Ninh Hinh nhìn ra hắn muốn níu kéo. Nhưng thời gian đã không còn quá khú đã không thể quay lại được nữa
Vẫn như mọi ngày Ninh Hinh từ phòng vẽ tranh đi ra nhưng có điều hôm nay lại có thêm Lộ Khiết bạn cùng phòng của cô, bạn thân nhất của cô
" A Hinh, anh ta lại đến kìa. Đúng thật là mặt dày mà "
" Chúng ta đi thôi "
Ninh Hinh không để tâm, rời đi như bao lần
Cao Lãnh chặn cô lại
" Hinh, em có thể nói chuyện với anh một chút được không?"
" Xin lỗi, tôi không có thời gian dù có tôi cũng không muốn gặp anh "
Cao Lãnh biết cô đang rất tức giận nhưng vẫn nhất quyết liều một lần quỳ xuống đưa bó hoa kèm theo nhẫn đưa lên trước mặt cô
" Hinh, anh biết là anh sai nhưng tình cảm anh dành cho em là thật không một chút giả dối chỉ cầu xin em tha cho anh lần này. Làm vợ anh nhé được không?"
Tiếng vỗ tay và những tiếng reo hô vang lên. Cô vẫn không biến sắc từ tốn trả lời
" Xin lỗi tôi không thích sử dụng đồ của người khác. Nếu anh Cao đây muốn tỏ tình thì nên chọn người khác đi "
Cao Lãnh thất vọng, gương mặt mang theo một chút thất vọng, hắn đã làm cho cô bao nhiêu việc, học nấu ăn, tạo không gian lãng mạn, đi xem phim… những chuyện mà các cặp tôi bình thường làm hắn đều học nhưng trái tim cô vẫn nguội lạnh. Hay thật sự như lời mẹ hắn nói cô đã yêu thúc hắn từ lâu
Hắn mở miệng định nói cái gì đó nhưng thôi
Ở phía sau, giọng nói trầm ấm vang lên
" Bảo bối, em đang làm gì ở đây vậy?"
Là Sở Nam Dạ, sao hắn lại ở đây chứ.
" Thúc đến đây làm gì?"
Hai người đàn ông đối diện nhau như lửa với nước vậy. Ninh Hinh cảm thấy tình hình không khả quan nên lên tiếng
" Cửu gia, người đến đây làm gì vậy?"
Sở Nam Dạ thay đổi 380°, dịu dàng nói chuyện với cô
" Đón em đi thử váy cưới. Bà đang chờ "
Lời hắn vừa thốt ra làm cho cả trường sang chấn tâm lý. Ninh Hinh là vị hôn thê của Cao Lãnh cả trường này ai cũng biết. Nhưng khi nghe đến cô thử váy cưới với người khác làm cho họ không khỏi hiểu lầm
Người sốc nhất vẫn là Lộ Khiết, bạn cô dấu quá kĩ đi mà. Hơn thế, người này khí chất hơn cả Cao Lãnh, ngũ quan tinh xảo không góc chết, thân hình rắn chắc cao lớn, nhìn thoáng qua thôi mà có thể khiến người khác mê mẫm.
" Không phải đã nói vài ngày nữa sao? Sao nhanh thế "
" Do bà nôn nóng nên đã thúc giục người ta. Em hiện tại chắc rảnh chứ?"
" Rảnh. Mình đi thôi "
Cô cùng Sở Nam Dạ rời khỏi, trước lúc đó cô đã nhờ Lộ Khiết đem đồ về. Cao Lãnh thì ác niệm, tận sâu trong mắt hắn là bao nhiêu tính toán đầy đáng sợ
Trên đường đến nơi thử váy cưới
" Cửu gia, tại sao ngài lại muốn cưới tôi?"
" Em muốn biết lí do "
" Vâng "
Sở Nam Dạ dừng xe lại, thao dây an toàn ra, nâng càm cô lên.
" Tôi thích em "
Ninh Hinh ngẩn người ra, câu nói này không có trong phán đoán của cô. Với lại sao có thể chứ
" Cửu gia… "
" Đừng gọi Cửu gia nữa gọi tên đi. Tôi cho phép em gọi tên tôi "
Ninh Hinh ngại ngùng, lời nói có chút bá đạo này giống như mệnh lệnh vậy. Không thể không tuân
" D…ạ…ưm"
Ninh Hinh ngậm ngừng gọi tên hắn. Hắn không biết phải thể hiện như thế nào nên đã trực tiếp hôn cô. Hinh Hinh bấn loạn. Đây là nụ hôn đầu của cô
Khi nụ hôn kết thúc cô cũng đã hết dưỡng khí gục đầu nào người Nam Dạ thở hỗn hễnh
" Mũi để làm gì?"
Lời nói có chút trách móc nhưng cũng có chút châm chọc. Ninh Hinh đỏ mặt tía tai suy nghĩ xem có nên nói với hắn rằng đây là nụ hôn đầu của cô không chứ. Cả bầu không khí quả thật có hơi ngượng, cô không muốn đối diện với hắn chút nào hết, thật mất mặt mà