• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit – HaeHyuk8693

Anh linh

Bọn họ ở tại khách *** nghỉ ngơi khoảng hai ngày, Ngả Diệp mới có thể xuống giường đi lại được. Trước mắt, y nghĩ muốn quay về Lý phủ, đơn giản là vì muốn trả lại túi tiền mà Lý Đức Tân đã đưa cho y ngày đó, y không thích thiếu nợ của người khác, mà Hàn Liệt cũng đáp ứng rồi.

Trên đường trở về, Hàn Liệt mua một con ngựa… là một tuấn mã khỏe mạnh màu đen.

Đây là lần đầu tiên Ngả Diệp kỵ mã, còn cùng Hàn Liệt ngồi cùng một chổ, gắt gao dán sát vào nau.

Tuy nói đường xá hơi có chút xóc nảy, nhưng có Hàn Liệt ở bên cạnh, chỉ cần hảo hảo tựa vào trong lòng Hàn Liệt, y liền cảm thấy như phiêu phiêu dục tiên(nhẹ nhàng bay bổng như thần tiên).

Y không khỏi quay đầu lại, ngồi ở phía sau chính là Hàn Liệt đang kéo giữ dây cương, điều khiển con ngựa, bộ dáng của hắn lúc này xem vào mắt cực kỳ anh dũng, mạnh mẽ lại oai vệ.

Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Ngả Diệp, Hàn Liệt hạ thấp đầu nhếch miệng cười nói: “Sao vậy? Lại muốn rồi sao?”

Nghe vậy, cả khuôn mặt Ngả Diệp đều trướng hồng như cục máu, chu chu môi kháng nghị.

“A… Tức giận?” haehyuk8693~ aka NY

Ngả Diệp lắc đầu, bất quá cái mỏ chu cao cao kia rõ ràng đã nói rõ Ngả Diệp lại đang nổi lên tính tình tiểu hài tử của y rồi. Hàn Liệt không khỏi tươi cười, một ngón tay vô thanh vô tức đụng vào hậu đình của Ngả Diệp. Tuy là cách một lớp quần, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận rõ ràng bờ mông hoàn mỹ của Ngả Diệp.

“Liệt…” Ngả Diệp nhìn quanh bốn phía, rồi giật mình phát hiện hai người bọn họ đã bất tri bất giác tiến vào một bãi tha ma từ lúc nào!? Bất quá tuy là bãi tha ma, các quỷ hồn lại ngoài ý liệu xuất hiện rất ít.

“Đừng lo lắng! Không có việc gì đâu, có ta ở đây!” Hàn Liệt vùi đầu vào mái tóc của Ngả Diệp, hít ngửi hương thơm mê người từ Ngả Diệp. Mà cánh tay trống còn lại cũng đã bồi hồi ở bên ngoài hậu huyệt của y, ngẫu nhiên còn có thể mò mẫm tới phần đùi trong mẫn cảm.

Ngả Diệp dở khóc dở cười, rất bội phục hắn vậy mà có thể ở một bãi tha ma động tay đông chân với y…

“Tiểu Diệp… Ở trên ngựa thử xem, có được không?”

“Hả?” Yêu cầu rõ ràng như vậy, Ngả Diệp rất nóng lòng muốn thử, bất quá nơi này là bãi tha ma à…”Ra khỏi nơi này, tìm một chổ không có người được không?”

“Hảo! Đều nghe theo lời ngươi!”

“Uh.” haehyuk8693~ aka NY

Đang lúc hai người bọn họ đang muốn hôn hôn môi thì…

“Oa oa oa…”

Từ phía sau có một trận tiếng khóc la truyền đến. Thanh âm kia rõ ràng được vọng ra từ giữa những ngôi mộ tầm thường nhất so với các nơi khác lại cực kì hoang vu.

Bọn họ giục ngựa đi tới, hướng đến nơi tiếng khóc truyền đến nhìn lên.

“Hả? Sao lại có người?”

Ngả Diệp nhận ra quỷ nam đang ôm đứa trẻ sơ sinh kia!

Đó chính là nam quỷ ngày đó khi y bị đám đại hán kia bao bậy, hắn đã nhắc nhở y chú ý đến bọn họ trước đó.

“Thay ta chiếu cố con ta… Van cầu các ngươi!” Không chờ bọn hắn phản ứng lại, nam quỷ kia đã ôm theo đứa bé mới sinh bay tới trước mặt hai người, cũng quỳ xuống đau khổ cầu khẩn.

Thấy bọn họ không nói chuyện, nam quỷ hướng bọn liên tục kể rõ tình huống của mình. haehyuk8693~ aka NY

Đại khái chính là, hắn bởi vì ngày thường xinh đẹp cho nên mới bị tên đại hán kia coi trọng. Hắn vốn có thể phản kháng lại, nhưng mà đám đại hán kia lại bắt đi người yêu của hắn… Cũng chính là ca ca của hắn và hài tử đến uy hiếp, bởi vậy vì không còn cách nào khác hắn cũng chỉ có thể trở thành công cụ tiết dục cho đám khốn nạn kia, rồi sau đó bị bọn chúng luân phiên cường bạo đến chết. ( T^T~~~)

Nghe đến đó, Hàn Liệt không khỏi nắm chặt song chưởng… Sớm biết vậy ngày đó hắn đã tiện thể đem cả lũ ác ôn này đập cho chết hết! Thật sự là thả cọp về núi mà!

Còn Ngả Diệp lại như đã phát giác có chút không bình thường…

“Đây là con ruột của ngươi? Nhưng người yêu của ngươi… vốn là ca ca ngươi… còn là nam nhân à!”

“Nam nhân sao không thể sinh con? Huynh đệ lại sao không thể cùng một chỗ?” Quỷ hồn cười cười, còn nói: “Chúng ta muốn có một gia đình hoàn chỉnh, nên đã đi đến đảo Bồng Lai cầu dược sinh tử,… Nhưng… Ta còn tưởng rằng một nhà của ta về sau sẽ viên mãn rồi, nghĩ không ra lại gặp phải đám đại hán kia… Nói đến đều là ta không tốt, là bọn hắn coi trọng dung mạo của ta, ta đáng ra phải nghe lời cảnh báo của ca ca, đừng tùy ý ra ngoài xuất đầu lộ diện. Nhưng nếu ta không ra ngoài làm nam kỹ, nếu chỉ dựa vào ca ca của ta, căn bản không có cách nào nuôi sống cả nhà à… Ô ô…”

Quỷ hồn càng nói càng khổ sở, Ngả Diệp không nhịn được xuống ngựa, đi tới trước mặt hắn nói: “Hài tử nếu để cho chúng ta nuôi dưỡng, vậy còn ngươi?”

“Ta sao? Đương nhiên phải đi tìm ca ca ta rồi, hắn đã đầu thai, ta muốn đi theo hắn.”

Đó là lần đầu tiên Ngả Diệp nhìn thấy nụ cười của quỷ hồn, nụ cười rất đẹp còn có hai má lúm đồng tiền, khó trách sẽ bị… Quên đi, y không dám suy nghĩ sâu xa hơn nữa!

“Đằng Nhi bởi vì theo ta, bị lây nhiễm âm khí, cũng dần dần thành quỷ… Hy vọng các ngươi có thể hảo hảo chiếu cố nó, nếu có kiếp sau, Hàn mỗ tất sẽ báo ân này!”

Câu nói vừa rồi của quỷ hồn đã làm cho hai người hết sức kinh ngạc, bọn họ đồng thời hỏi ra:

“Nhi tử của ngươi gọi là Hàn Đằng?!”

“Không sai.” haehyuk8693~ aka NY

“…”

Hai người nhìn nhau cười, cùng nghĩ đến một việc..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK