Ngả Diệp có điểm thất vọng, dù sao nếu không có hắn, tối hôm qua lạnh như thế, mình hôm nay nhất định sẽ bị phong hàn rồi.
Đêm càng ngày càng khuya, Ngả Diệp dần dần bất đầu ngủ gật, đầu hết lắc bên này lại ngả sang bên kia, thẳng đến khi một tiếng thét kinh hãi vang lên cắt ngang đêm tối yên tĩnh, y mới đột nhiên lấy lại *** thần.
Lại tới nữa! Thanh âm này phát ra từ bờ biển, nhất định là ác linh muốn kéo chân người xuống biển kia tác quái. Y phải đi cứu người, càng phải đi khuyên nhủ ác linh, bảo hắn không nên hại người nữa.
Ngả Diệp tùy ý cầm lên một kiên quần áo phủ lên thân thể, vì không muốn đánh thức Ngả lão gia, y liền rón rén xuất môn.
Lúc này, một người đàn ông trung niên đang ở cạnh bờ biển, chỉ ló ra một cái đầu, đang dùng móng tay liều mạng níu giữ phía trước. Máu tươi chảy đầy trên đất, hạ thân của đối phương cũng đã chìm vào trong nước, phía sau còn có một cánh tay thô to giữ chặt lấy lưng hắn, muốn kéo đối phương vào trong biển.
“Ngả Diệp! Cứu cứu ta, là thủy quỷ à, ta không muốn chết!”
“Ta sẽ kéo ngươi lên đây!”
Ngả Diệp không chút nghĩ ngợi xông về trước kéo lấy hai cánh tay của nam tử, cũng không biết lấy khí lực từ nơi nào đến, rất nhanh y đã kéo người đàn ông đó lên tới bờ. Nhưng không ngờ vào lúc này, đôi tay thô to kia lại vươn đến níu chặt lấy mắt cá chân của y, trong nháy mắt khi y cùng người đàn ông kia còn chưa hoàn hồn đã bị kéo vào trong nước.
Y không thể bơi được, thình lình bị kéo vào trong nước lạnh đã làm cho mỗi một tấc da thịt trên thân thể y đều không ngừng phát ra kháng cự mãnh liệt.
Tập trung suy nghĩ, y cố mở hai mắt, hút lấy không khí. Dù liên tiếp vùng vẫy nhưng y vẫn uống không ít nước biển vào bụng. Trước nay y chưa từng khó chịu như vậy, hai chân giống như đã bị màn nước tối om om kia bắt giữ, y nghĩ muốn đá chân khỏi nó, nhưng sức cản của nước đã khiến cho y không còn khí lực, lên không được bờ, y rất nhanh sẽ tắt thở, rồi chết…
Đúng vào lúc Ngả Diệp cho là mọi chuyện sẽ diễn ra như vây, thì thứ đang bắt lấy chân y đột nhiên rời ra.
Tiếp theo một chiếc bóng đen liền nhô lên, đem thân thể của y ôm vào lòng, ngay sau đó lại có thứ gì kề lên đôi môi của y.
Đó là một đôi môi. haehyuk8693
Là một đôi môi vô cùng ấm áp.
Nhất thời cảm nhận được một con đường sống, Ngả Diệp liền giống như đã nắm giữ được bùa hồ mệnh trong tay, nhanh chóng há to miệng, cố gắng hút lấy không khí từ đôi môi kia.
Qua một hồi, lại cảm thấy có gì đó không đúng, Ngả Diệp mãnh liệt mở hai mắt ra.
Cặp mắt kia, mái tóc đen dài kia…
Đây không phải là Hàn Liệt sao?!
Lần đầu tiên, y có thể hoàn toàn nhìn rõ cả khuôn mặt của hắn đến như vậy.
Đó là một khuôn mặt nam nhân anh tuấn đến bức người.
Ánh mắt của hắn vô cùng quyến rũ, có thể nói đây là lần đầu tiên Ngả Diệp nhìn thấy một quỷ hồn anh tuấn đến như vậy.
Nhưng như thế thì đã sao?
Diện mạo xinh đẹp thì như thế nào?
Còn không phải chỉ là một thủy quỷ người gặp người sợ đấy thôi? Đã vậy còn dùng đến loại thủ đoạn ghê tởm muốn kéo người khác chết chung này để sống tạm bợ…
Còn nói cái gì… Là vì mình…
Y không thể như vậy! haehyuk869