Nụ hôn dài này đã duy trì hơn một khắc, Ngả Diệp còn rất chủ động đem đầu lưỡi của mình cạy mở hàm răng của Hàn Liệt, trực tiếp cùng hắn giao triền hồi lâu, ngay cả sợi ngân tơ bằng nước miếng đã vẽ dài đến tận cổ mà y còn không hay biết.
Hôn môi thêm một lúc lâu mới tách ra, Hàn Liệt vẫn gắt gao đem Ngả Diệp ôm vào trong ngực, hai người nhìn nhau hảo một trận, tròng mắt cả hai đều đang phản chiếu khuôn mặt của đối phương. Hàn Liệt cười thật ôn nhu, Ngả Diệp thì hồng cả mặt, cặp mâu sắc kia cũng đã có chút tan rã, không biết phải nhìn đi nơi nào… Bởi vì y không dám nhìn vào Hàn Liệt… Trái tim đập thật nhanh, quá nhanh rồi, như là nó đã không thể chờ đợi để phá thể nhảy ra ngoài, để cho Hàn Liệt có thể nhìn thấy chân tâm của y!
“Nhìn ta!” Ngay lúc Ngả Diệp còn chưa hiểu được gì, hai bên gò má liền truyền đến một trận xúc cảm ấm áp, đó là hai bàn tay thô to của Hàn Liệt.
“Ngươi…” Hàn Liệt tựa hồ muốn nói lại thôi. haehyuk8693
Thấy thế, Ngả Diệp cố gắng dứt bỏ cảm giác tim đập khẩn trương đi, kéo lên khóe miệng hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Bất cứ chuyện gì ngươi cũng có thể nói với ta à.”
Hàn Liệt nuốt nuốt nước miếng, lắc đầu, cái tay kia đã từ trên mặt của y trượt xuống, mơn trớn cần cổ đang bị quần áo bao bọc của đối phương, xuống chút nữa là đến phần ngực rồi lướt tới phần eo, bàn tay to ngừng lại, vừa lúc dừng ngay nơi thắt lưng.
“Hử?” Ngả Diệp đem đôi tay nhỏ bé của mình phủ lên bàn tay to bự của Hàn Liệt, cảm thụ độ ấm truyền đến từ lưng bàn tay.
“Xuỵt… Không nên nói chuyện…Giờ khắc này rất trọng yếu.”
Ngả Diệp không nói, lẳng lặng để cho Hàn Liệt chậm rãi cởi xuống đai lưng của mình. Trong tích tắc, đai lưng được nới lỏng, thượng y trên người cũng bị mở ra, ngay lúc đó, hai khỏa thù du phấn hồng cùng với xương quai xanh vừa trắng nõn vừa xinh đẹp đã mơ hồ xuất hiện trước mắt Hàn Liệt. Hắn không nhịn được đưa tay luồn vào trong quần áo, trực tiếp tiếp xúc với bờ vai cùng tấm lưng mềm mại của Ngả Diệp, tiếp đó liền kéo tuột lấy y phục của y
Không khí lành lạnh chung quanh thoáng cái đã xâm nhập vào từng tấc da thịt vô cùng mịn màng của y, Ngả Diệp không khỏi bắt lấy tay của đối phương, trong giọng nói mang theo kinh ngạc: “A!… Không nên…”
“Ta nói rồi, không nên nói chuyện!” Hàn Liệt nói xong liền nhanh chóng há miệng ngậm lấy môi của Ngả Diệp.
“Ta… Đừng đừng… Đừng…” Đôi môi bị đối phương phong bế của Ngả Diệp chỉ có thể phát ra những thanh âm vụng vỡ, nghe vào tai cực kỳ dễ chịu… Cũng thuận thế làm cho hạ thân của Hàn Liệt bắt đầu khô nóng dựng đứng lên.
Hàn Liệt lại càng ôm chặt lấy y, hai tay tùy ý dao động trên thân thể đang giãy dụa của đối phương. Ngay lúc này, Ngả Diệp nhất thời cảm thấy một trận kích thích khác lạ, da thịt nguyên bổn trắng nõn nay đã mập mờ biến thành màu đỏ, nhiệt độ cơ thể cũng bắt đầu tăng lên cực nhanh, hết thảy mọi thứ đều vì đôi tay đang vuốt ve âu yếm của hắn làm dấy lên ngọn lửa!
“Đừng ân…” Ngả Diệp đột nhiên nghiêng đầu lệch hướng sang bên trái tránh đi cái hôn của Hàn Liệt, “Muốn làm cái gì?”
“Muốn ngươi cảm thụ ta… Cảm nhận được rồi sao?” haehyuk8693
Y đích xác đã cảm nhận được hạ thân của Hàn Liệt đang để ở bên trong đùi non của mình, đồ vật kia nóng hừng hực, lại như đã vô cùng cứng rắn. Thế là…y gật đầu.
“Tốt lắm…” Hàn Liệt còn chưa nói xong đã bắt đầu kéo bỏ quần của hắn cùng Ngả Diệp. Cử động này đã làm cho Ngả Diệp đỏ bừng cả mặt, hai chân dài nhỏ liền kẹp lấy đối phương không cho hắn thoát xuống, bất quá hắn lại vỗ vỗ vào hai chân của Ngả Diệp, ôn nhu nói: “Đừng sợ! Mở chân ra đi!”
Ngả Diệp gật đầu, sau khi lên tiếng liền chậm rãi đem hai chân mở ra. Đến khi khố tử đã hoàn toàn bị kéo xuống, lúc này Hàn Liệt mới nói tiếp: “Ngoan…Mở lớn thêm chút nữa, sau đó đem chân gác lên trên vai ta!”
“Cái gì?!”
“Tiểu Diệp… ngoan… Nghe lời!” Ngữ khí của Hàn Liệt lại nhiều thêm chút cường thế.
Không dám cũng không nghĩ muốn kháng cứ lại, Ngả Diệp thầm hít sâu một hơi, đem hai chân của mình khóa chặt trên đầu vai rắn chắc của hắn. Hàn Liệt lại đưa hai chân của y giơ cao lên chút, để hắn có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng mật huyệt đang đóng mở. Bất quá hành động này lại làm cho Ngả Diệp thoáng cái phản ứng không kịp, ngã ngửa ra phía sau.
“Ai da… Quên đi, lần đầu tiên vẫn làm đơn giản chút.” Hàn Liệt một tay vừa vặn đỡ lấy thân thể té ngữa ra sau của y, sau khi đưa y lãm vào trong lòng, hắn lại lật cả người của y qua.
“… Nắm sấp như vậy tốt hơn đúng không” haehyuk8693
“Ngoan! Chờ một chút sẽ làm cho ngươi thoải mái!”
Nghe thấy lời cam đoan của Hàn Liệt, Ngả Diệp thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi buông lỏng thân thể, y không hề hay biết lát nữa sẽ phải đối mặt với một hồi chiến đấu vừa hăng hái vừa cực khổ đến thế nào…
“Hả!? … Ân… Vù vù…”
“Buông lỏng, để cho ta đi vào.”
Lúc thân thể của Ngả Diệp đã buông lỏng, hậu huyệt đột nhiên có cái gì đỉnh vào —– đó là một đầu ngón tay của Hàn Liệt. Hàn Liệt tuyệt đối không nghĩ con trai của hắn vậy mà lại mẫn cảm như vậy, lại còn căng chặt muốn chết. Ngay cả khi chỉ mới dung nạp một đầu ngón tay cũng đã cố hết sức của y, nội bích thoáng cái đã đem di vật xâm lấn cắn chặt không buông.
“Đừng…Ta không thể… Uh ha!” Ngả Diệp trảo chặt lấy sàng đan, tiếng có tiếng không rên rỉ, cái mông cố sức phe phẩy, bất quá lại bị Hàn Liệt vỗ mạnh vào một cái, “Không quan hệ, cha có biện pháp.”
Thấy hậu đình của Ngả Diệp đã có chút ươn ướt, hắn liền chà xát chà xát ngón tay, lợi dụng chất nhầy chảy ra từ lỗ nhỏ của Ngả Diệp từng đợt chà xát, hắn lại tỉ mỉ vẽ loạn lên chung quanh hậu huyệt, một bàn tay còn lại thì ở trên bụng của Ngả Diệp gãi ngứa, “Thoải mái hơn nhiều không?”
Ngả Diệp không dám nói lời nào, chỉ che mặt gật nhẹ đầu. Y rất khẩn trương, rất sợ làm không tốt sẽ khiến đối phương thất vọng, cho nên y tận lực tìm mọi cách để cho bản thân mình thích ứng——-như xoay thắt lưng hay lắc lắc mông. (ng ta cầu còn ko kịp nữa chứ thất vọng cái zề =))
“Tốt lắm!” Nhìn lỗ nhỏ của Ngả Diệp đã ở trong trạng thái có thể tiến vào, hắn liền móc ra dục vọng đã tích lũy thật lâu, hướng về phía lỗ nhỏ, một đường thẳng tiến. haehyuk8693
“Hả hả… Uh hả… Ân… Đừng đừng…” Ngả Diệp không kìm được hô lên, trong nháy mắt đó y cảm thấy xấu hổ quá chừng. Y chỉ dám cúi đầu cắn sàng đan, tiếng kêu ngâm nga nhất thời trở thành tiếng rên rĩ, bất quá vô luận là dạng nào, nghe vào lỗ tai của Hàn Liệt đều là tiếng trời.
“Tiểu Diệp… Ngươi hảo chặt… Ha…” Tuy nói Ngả Diệp nằm như vậy cũng đã đồng thời đem cái mông trắng nõn của mình vểnh cao hết cỡ, nhưng Hàn Liệt vẫn làm việc có hơi cố hết sức. Hai tay vòng chặt eo nhỏ của Ngả Diệp, hắn dụ dỗ, “Ngoan… Xoay thắt lưng!”
“Ân ân… Đừng… Hô…” Theo luật động không nhanh không chậm của Hàn liệt, y dần dần có chút thích ứng với cảm giác này. Tùy ý để cho Hàn Liệt mang y đem vào trong thế giới riêng của hai người…
Lúc này, Hàn Liệt thấp giọng hô một tiếng, toàn bộ ái dịch trầm đục liền bắn hết vào trong cơ thể của Ngả Diệp…