• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi giải quyết vấn đề sinh lý về độ no và cái miệng khát, Phương Hằng bắt đầu làm việc.

Trước đó Phương Hằng cũng không ngờ tới kỹ năng zombie treo máy lại có hiệu suất cao như vậy.

Trong trò chơi có thuộc tính mang trọng lượng, bởi vậy hắn không thể bỏ tất cả mọi thứ vào trong ba lô.

Cho nên đầu tiên cần phải phân loại, sau đó để vật tư vào trong rương gỗ thô sơ.

Nhìn như là rất nhiều vật tư, nhưng đối với việc sẽ phải xây dựng nơi ẩn nấp thì những vật tư như vậy còn lâu mới đủ.

Phương Hằng ấn mở giao diện thuộc tính nhân vật, lật tìm chế tác cơ sở, sau đó tìm được lựa chọn rương gỗ thô sơ bên trong các loại hình chế tạo.

Chế tạo rương gỗ cần dùng đến 4 tấm ván gỗ, 2 cái đinh. Mà ván gỗ cần có một lượng lớn gỗ để tạo thành, hoặc là trực tiếp sử dụng gỗ thô cấp cao để tiến hành chế tác.

Điều kiện tiên quyết để chế tác sử dụng gỗ thô cấp cao là cấp bậc chế tác cơ sở phải đạt đến cấp 5.

Phương Hằng gãi đầu.

Hắn không có gỗ thô, cơ sở chế tác cũng không đạt đến cấp 5.

Cho nên bây giờ chỉ có thể dùng gỗ để tạo thành ván gỗ.

Từ từ sẽ đến thôi.

Phương Hằng nhún vai, bắt đầu hợp thành 10 miếng gỗ để chế tạo ra ván gỗ.

Sau thanh thời gian một phút dài dài, Phương Hằng nhận được một tấm ván gỗ.

‘Nhắc nhở: Ngươi đã chế tạo xong ván gỗ, điểm kinh nghiệm cơ sở chế tác của ngươi +1’

Như này có phải quá chậm hay không?

Lúc chế tạo đạo cụ ngoại trừ tốn thời gian, còn phải tiêu hao trị số tinh lực của người chơi.

Mỗi ngày, trị số tinh lực của người chơi có hạn, hơn nữa phương pháp để khôi phục trị số tinh lực nhanh chóng cũng chỉ có một phương pháp duy nhất đó là ngủ.

“Nếu không thì tìm thuê mấy người giúp ta là chế tác, hỏi tên Liêu Bộ Phàm kia một chút, nhìn hắn rất có giác ngộ của một người làm công cụ.”

Phương Hằng đang tự nói một mình, nhà gỗ nhỏ lại bị đẩy ra.

Một phân thân zombie hoàn thành lệnh treo máy của Phương Hằng, trở lại căn phòng nhỏ, đi tới trước mặt Phương Hằng, lấy từng thứ từng thứ trong ba lô ra đặt chồng lên trên ‘núi nhỏ’.

Đối mặt với zombie kém thông minh này, Phương Hằng chỉ có thể ra lệnh cho hắn một lần nữa, để nó chất đống vật tư vào trong góc nhà gỗ.

Lúc này zombie mới lung la lung lay đi qua một chỗ khác.

“Zombie cái gì cũng tốt, nhưng mà đầu óc thì không được thông minh… Ta nói thế nào cũng đều thăng cấp trở thành kỹ năng SSS, làm sao vẫn đần như vậy?

Phương Hằng nói, lập tức nghĩ tới điều gì đó.

Hắn nhớ kỹ lại, sau khi trải qua quá trình thăng cấp, phân thân zombie đã có thể kế thừa kỹ năng của người chơi, nói như vậy có phải…

Không thể nào!

Phương Hằng nghĩ ra điều gì đó, hắn hưng phấn xoa hai tay, ra lệnh cho zombie chế tác ra một tấm ván gỗ.

Hai mắt zombie vẫn hoàn toàn dại ra như cũ, nó chậm rãi đi đến trước mặt Phương Hằng, sau đó cúi người nhặt củi trước người Phương Hằng lên.

Trên đầu hiện ra một thanh thời gian dài.

“A!! Lợi hại!”

Phương Hằng hưng phấn vỗ tay một cái!

Công cụ hình người này thật sự bắt đầu chế tác tấm ván gỗ!

Phương Hằng nhìn chằm chằm vào phần đọc trên đầu zombie, mãi đến khi zombie hoàn thành việc chế tác ván gỗ.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi đã chế tác ván gỗ xong’.

‘Nhắc nhở: Ngươi thu được ván gỗ x1’.

‘Nhắc nhở: Điểm kinh nghiệm kỹ năng chế tác cơ sở của ngươi +1’.

“Ha ha ha ha! Trâu bò!”

Phương Hằng phá lên cười.

Chẳng những phân thân có thể sử dụng kỹ năng của mình mà chính bản thể hắn đây cũng có thể lấy được điểm kinh nghiệm kỹ năng!

Phát tài, phát tài!

Cơ bản là zombie không có những thứ phiền toái như trị số tinh lực hay là độ no!

Chỉ cần có đủ tài liệu, vậy chẳng khác nào hắn có 10 phân thân một ngày hai mươi bốn giờ đều treo máy cà điểm kinh nghiệm kỹ năng!

Trong nháy mắt, Phương Hằng cảm thấy mình như sắp vô địch.

Thoáng tỉnh táo lại một chút, Phương Hằng lại ra lệnh cho zombie tiếp tục chế tác ván gỗ, vui vẻ chạy sang một bên, bắt đầu phân loại các vật tư mà zombie thu được.

Lúc Lưu Lâm online, Phương Hằng đang phân loại vật tư. Trước cái giường đơn sơ của hắn có đặt ba rương gỗ thô sơ.

“A, tới rồi à.”

Phương Hằng khoát tay, lên tiếng chào hỏi với Lưu Lâm.

Lưu Lâm cười có chút cứng ngắc.

Tên này, thậm chí cả rương gỗ thô sơ cũng đã làm được!

Trong lòng Lưu Lầm vừa hâm mộ thiên phú của Phương Hằng lại vừa hối hận không giữ mối quan hệ tốt với Phương Hằng.

Còn tốt, ít nhất thì không đắc tội hắn.

Lưu Lâm do dự mãi, hít sâu một hơi, sau đó âm thầm hạ quyết tâm.

“Phương Hằng, thiên phú của ta là chế tác dược vật.”

“Hả?”

Phương Hằng ngẩng đầu, nhìn về phía Lưu Lâm đang tự giới thiệu.

“Thuộc tính thiên phú cấp A+.” Lưu Lâm nhìn Phương Hằng: “Bây giờ ta có thể tạo được một số dược liệu, thuốc cầm máu, thuốc khôi phục. Sau khi lên cấp 5 thì có thể tạo ra được huyết thanh kháng virus, lên cấp 10 thì có thể chế tạo được thuốc biến đổi gen nâng cao thuộc tính của người chơi.”

Quá siêu.

Phương Hằng thu hồi ý nghĩ tự đại vừa rồi của mình, hắn biết trong thế giới trò chơi này còn có những người khác cũng nắm giữ những thuộc tính thiên phú mạnh mẽ.

Lưu Lâm nói thẳng: “Thiên phú của ta như thế nào?”

“Không tồi.”

Phương Hằng không biết tại sao Lưu Lâm đột nhiên lại hỏi như vậy.

Trong lòng Lưu Lâm bỗng có một chút khó chịu.

Cái gì gọi là không tồi? Thuộc tính như vậy đã là ngàn dặm mới tìm được một người đó biết không!

Thế nhưng nghĩ lại thì thiên phú của mình và thiên phú nghịch thiên kia của Phương Hằng đúng là chỉ có thể nói là không tồi.

Rất nhanh, Phương Hằng đã phản ứng lại, loại hành vi tự giới thiệu này của Lưu Lâm là ‘cầu lập nhóm’.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK