Có người không đồng ý mức xét xử quá nhẹ với một số Tử thần Thực tử nhưng Kẻ Được Chọn, vốn chui phía sau màn từ khi chiến tranh chấm dứt, lại xuất hiện trước mặt mọi người, thản nhiên nhưng mệt mỏi nói, điều quan trọng nhất mà bọn họ cần làm lúc này là tu sửa biệt thự nhà mình chứ không phải so đo này nọ.
“Những Slytherin đã trợ giúp rất lớn cho tôi trong chiến tranh, tôi không hy vọng bọn họ sẽ giống tôi, không có ba mẹ yêu thương, côi cút một mình.” Kẻ Được Chọn nói như vậy, “Đối với một số Tử thần Thực tử không điều ác gì không làm chúng tôi đã tống họ vào ngục Azkaban nhưng những người biết hối cải, vì bảo hộ người nhà mà không thể không trở về bên cạnh Voldemort, sao chúng ta lại không thể cho họ thêm một cơ hội nữa để làm lại chứ?” Kẻ Được Chọn bi thương hỏi họ, “Trong chiến tranh đã có rất nhiều người mất đi người thân, đau đớn này mọi người ai cũng có thể cảm nhận được, những Slytherin cũng trưởng thành giống chúng ta, bọn họ cũng đau đớn y như thế.”
Sau chiến tranh, Kẻ Được Chọn, đã được nhóm phù thủy tôn sùng như một nửa Merlin, đau thương nhìn mọi người. Lúc này mọi người mới hiểu được, Kẻ Được Chọn mà họ vẫn giao niềm tin hy vọng của mình chẳng qua cũng chỉ là một đứa nhỏ mà thôi. Trong khi con của mình được che chở không cần lo lắng gì mà lớn lên thì Kẻ Được Chọn đã phải đối mặt với Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy mà ngay cả người lớn cũng không dám kia.
Không ít người vì mù quáng mà đặt niềm tin vào Kẻ Được Chọn, cũng không ít người thực sự bắt đầu suy nghĩ. Tóm lại, dưới sự khởi xướng của Kẻ Được Chọn, càng nhiều người chú ý hơn đến việc tu sửa sau thời chiến.
Cuối cùng, dưới sự đồng ý của những người bị thẩm vấn, Bộ Pháp thuật cho bọn họ uống Chân Dược, hỏi có phải bọn họ… thực sự muốn thoát khỏi thân phận Tử thần Thực tử nhưng vì bảo vệ giao đình mà không thể không trở về bên người Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy kia không.
Toàn bộ quá trình thẩm phán được công khai, không ít dân chúng đều chứng kiến nhân viên thẩm vấn chỉ có thể hỏi vấn đề này mà không đề cập đến các vấn đề khác. Nên cuối cùng, gia chủ Malfoy bị phán mười năm tù giam – cho dù ông không hề tham gia nhưng cũng không tránh khỏi sự thật ông đã từng giết người, mà những quý tộc nhỏ khác được Kẻ Được Chọn bảo vệ bị phán từ mười đến hai mươi năm tù.
Sau chiến tranh, cô nàng Granger ngay khi mới nhận được bằng tốt nghiệp loại ưu của Hogwarts – dù ba người Tam Giác Vàng không trải qua năm học thứ bảy nhưng vì biểu hiện của bọn họ đều xuất sắc hơn bất kỳ ai năm bảy, dưới sự hô hào của giáo sư McGonagall, Bộ Pháp thuật cho phép trao bằng tốt nghiệp cho ba người, mà sau khi chuyện này được đăng trên “Nhật báo Tiên tri” thì Bộ Pháp thuật được dân chúng khẳng định – gia nhập Bộ Pháp thuật, đưa tới cho Bộ Pháp thuật một làn gió mới.
Nhất là trong chiến tranh, Granger lại được Kẻ Được Chọn công nhận là một người mưu trí, mỗi một đề nghị của cô đều khiến cho giới phù thủy có được sự tiến bộ rất lớn, mọi người càng ngày đánh giá càng cao vị nữ phù thủy này.
Sau chiến tranh, giáo sư McGonagall kế nhiệm làm hiệu trưởng gửi thư mời tới Kẻ Được Chọn, mời cậu làm giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ở Hogwarts. Cùng lúc đó, Thần Sáng Bộ Pháp thuật cũng ngỏ ý mời Kẻ Được Chọn nhưng khiến cho mọi người kinh ngạc, Kẻ Được Chọn không đến Hogwarts cũng không gia nhập vào Bộ Pháp thuật mà lựa chọn đi mạo hiểm vòng quanh thế giới.
