Đầu giường đặt hai bình độc dược, ở dưới chặn lại một tấm da dê.
Lucius mở ra chỉ thấy ở trên đó dùng chữ viết hoa xinh đẹp kiểu cách nói lại cách dùng hai bình độc dược cùng nói với Lucius rằng mình sẽ giúp xin phép lớp học buổi sáng. Lucius động đậy chân tay, đến gần phòng tắm rửa mặt chải đầu, sau khi đi ra thì phát hiện trên bàn đặt một bữa sáng nhẹ nhàng đơn giản được ếm thần chú giữ ấm, so với những đồ ăn thường vào buổi sáng cũng không tính là phong phú nhưng cũng là bữa sáng thích hợp nhất cho người ốm.
Lucius một mình ăn xong bữa sáng mang theo hơi nóng, sau đó nhìn đồng hồ, cách thời gian nghỉ ngơi buổi trưa còn có một tiếng. Hai tiết cuối cùng hôm nay là Lịch sử pháp thuật, lớp này cũng không cần phải đi, anh chỉ cần nhanh chân đi xem sách thì hiệu quả cũng có thể tốt như nghe giảng vậy.
Giữa trưa, Draco trở về mang cho anh một phần cơm trưa, còn một quyển vở ghi, là vở ghi lớp biến hình và lịch sử pháp thuật sáng nay.
“Cám ơn.” Lucius nói, vì Draco chăm sóc cả đêm cũng vì Draco đã giúp đỡ.
“Đừng khách sáo.” Draco quay mặt đi, dường như hơi mất tự nhiên, “Tốt nhất cậu nên nghỉ thêm một ngày, lớp buổi chiều tôi sẽ giúp cậu xin phép giáo sư.”
“Không cần, tôi có thể lên lớp được.” Lucius nhẹ nhàng từ chối.
“Vậy tùy cậu.” Draco nói, cậu để ý giường của mình, cho dù hôm nay trước khi lên lớp cậu uống Dược nâng cao tinh thần nhưng cậu vẫn muốn thừa dịp thời gian nghỉ ngơi giữa trưa ngủ một lúc, dù sao giấc ngủ là rất quan trọng, nếu có quầng thâm sẽ không tốt.
Lucius nhìn Draco không muốn nói nhiều với mình, miệng mấp máy nhưng lại không biết nên nói gì, anh nhìn ra được sự xa cách Draco với mình, loại tình huống này dường như đã xảy ra được một thời gian tuy rằng anh vẫn không biết xảy ra chuyện gì.
Theo xa cách của Draco với mình, Lucius thật sự rất khó tin tưởng đối phương đã chăm sóc mình cả đêm.
Đúng vậy, anh biết bệnh của mình đến nhanh và cũng coi như nghiêm trọng, uống độc dược không thôi thì theo lý mà nói căn bản không thể tốt lên được, còn cần phải có người chú ý tình huống của mình, nếu không dù buổi sáng hạ sốt nhưng cũng toàn thân cũng không thể thoải mái như vậy được. Nhưng anh không ngờ đối phương lại có thể kiên nhẫn chăm sóc mình cả đêm.
Nếu là Severus thì chắc chắn trực tiếp ném một bình độc dược là xong việc.
Vì Severus cũng thường xuyên đối xử với bản thân mình như vậy.
Lucius nhìn màn che được Draco buông xuống, trong con ngươi hiện lên suy nghĩ sâu xa.
Sau vài ngày, dường như Draco và Lucius cũng vứt chuyện kia ra sau đầu. Việc học năm thứ sáu rất bận, làm cho họ không có cách nào khác suy nghĩ chuyện buổi tối kia. Chỉ có người trong cuộc mới biết, ở trong lòng mình cảm giác với đối phương rốt cuộc đã xảy ra thay đổi như thế nào.
Harry và Severus bên kia, Severus muốn tham gia cuộc thi O.W.Ls, hơn nữa anh muốn đi đọc sách cổ không biết chỗ nào đưa tới cho nên cơ bản mỗi ngày anh đều đọc sách. Nếu không phải lễ nghi bàn ăn nghiêm khắc của Slytherin thì thậm chí Harry còn nghi ngờ anh sẽ đem sách lên bàn ăn để đọc ấy chứ.
Nhưng dường như không ngủ cộng không ngừng đọc sách cuối cùng cũng lôi chỗ hỏng ra, một tháng sau, Severus gầy đi cả một vòng, da thịt vốn đã tái nhợt nhìn qua lại càng hiển lộ bị bệnh, Harry ở bên cạnh nhìn xem lo lắng. Bản thân cậu không cần cuộc thi vì cụ Dumbledore khi ắp xếp cậu vào cậu đã vốn nói qua với cụ Dumbledore và Voldemort thì cậu sẽ không ở lại nơi này quá lâu nên sẽ không tham gia cuộc thi.
