Viettle tâm trạng rất tốt, hắn đáp ứng một cách nhanh chóng, còn chớp chớp mắt với Phương Hằng.
“Ta một lát liền gọi điện thoại cho người bạn cũ của ta, hàng ngươi đặt buổi chiều ngày mai sẽ có, đây là con đường đặc biệt đó.”
Phương Hằng tự nhận biết rằng, đây là hiệu quả của việc nâng cao độ thân cận.
Nếu chỉ là độ thân cận bình thường, Viettle chắc hẳn sẽ không giúp ngươi đặt hàng trước, càng không cần nhắc đến việc khiến cho hàng hóa đến nhanh hơn.
“Ha ha, Viettle, ngươi quả thật là bạn chí cốt của ta!”
“Tất nhiên rồi, mọi người đều biết Viettle ta nổi tiếng coi trọng nghĩa khí mà!”
“Hơn nữa, ta cần mua thêm hai cái lò luyện.”
“Được chứ, lò luyện nè, cất giữ cẩn thận đấy.”
'Nhắc nhở: Ngươi sửa dụng 4500 điểm số cầu sinh để mua sắm lò luyện x2'.
'Nhắc nhở: Ngươi sử dụng 10000 điểm số cầu sinh mua súng phun lửa M-021 x1 của thương nhân tận thế Viettle và nhiên liệu x20'.
'Nhắc nhở: Cần thanh toán số còn lại sau khi nhận hàng được 3 ngày, nếu không số điểm còn lại sẽ tự động bị trừ đi, hơn nữa độ thân mật giữa ngươi và thương nhân tận thế Viettle sẽ bị hạ thấp rất nhiều'.
“Viettle, ngày mai gặp lại! Đến lúc đó ta sẽ mang đến càng nhiều tấm ván gỗ, ngươi nhớ chuẩn bị đủ tiền đấy.”
“Ha ha ha! Phương Hằng! Ngươi thật đúng là một kẻ cầu sinh thú vị mà!”
Để tiết kiệm xăng, Phương Hằng đạp xe đạp chậm rãi quay lại nhà giam.
Vừa lúc đó, ngay khi sắp rời đi hắn nhìn thấy hai gã người chơi từ xa đi đến doanh địa.
Chu Nghị và Lục Vũ cũng đồng thời thấy được Phương Hằng.
Lục Vũ còn chưa kịp nói chuyện, Phương Hằng đã từ đã rẽ sang một ngã khác chạy đi.
Hai người nhìn nhau và nói:
“Vừa nãy là Phương Hằng đúng không? Đại thần?”
“Chắc là hắn đó.”
Chu Nghị gật đầu, nói: “Đáng tiếc thật, ta đã từng tra cứu ở trên mạng, nhân phẩm của đại thần hình như không được tốt, ta sợ mời hắn vào công ty làm việc sẽ có phiền toái, nếu không tốn mấy trăm vạn ta cũng muốn mời hắn vào làm...”
“Nghĩ gì thế? Mấy trăm vạn người ta cũng chưa chắc muốn đến làm việc ở chỗ của ngươi.”
“Như thế nào? Chỗ của ta không được hoan nghênh đến vậy sao? Vậy tiền thưởng tháng sau của ngươi coi như không có.”
“Công ty còn có tiền thưởng? Sao trước nay chưa bao giờ ta nhận được vậy?”
Chu Nghị và Lục Vũ ngươi câu ta một câu, đấu võ mồm giảm áp lực.
Hai người bọn họ vất vả cả ngày, liều cả mạng sống mới coa thể hoàn thành nhiệm vụ điều tra này.
Trong quá trình làm nhiệm vụ, Chu Nghị còn bị một con zombie bất ngờ tập kích.
Nếu không phải Lục Vũ nhạy bén, Chu Nghị thiếu chút nữa là đã mất mạng rồi.
Chu Nghị xoa xoa mặt, nói: “Hoàn thành nhiệm vụ này là đã đủ để mua sắm bôm làm bằng đất rồi, hiện tại đã trễ lắm rồi, ngày mai chúng ta có thể làm nhà giam nổ tung.”
“Nổ tung lưới sắt bao quanh phía ngoài, chờ zombie ở bên trong giải tán hết cũng mất hai ba ngày, tranh thủ trong khoảng thời gian này sưu tập thêm một ít vật tư, nởi ẩn núp còn cần phải gia cố lại.”
Lục Vũ gật đầu, bắt đầu nghiêm túc lên.
“Đúng rồi, việc tìm kiếm nhân công của công ty chúng ta thế nào nào rồi?”
“Đã phỏng vấn một vài người chơi chuyên nghiệp, đều là level 5, ký hợp đồng với họ luôn rồi.”
Chu Nghị đã dốc toàn lực muốn ở server này tạo ra sự nghiệp lớn của riêng bản thân, không tiếc nguồn vốn to lớn.
“Tuy nhiên, một tuần sau khi server mới mở ra họ mới được truyền tống vào, không nhanh như vậy đâu.”
Hai người một vừa nói chuyện với nhau vừa đi tới doanh địa Thương nhân tận thế.
Này... đây là tình huống gì vậy?
Vừa mới bước vào doanh địa Thương nhân tận thế, Chu Nghị và Lục Vũ đều kinh ngạc.
Bọn họ dừng lại bước chân, liếc nhìn nhau một cái.
Ở trong doanh địa, nhiều tấm ván gỗ được chồng chất khắp nơi, trái một tấm, phải một tấm mà chất lên nhau.
Vài tên lao công NPC đang khuân vác một cách bận rộn.
Mấy tấm ván ở đây tư đâu mà ra vậy?!
Lúc sáng khi đến đây nhận nhiệm vụ, nơi này rõ ràng trống không mà.
Lục Vũ hỏi thương nhân tận thế việc tình huống hiện tại là như thế nào.
“Viettle, sao trong doanh địa có nhiều tấm ván gỗ đến như vậy?”
“Là một kẻ cầu sinh giúp ta mang đến, tên tiểu tử kia lợi hại thật.”
Hôm nay tâm trạng của Viettle rất tốt, hắn vừa xem xét sổ sách, kiểm kê vật tư, vừa cười ha hả trả lời.
“Có trong tay những tấm ván gỗ này, kế hoạch thăng cấp địa doanh của chúng ta rất nhanh sẽ được sắp xếp.”
Chu Nghị cùng Lục Vũ hai người càng cảm thấy kỳ diệu.
Người chơi!!
Tốn nửa ngày trời suy nghĩ thì ra tất cả tấm ván gỗ đều do người chơi mang đến?!
Không có khả năng!
Server mới mở chưa được mấy ngày mà!
Đừng nói là người chơi, có hiệp hội nào có khả năng thu thập nhiều tấm ván gỗ trong thời gian ngắn như vậy đâu chứ?
Có lẽ chỉ có Liên Bang chính phủ loại tổ chức tựa như quái vật khổng lồ này mới có khả năng làm được thôi.
Chu Nghị còn đang kinh ngặc, Lục Vũ lại nghĩ đến điều gì đó.
Hắn nuốt một ngụm nước miếng, nhỏ giọng hỏi thương nhân tận thế.
“Viettle, vị người chơi ngươi nói có phải là Phương Hằng không?”
Viettle buông sổ sách trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn Lục Vũ.
“Ồ? Ngươi cũng quen biết hắn?”
Quả nhiên là Phương Hằng!
Đại thần khủng bố!
...
Sắc trời dần dần trầm xuống.
Nhóm của Liêu Bộ Phàm lúc sáng đã rửa sạch toàn bộ lầu 1 của căn nhà số 3, còn đặc biệt sửa sang lại một phòng thật sạch sẽ cho tất cả mọi người có thể nghỉ ngơi.
Lão già Jimmy hình như hôm nay có chút việc, sớm đã offline.
“Cuối cùng, có thể không cần lo lắng đề phòng nữa rồi.”
Liêu Bộ Phàm uống một ngụm bia, duỗi người, lại ăn thêm một miếng thịt nướng.
Cái cảm giác này.
Thật là quá tuyệt!
Lưu Lâm ở một bên dựa vào một góc cửa sổ.
Nàng đùa nghịch hai cái lò luyện hôm nay Phương Hằng vừa mới đổi tới , bỏ thêm củi gỗ và phế liệu bằng thiết vào trong.
Lò luyện có thể thông qua thiêu củi gỗ để hòa tan quặng sắt thạch cùng phế liệu bằng sắt, chế tác sắt khối.
Sắt khối còn là tài liệu chế tác cơ sở để tiến giai trong trò chơi zombie Ngày Tận Thế.
Ví dụ như khi thiếu cây đinh trong khi chế tạo nơi ẩn núp.
Lúc này Lưu Lâm mới thật sự cảm giác được kỹ năng thiên phú của Phương Hằng thật sự rất cường đại.
Mới qua mấy ngày đâu?