Khi mọi người hỏi vì sao, Kẻ Được Chọn đã nói, “Tôi muốn đi khám phá thế giới bên ngoài Hogwarts.”
Từ đó về sau Kẻ Được Chọn rất ít xuất hiện trước mắt mọi người, thi thoảng lúc cậu về thăm bạn bè thì “Nhật báo Tiên tri” sẽ mời cậu phỏng vấn mấy kỳ, kể về những quốc gia mà cậu đặt chân đến, những nơi mà cậu đã mạo hiểm.
Thời gian một năm không quá dài cũng không quá ngắn, nhưng cũng đủ để thay đổi một điều gì đó. Một năm sau, với mối quan hệ từ kẻ thù thành bạn cùng sống chết của Kẻ Được Chọn và Draco Malfoy, với chuyện Kẻ Được Chọn thỉnh thoảng sẽ xuất hiện ở biệt thự Malfoy, mọi người từ kinh ngạc ban đầu cũng chuyển thành lạnh nhạt tiếp nhận.
Trong lúc chiến tranh, biệt thự Malfoy bị Voldemort biến thành căn cứ của Tử thần Thực tử, bị ếm rất nhiều phòng ngự Hắc ám. Sau chiến tranh, cùng với sự giúp đỡ của Kẻ Được Chọn, gia chủ mới Malfoy cũng đã xóa sạch toàn bộ phòng ngự Hắc ám này.
“Vẫn là trà nước Anh uống ngon hơn.” Hôm nay sau buổi trưa, Kẻ Được Chọn đã mạo hiểm ba tháng bên ngoài xuất hiện trong biệt thự Malfoy, đang cầm ly hồng trà được gia *** đưa lên, vẻ mặt thích ý, “Mình không quen được trà nước Pháp kia, mỗi lần uống dạ dày mình đều phản đối ầm ầm á.”
Bên kia bàn, gia chủ mới Malfoy khẽ hừ một tiếng, “Ai bảo cậu chạy đến đó, đáng đời.”
Nói là nói như vậy nhưng trong giọng nói cũng không biểu lộ sự tức giận nào.
“Cậu ấy chạy tới đó nhìn trận đấu của Krum mà.” Biết rõ hành tung của bạn tốt, Ron ngắt lời, “Cũng không biết khi nào bọn họ bắt đầu liên hệ nữa.”
“À, tiện đó thì mình cũng đi dò xét thám hiểm một cái rừng rậm thần kỳ.” Harry nói, không tiết lộ ra cậu liên hệ với Krum thế nào, “Chờ khi tìm được đường ra thì lại phát hiện mình đã không còn ở nước Đức, rất là quái lạ.”
“Thế đây là đồ vật quỷ quái cậu mang về từ đâu hả?” Draco đùa nghịch một thứ cùng loại với la bàn trong tay, trên mặt nó có khắc một đồ án kỳ lạ, nhìn giống như cổ ngữ.
“Là cổ ngữ.” Narcissa vẫn ngồi ở một bên mở miệng, hiện giờ bà cũng không còn lạnh như băng lúc Harry nhìn thấy vào năm bảy nữa. Có lẽ sau khi chiến tranh kết thúc, người phụ nữ này đã không còn vì gia đình mà bôn ba, mà Draco lại kế thừa chức vị gia chủ, nên người phụ nữ này lại khôi phục thành một người phụ nữ quý tộc sang trọng, ôn hòa.
“Mình cảm thấy rất thú vị nên mang nó về, xem có thể giải được văn tự trên mặt hay không.” Harry vươn tay muốn lấy lại đồ vật trên tay Draco, “Chờ khi Hermione đến đây để cậu ấy xem thế nào, mình nhớ rõ cậu ấy đã vượt qua được lớp pháp thuật cổ đại rồi.” Ngoại trừ Tiên tri thì cô nàng đều nhận được lời khen ngợi của các giáo sư, Harry biết, Hermione nhất định đã cố gắng khổ cực học tập cổ ngữ, dù cô không sử dụng pháp thuật cổ nhưng cũng có thể hiểu được cổ ngữ là biết rồi.
Vừa nghĩ miên man, vì thất thần, Harry bị góc nhọn trên đồ vật cắt vào ngón tay phải, máu nhỏ lên la bàn.
Biến hóa chỉ trong chớp mắt, không ai kịp phản ứng, kể cả Kẻ Được Chọn cũng vậy.
Ngay khi Hermione thông qua lò sưởi đến biệt thự Malfoy, đúng lúc cô nhìn thấy một tia sáng chợt lóe rồi biến mất, theo phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, đến lúc mở ra thì nơi này chỉ còn Ron đang ngơ ngác không kịp phản ứng…
Câu chuyện, cứ như vậy mà bắt đầu…