, không khỏi vốc một ngụm nước tạt lên mặt.



Sau đó, tam hộ pháp chật vật đứng dậy, muốn vượt qua con sông này.



Lúc này, một cảm giác choáng váng kéo tới, mắt ông ta tổi sầm lại, đặt mông ngồi xuống đất.



“Sao có thể như vậy được?” Tam hộ pháp liều mạng xoa đầu mình, nhiều lần muốn đứng dậy nhưng đều thất bại.



“Đừng uống phí sức lực nữa.” Sau lưng truyền tới một giọng nói xa xăm: “Trong người ông có Hóa Thần Tán, cho dù chúng tôi không đuối theo, ông cũng không sống nổi.”



Tam hộ pháp xoay người lại, chỉ thấy phủ chủ và Tân Trạm từ nơi không xa bước tới.



“Bà ra tay vào lúc nào?” Tam hộ pháp đau đớn ôm ngực mình, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thở nổi. Phủ chủ thản nhiên nói: “Khoảnh khắc ông chạy thoát.”



“Phụt!”



Tam hộ pháp phun ra một búng máu tươi, hơi thở toàn thân bắt đầu trở nên uể oải.



Tân Trạm vội vàng tiến lên, đưa tay vỗ lên đầu tam hộ pháp, muốn thi triển thuật Phệ Linh. tiếc giây phút Tân Trạm đặt tay lên, tam hộ pháp đã tắt thở, hoàn toàn ngã xuống đất. tiếc.” Tân Trạm nhìn thi thể tam hộ pháp, không khỏi lắc đầu.



Đương nhiên, nội kình của một vị võ tông đã không còn tác dụng lớn đối với Tân Trạm, nhưng hiện tại muốn tăng tu vi, phương thức tốt nhất vẫn là kim đan của yêu thú hoặc kim đan của tu tiên giả.



Sau khi giết mấy vị hộ pháp của nhà họ Tô, Tân Trạm xoay người nhìn phủ chủ, khom lưng nói: “Phủ chủ đại nhân, sao bà lại ở chỗ này?”



Phủ chủ lật bàn tay, mấy viên thuốc lập tức xuất hiện trong tay bà.



“Đây là cái gì?” Tân Trạm kinh ngạc nhìn mấy viên thuốc này hỏi.



Phú chủ thản nhiên trả lời: “Chân Đan, có thể khôi phục nội kình trong thời gian ngắn, nhưng bây giờ xem ra, có lẽ cậu không…



Tân Trạm vội vàng tay nói: “Cảm ơn phủ chủ!” Sau đó, Tân Trạm nói: “Phủ chủ đại nhân, nếu không cùng tới Tân Môn nghỉ ngơi đi, tôi..”



“Không Phủ chủ phất tay, ngắt lời Tân Trạm.



Bà thản nhiên bảo: “Tôi còn có việc, không ở thêm nữa” Sau khi vứt ra những lời này, phủ chủ liền xoay người bỏ đi. Nhìn bóng lưng của phủ chủ,Tân Trạm không khỏi nở nụ cười khổ.



Phủ chủ vốn tiêu sái như vậy, nói đi là đi.



Tân Môn, sau khi trải qua việc này, rất nhiều đệ tử đã chạy mất.



Số lượng đệ tử của Tân Môn hôm nay giảm mạnh, chi còn lại chưa tới một phần ba của thời kỳ cường thịnh. sầu.



Nhan Như Ngọc ngôi trong sảnh, trên mặt mang vài phần u



Đại trưởng lão bị giết, Tân Trạm sống chết chưa biết, Tân Môn hôm nay gần như lung lay sắp đổ.



“Nhan môn chủ.”



Đúng lúc này, mấy vị trường lão dưới sự dẫn dắt của nhị trưởng lão đi đến.



Nhan Như Ngọc cau mày hỏi: “Có chuyện gì sao?”



Nhị trưởng lão cười như không cười nói: “Nhan môn chủ, mấy người chúng tôi bàn bạc xong, cảm thấy có lẽ Tân Môn nên đổi tên thì tốt hơn. Mà cô, hình như cũng không thích hợp với vị trí môn chủ này nữa.”



Nhan Như Ngọc biển sắc, cau mày hỏi: “Có ý gì?”



“Không có ý gì cả.” Nhị trưởng lão cười nhạt nói: “Vì tông phải, chúng tôi muốn mời cô chủ động thoái vị”



“Các người đang bức vua thoái vị?” Sắc mặt Nhan Như



Ngọc phát lạnh, hơi thở võ tông lập tức bạo phát. Nhị trưởng lão khẽ hừ một tiếng, hơi thở trên người ông ta cũng tràn ra, hơi thở này không hề thua kém Nhan Như Ngọc! “Ông bước vào võ tông rồi hả?” Sắc mặt Nhan Như Ngọc không khói thay đổi. Nhị trưởng lão thản nhiên nói: “Đúng vậy.”



“Nhan môn chủ, cô vẫn nên thoái vị đi, tông môn ở trong tay cô, sớm muộn gì cũng suy bại.”



“Đúng thế, Tân Trạm kia chính là kẻ địch của nhà họ Tô, chỉ khi cô thoái vị, chuyện này mới có cơ hội xoay chuyển, nếu không nhà họ Tô sẽ không tha cho chúng ta.”



Nhan Như Ngọc cần răng nói: “Môn chủ hôm nay không phải tôi, là Tân Trạm”



“Ha ha, nếu như đoán không nhầm, chỉ sợ cậu ta đã chết trong tay bảy vị võ tông kia rồi” Nhị trưởng lão thản nhiên nói: “Vì vậy, kính xin Nhan môn chủ chủ động nhường chỗ.” Vừa nói, mấy vị trưởng lão vừa áp sát về phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK