Đột nhiên, cánh cửa vốn đã đóng chặt lại bị mở ra, rèm che cũng không hề bị thổi lên, ngược lại còn gắt gao tém chặt vào khung cửa, ngăn cản ánh sáng mặt trời ở bên ngoài. Đây ắt hẳn là điềm báo sẽ có chuyện gì sắp xảy đến.
Đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên y gặp phải một hồn phách mang theo một mùi máu tươi và oán khí mãnh liệt như vậy. Bất quá y vẫn nuốt lấy một ngụm nước miếng, cố lấy dũng khí đứng dậy. Chỉ là vào y còn chưa kịp đứng dậy, liền có một lực lượng vô hình ấn ngã y xuống giường.
Tê một tiếng…chiếc áo của y không chút lưu tình bị thứ gì đó xé mở. Y vội vã muốn kéo tà áo của mình trở về, nhưng sức mạnh kia lại không cho y giãy dụa, cường thế bắt giữ hai tay của y, khóa chặt trên đỉnh đầu.
Vào lúc này, từ không trung đột nhiên xuất hiện một mảnh vải dài, cường liệt cột chặt hay tay của y. Ngả Diệp gấp đến độ vội giẫy đạp hai chân, hô to với thứ vô hình trước mặt: “Người hãy tỉnh táo lại, ta…đừng đừng…”
Chưa nói hết lời, miệng của y đã bị miếng vải bố chặn ngang, làm thế nào cũng không thể phát ra thanh âm.
Khắc kế tiếp, y liền cảm giác được bốn phía chung quanh trên chiếc giường của mình đang dần bị lún xuống. Trước giường lại dần dần xuất hiện một vật thể có hình dáng của con người, vật nọ đang cúi mặt xuống, tóc tai bù xù xõa tung trên giường.
Hắn ta đang nằm úp sấp trên giường của y, dùng hai tay chậm rãi bò lên trên, tiến đến gần thân thể của đối phương. haehyuk8693
Ngả Diệp cảm giác được có một đôi tay vừa thô ráp vừa lạnh như băng đang vuốt trên hông của mình.
Y nhất thời không dám di chuyển, chỉ có thể đóng chặt hai mắt.
Loại cảm giác này…không phải Hàn Liệt…
Lúc này, y mới hé hé ánh mắt nhìn về phía sườn mặt của kẻ đối diện, ngay lúc này bên tai y lại truyền đến một câu nói, vừa mập mờ lại sắc tình.
“Ta tới đón ngươi đây…” haehyuk8693
Ngả Diệp trừng lớn hai mắt nhìn nam quỷ hồn đang cười ngây ngốc ngắm nghía mình…y không hề có chút ký ức nào đối với quỷ hồn này cả.