Cậu lựa chọn lưu lại cũng không có bao nhiêu người biết, cùng lắm thì cậu đưa thành tích cũ của mình đưa cho Voldemort để ông ta nghĩ biện pháp lấy thành tích này làm thành tích của mình là được, cho nên năm thứ năm có thể nói cậu rảnh rỗi nhất – mà ngay cả Sirius và James không thích đọc sách cũng cố gắng vì cuộc thi sắp đến.
Càng gần cuộc thi thì bầu không khí trong trường học càng nặng nề, mỗi ngày phòng sinh hoạt chung Slytherin đều lặng ngắt như tờ, bên trong dường như đều là năm thứ năm và năm thứ bảy đang đọc sách, có một số người tập luyện thần chú sẽ đi tìm phòng học trống để thực hành để đảm bảo không quấy rầy đến người đang đọc sách bên trong phòng sinh hoạt. Trước khi ra ngoài mỗi người đều phải ếm một thần chú tĩnh âm mới dám đẩy ra cửa phòng sinh hoạt chung.
Ngay cả như vậy cũng có người vì quá mức hồi hộp vì cuộc thi sắp tới mà vào bệnh thất, các loại “chiêu trò giúp đỡ cuộc thi” bắt đầu được lưu hành, Harry và Severus cũng không hề để mắt đến một cái nào loại này. Trong Slytherin không có người bị lừa nhưng ở các Nhà khác lại không thể chắc chắn, Harry nghe nói Lily bọn họ không lựa chọn vài thứ kia, âm thầm yên tâm. Cậu bớt thời gian điều chế rất nhiều dược dinh dưỡng và dược nâng cao tinh thần đưa cho Lily, để cô có rảnh cũng đưa cho James và Sirius một ít.
Từ đó sau, những độc dược Severus cần uống toàn bộ đều giao cho Harry phụ trách, Harry vẽ lại một lần bản kế hoạch và thời gian biểu do Hermione tạo ra một lần, dựa theo tình huống của Severus sửa chữa thêm, ép Severus phải thực hiện, không cho anh lại đọc sách hơn nửa đêm nữa. Có lúc Severus muốn thừa dịp Harry đang ngủ rồi đứng dậy đọc sách, không ngờ anh vừa mới thắp đèn thì Harry đã tỉnh theo, tư thế kia rất rõ ràng nói Severus rằng cậu cũng thức cùng anh cho đến khi anh quyết định đi ngủ mới thôi.
Severus bất đắc dĩ, chỉ có thể thực hiện theo bảng kế hoạch Harry chỉ định, vì gần đây Harry giám sát anh rất chặt, tuyệt đối không cho phép anh thêm gánh nặng.
Lớp Severus nhàn hạ duy nhất chính là Lịch sử pháp thuật.
Harry thề son sắt nói cho anh sẽ giúp anh làm vở ghi, để anh đi nhìn những sách độc dược của bản thân.
Nhìn Harry thường ngày chỉ cần lớp Lịch sử pháp thuật thì không uể oải chính là ngủ gật, vì mình mà giữ vững tinh thần đi ghi chép lại những trọng điểm, trong lòng Severus có cảm động không nói nên lời. Gần đây tất cả những điều anh làm khiến anh mỏi mệt, trong mắt anh đều đáng giá.
Tháng năm, Severus đọc xong sách còn viết ra trọng điểm, Harry đưa cho anh một chồng tấm da dê thật dày.
Ở trên thì ngoài trọng điểm ở lớp đọc dược cò có cả trọng điểm và phân tích môn cổ ngữ học mà Harry chưa từng chọn, cũng vì anh chọn môn học này mà xuất hiện trước mặt anh.
“Nếu anh không thể vượt qua kỳ thi thì em sẽ mất mặt lắm đấy, Draco sẽ cả ngày cười nhạo em mất.” Đối với tầm mắt của Severus, Harry hơi mất tự nhiên nói.
Khi anh cầm lấy chồng da dê thật dày đó, rốt cuộc không khống chế được nữa, một phen kéo Harry lại, hôn lên đôi môi còn chưa kịp khép lại kia.
Nụ hôn kết thúc, anh nhẹ nhàng sờ khuôn mặt đỏ bừng của Harry, ghé vào lỗ tai cậu nói, “Chuyện đó tuyệt đối sẽ không xảy ra.”
Harry vùi mặt vào ngực anh, không nói gì.
Anh nhìn tấm da dê trong tay, khóe miệng chậm rãi gợi lên.
Ngày kế tiếp dưới sự giám sát kế hoạch của Harry Severus ôn tập những môn học này. Lớp độc dược anh có tin tưởng có thể được điểm O nên Harry cũng không chỉnh lý lại giùm anh, huống chi Harry cũng không nhiệt tình lắm với độc dược nên cậu rất hiểu bản thân không chỉnh lý tư liệu cho Severus.
Trong đám tư liệu cậu đưa cho Severus, tư liệu Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám này là kỹ càng tỉ mỉ nhất, vì bản thân Harry chính là một trò giỏi về môn học này, hơn nữa mấy năm nay mạo hiểm khiến cho cậu ở phương diện này cũng rất có tự hào, nên tư liệu cậu đưa cho Sverus rất cụ thể chi tiết. Severus thừa nhận khi mình nhìn thậm chí có một loại cảm giác mình đang nhìn giáo trình của một vị giáo sư nào đó.
Kế tiếp là môn học bùa chú, Harry cũng rất tự hào về việc làm sao nắm giữ thần chú, đối với rất nhiều thần chú vì quá hồi hộp mà phù thủy không nhớ nổi nên sử dụng gì cậu cũng rất có kinh nghiệm, ở phương diện này cậu đưa ra rất nhiều đề nghị cho Severus, mục đích là giúp đỡ Severus thông qua cuộc thi thực hành.
Mà môn học cổ ngữ, Harry chưa tiếp xúc qua nhưng năm thứ ba Hermione vì chọn môn học này đã tiếp xúc qua một năm, rất sớm trước đó Harry đã liên lạc Hermione tìm phương pháp học tập và ôn tập của cô năm đó, sau đó cậu đến thư viện mượn những sách có liên quan đến phương diện này mà còn thừa dị mỗi tối Severus ngủ say khoác áo tàng hình chạy tới thư viện tìm tới tìm lui tới năm năm cuộc thi, từ đó tìm ra quy luật ra đề cho nên mới chỉnh lý ra tư liệu cực kỳ hữu dụng với Severus này.
Không thể không nói, tư liệu Harry đưa cho Severus là cực kỳ đúng lúc, bởi vì anh chỉ cần đọc sách rồi chỉnh lý trọng điểm viết cả giải thích của mình ra ngoài đã tốn rất nhiều thời gian, nếu không có Harry vậy rất có thể anh sẽ bối rối một trận mới có thể tiến vào trạng thái ôn tập được.
Tới gần cuối kỳ, ngược lại Harry trở thành người nhẹ nhàng nhất trong năm thứ năm, tất cả mọi người đêu cho rằng Harry rất có thể học kỳ sau đã rời khỏi Hogwarts trở lại trường học cũ của mình, cho nên cũng không có nhiều lời bình luận kín đáo lớn lao gì với việc cậu không tham gia cuộc thi. Chỉ có một mình Draco biết cậu lười biếng mới có thể từ chối lại tham gia một cuộc thi lần nữa.
Tháng sáu, cuộc thi cuối cùng cũng đến.
Trong khi một đám người vội vàng thi thố cũng chỉ có Harry là nhàn nhã nhất, vì cậu không cần tham gia thi cuối kỳ cũng không tham gia cuộc thi O.W.Ls mà ngay cả Draco cũng vậy.
Vì Draco tin mình sẽ trở về vào lúc nghỉ hè nên cậu đồng thời cũng không muốn tham gia cuộc thi.
Mọi người hồi hộp tiến hành thi viết trong phòng thi cũng chỉ có hai người kia ngồi nghỉ ngơi bên cạnh cây đại thụ thoáng mát.
“Chúng ta đã tới đây gần một năm rồi.” Draco dựa vào cây cảm thán nói.
“Đúng vậy, đã một năm rồi.” Harry nói, “Một năm trước nếu cậu nói cho mình biết mình vẫn luôn ở đây, mình chắc chắn sẽ cho cậu một đấm.”
“Mà hiện tại mình muốn mạnh mẽ kép cậu đi thì cậu mới có thể cho mình một đấm đúng không?” Draco hừ một tiếng.
“Hai cháu, không ngại các chú làm phiền chứ?” Giọng nói hiền hòa mang theo ý cười truyền đến từ đằng xa, xem ra người tới rất rõ ràng tính cảnh giác của hai người bọn họ nên đã mở miệng từ xa xa.
Draco và Harry đồng thời nhìn lại nơi phát ra giọng nói.
Chỉ thấy Abraxas và Voldemort biến mất nhiều ngày đang chậm rãi đi về phía bọn họ.
Harry và Draco đứng lên, chờ đối phương đi tới.
“Ngài có chuyện gì không ạ?” Draco vẫn rất kính trọng Abraxas..
Abraxas mỉm cười, hiền hòa nói, “Chú muốn mời hai cháu tới làm khách gia đình Malfoy vào lúc nghỉ hè.”