Mục lục
Truyện Chiến thần vĩ đại nhất
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhưng tác dụng lớn nhất của thứ đó vẫn là ở việc nó phù hợp với chuông Thiên Kiêu, ba mươi năm trước khi chiếc chùy lớn này mới bắt đầu được tu sửa, tôi đã từng thử mượn lực của chùy có thể thoải mái gõ mười lăm đạo chuông” Trương Thanh Long nói cực kỳ tự tin “Mười lăm đạo sao?” Đôi mắt gia chủ Đổng hiện lên một vầng ánh sáng.



“Tân Trạm đó lúc trước dường như cũng mới gõ được mười ba lần mà thôi”



“Đúng vậy, hơn nữa lúc đó đã là mười lắm năm trước rồi. Những năm gần đây, nhà họ Trương chúng tôi không ngừng hoàn thiện vật này, bây giờ nếu lại gõ một lần nữa tôi đoán ít nhất cũng là mười sáu lần chuông đấy”



Trương Thanh Long mỉm cười gật đầu, ra vẻ cực kỳ tin tưởng.



“Ý của anh Trương tôi hiểu, anh hy vọng tôi đưa cơ hội này cho Trương Quốc Tuấn đúng không?” Gia chủ Đổng thản nhiên nói.



“Ha ha, quả nhiên suy nghĩ của anh Đổng rất nhạy bén” Trương Thanh Long cười nói “Nói về tu vi thì đứa con trai nhà tôi chắc chắn không phải là đối thủ của Đổng Thiên Thành nhà anh nhưng nếu so về gõ chuông thì có chùy trong tay, không ai có thể hơn được Quốc Tuấn. Dù là Tân Trạm cũng chắc chắn không có một chút hy vọng nào.”



Gia chủ Đổng nhíu mày, không lên tiếng trả lời.



“Đợi khi chúng tôi thắng, Quốc Tuấn là thứ nhất, còn Thiên Thành nhà anh là thứ hai”



Trương Thanh Long lại nói.



“Đây là ý kiến của anh hay là ý kiến của Vấn Tông?” Đôi mắt gia chủ Đống lóe lên, hỏi “Đây là ý kiến của cả hai bên, hơn nữa tôi cũng đã nói qua với nhà họ Nghiêm rồi, anh ta đồng ý nhường lại cơ hội nên bây giờ tôi xem lựa chọn của anh” Trương Thanh Long nói Sau khi dứt lời, Trương Thanh Long im lặng nhìn gia chủ Đổng và đợi ông ta lựa chọn.



“Có thể” Gia chủ Đổng gật đầu khiến Trương Thanh Long lộ ra vẻ mặt vui mừng.



Nhưng lời nói kế tiếp của ông ta khiến mặt Trương Thanh Long cứng đờ.



“Tôi muốn xem nghiên cứu về huyết mạch thượng cổ của gia tộc các anh, anh đừng vội từ chối” Gia chủ Đổng nói: “Giữa anh và tôi cũng không có gì để giấu giếm, ngay cả nhà họ Nghiêm cũng vậy. Tất cả mọi người đều có truyền thừa của huyết mạch thượng cổ, những năm gần đây không riêng gì nhà họ Triệu mà mỗi nhà đều đang nghiên cứu làm thế nào để kích hoạt huyết mạch”



Trương Thanh Long nheo mắt lại, từ chối trả lời.



“Kết quả của nhà họ Triệu anh cũng đã nhìn thấy, Triệu Lam Sơn và Triệu Tân Đông sau khi được kích hoạt huyết mạch thì thực lực tăng lên mấy lần. Mà thời buổi bây giờ rất rối loạn, võ giả bên ngoài trỗi dậy, còn minh hội của Yêu Tộc sẽ lại buông xuống”



Gia chủ Đổng nhìn chăm chằm Trương Thanh Long, nghiêm túc nói: “Tôi cảm thấy khi mọi người ngồi cạnh nhau nên chia sẻ kết quả một lần.



“Anh nói là trao đổi, chia sẻ với nhau à?”



Trương Thanh Long vuốt cằm.



“Tất nhiên nhưng chuyện này còn muốn anh đi đầu, tốt nhất là tập hợp tất cả gia tộc có huyết mạch thượng cổ lại một chỗ” Gia chủ Đổng gật đầu nói.



“Nhà họ Trương chúng tôi có thể đồng ý còn những gia tộc khác tôi cũng sẽ cố gắng thử” Trương Thanh Long suy nghĩ một lát, gật đầu nói.



Nhưng ánh mắt của ông ta cũng nhìn sâu vào gia chủ Đổng.



Lý do Tân Trạm và minh hội Yêu Tộc chỉ sợ trùng hợp với ý tưởng của ông ta là kích hoạt huyết mạch thượng cổ, hơn phân nửa vẫn là vì đại kiếp nạn nửa năm sau rồi.



Xem ra gia chủ Đổng có kỳ vọng cao với huyết mạch thượng cổ, có lẽ huyết mạch nhà họ Đổng của ông ta không yếu.



Nhưng tất cả mọi người đều có huyết mạch thượng cổ, sau khi kích hoạt, ai mạnh ai yếu chỉ sợ còn chưa chắc chắn được.



“Vậy làm phiền anh Trương” Gia chủ Đổng nói.



“Không có gì, không có gì” Trương Thanh Long cười ha ha.



“Có cái chùy lớn này thì Tân Trạm thất bại chắc rồi, cậu ta chắc chắn sẽ trở thành trò cười lớn nhất giới võ đạo trước hàng nghìn người “Vậy tôi trước tiên chúc Trương Quốc Tuấn thắng được Đệ Nhất Thiên Kiêu, đánh Tân Trạm xuống vực sâu”



Bên trong ánh lửa, hai người nhìn về phía cái chùy lớn màu đen, ngọn lửa đốt cháy trong không trung chiếu sáng đôi mắt hai người.



Bên trong đôi mắt họ là ngọn lửa bốc lên giống như dã tâm đang thiêu đốt.



Trong biệt viện Tiên Cung, Tân Trạm vẫn tu luyện như bình thường, không vì đánh cược với Vấn Tông mà có phần căng thẳng hoặc lo lắng.



Lúc này anh ngồi ở trong phòng, xung quanh bày ra tầng tầng trận pháp để bảo đảm sẽ không bị Vấn Tông nhìn trộm.



Mà trong tay Tân Trạm cầm một quả cầu trong suốt, sáng long lanh tỏa ra từng luồng linh khí đầy đủ, rõ ràng là nội đan thu hoạch được khi giết yêu thú “Thử nhiều loại như vậy, hóa ra nội đan yêu thú vậy mà lại là chất dẫn chuyển hóa tốt nhất”



Tân Trạm hơi có phần kinh ngạc, mấy ngày nay sau khi anh chữa khỏi liền vẫn luôn nghiên cứu công pháp tinh thần này. Đúng vậy, anh học trộm phương pháp chuyển hóa này từ thú Thôn Thiên không có tên nên Tân Trạm tự lấy tên cho nó.



Tân Trạm vẫn luôn thử dùng công pháp tinh thần đưa linh khí trong trời đất hoặc nguyên khí chuyển hóa thành tiên khí, đó là một cách rất nhanh cũng rất tiện lợi.



Mà thử đến cuối anh phát hiện vậy mà là nội đan của yêu thú dễ chuyển hóa thành tiên khí nhất “Nhưng mà nếu so với đất thí luyện thì vật này cũng khó hơn gấp trăm, gấp nghìn lần”



Tân Trạm thở dài. Phải biết rằng linh khí bên trong nơi này rất đầy đủ, nếu ở bên ngoài anh sợ một tháng bản thân cũng chỉ có thể chuyển hóa một chút tiên khí mà thôi “Xem ra sau này mình phải giết nhiều yêu thú cấp cao một chút, nếu không thì cứ đến dãy núi yêu thú, chắc chẩn sẽ có rất nhiều cơ hội”



Tân Trạm suy nghĩ về việc luyện hóa nội đan yêu thú sau đó khởi động linh trận, linh khí trời đất bắt đầu chuyển động hội tụ lại từ bốn phương tám hướng.



Bên ngoài phòng, trong sân.



“Sự gan dạ của thăng nhóc Tân Trạm này chẳng lẽ làm bằng sắt sao? Nếu là tôi thì đã lo lắng từ lâu, cậu ấy vậy mà còn có tâm trạng tu luyện” Diệp Thành liếm môi, có phần khâm phục nói.



“Tôi thấy Tân Trạm đã tính kỹ trước rồi, lần trước cậu ấy có thể gõ được mười ba lần chuông thì lần này chỉ sợ là sẽ gõ được mười bốn, mười lăm lần” Lạc Việt Ban nói.



“Dù là mười lăm lần cũng không ổn” Bồ Tùng Nhân lắc đầu nói: “Các người nói xem Vấn Tông suy nghĩ một lúc lâu cuối cùng đồng ý với điều kiện của Tân Trạm, chẳng lẽ bọn họ không biết thực lực của Tân Trạm sao? Đừng quên bây giờ chúng ta ở ngoài sáng mà đối phương đứng trong tối đấy”



“Nói cũng đúng” Diệp Thành cũng gật đầu, căn răng nói: “Đám người này quá âm hiểm, quỷ mới biết bọn họ đang suy nghĩ âm mưu quỷ kế gì”



“Mọi người, Tân Trạm đang ở đây sao?”



Mấy người đang nói thì ngoài cửa có một ông già đi đến. Trên người ông ta mặc một bộ quần áo vải thô có vẻ có phần tùy tiện, bên cạnh ông ta còn có một người trẻ tuổi đi theo.



“Kính chào đại sư Thiết Lang”



Nhận ra người đến, đôi mắt Bồ Tùng Nhân sáng ngời lên, vội vàng hành lẽ.



Nếu nói đạo sĩ Bồ là nhân tài kiệt xuất một phương trong giới thiên sư thì ở lĩnh vực luyện khí đại sư Thiết Lang cũng không hề kém một chút nào.



“Thằng nhóc Bồ Tùng Nhân ở đây thì xem ra tôi không tìm nhầm nơi rồi” Thiết Lang cười ha ha. Mọi người mời Thiết Lang đi vào, tiếp khách trong phòng khách.



“Đại sư, ông đến rồi”



Một lát sau, cảm nhận được Thiết Lang đã đến, mà Tân Trạm cũng vừa mới tu luyện xong một vòng, anh hoạt động cơ thể cứng ngắc một chút, cười cười đi ra.



“Tân Trạm, lần này tôi tìm cậu là có một việc nhờ cậu giúp đỡ”



Nhìn thấy Thiết Lang có việc quan trọng muốn nói, mọi người cũng đều hiểu ý đi ra Thiết Lang uống ngụm trà, cười mở miệng nói.



“Đại sư Thiết Lang có chuyện mời nói” Tân Trạm mỉm cười nói.



Lúc trước Thiết Lang tặng kiếm cũng giúp đỡ điều chỉnh kiếm ý khiến bản thân sử dụng càng thêm thuận lợi. Đây chính là giúp một việc lớn cho anh nên Tân Trạm cũng từng nói sẽ dùng hết sức báo đáp ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK