• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Hinh biết ngay rằng sẽ có loại câu hỏi như thế này nhưng thật chất cô chưa chuẩn bị tâm lí tốt



" Lão phu nhân chuyện này …"



" Cậu Ninh, cậu hãy nói đi. Nếu cậu không nói làm sao tôi có thể giúp cậu được?"



Ninh Tử Văn cũng không nói biết nói sao nên cứ ấp a ấp úng. Ninh Hinh không chịu được nên đã lên tiếng thu hút sự chú ý của Sở Nam Dạ



" Đó là vì cháu nghĩ nên quen nhau thử trước khi kết hôn. Nên có tình cảm với nhau trước khi sống chung cho đến nay mọi chuyện vẫn cứ như trước không hề tiến triển nên cháu muốn chấm dứt chuyện này "



" Cháu không yêu Cao Lãnh "



" Không yêu "



" Hẹn hò chỉ bồi đắp tình cảm "



" Dạ, vâng "



Sở lão phu nhân vui vẻ vỗ tay một cái



" Tốt quá rồi. Nhưng chuyện từ hôn không đơn giản như thế "



" Không đơn giản như thế là sao ạ?"



Ninh Hinh buộc miệng hỏi lại. Sở lão phu nhân thì bắt đầu diễn trò



" Cháu muốn từ hôn mà không có chuyện gì xảy ra thì cháu phải kiếm ai đó giả làm người yêu cháu làm cho Cao Lãnh từ bỏ "



Ninh Hinh không hiểu nghiên đầu nhẹ mà suy nghĩ, kiếm ai đó làm cho Cao Lãnh từ bỏ sao



" Ây da, cháu còn suy nghĩ gì nữa. Người ngay trước mặt đây "



Sở lão phu nhân đi đến chỗ Sở Nam Dạ kéo hắn đứng dậy, tay còn lại nắm lấy tay Ninh Hinh. Bàn tay nhỏ nhắn của cô đặt vào lòng bàn tay hắn, cô ngại ngùng muốn rút tay về nhưng đã bị nắm chặt lại. Sở Nam Dạ thì nhướng mày



" Không phải nói là không xem mắt sao?"



Ninh Tử Văn cũng với Tiết Giai Tuệ nhìn thấy cảnh này sốc đến độ há hốc mồm đứng dậy



" Ta nói là không xem mắt chứ đâu có nói là không bàn chuyện kết hôn "



Người cô như đóng băng cảm giác như né quả dưa gặp quả dừa vậy. Còn cha mẹ cô thì lấp bấp hỏi lại



" Lão phu nhân, bà…bà…bà… đang nói gì vậy. Con gái tôi với Cửu gia sẽ kết hôn sao?"



Sở lão phu nhân vui vẻ đáp



" Đúng vậy có gì sao? "



" À không phải nhưng mà tại sao?"



" Bởi vì ta thích con bé "



Đơn giản vậy à. Không phải muốn vô nhà hào môn rất khó sao. Nào là công dung ngôn hạnh, học thức cao, con nhà môn đăng hộ đối nữa mới có thể vào cửa nhưng bây giờ chỉ đơn giản là thích. Lão phu nhân này đúng thật là quá kì lạ rồi



Ninh Hinh nhìn người đàn ông đang nắm tay mình cảm nhận được trái tim đang loạn lên, bàn tay to lớn của hắn bao trọn lấy tay cô. Đây là lần đầu cô nắm tay với người khác giới cảm giác thật lạ



Cả phòng khách đang nhốn nháo lên tranh cải lão phu nhân thì không muốn nghe nên đã lãnh tránh. Nhanh chống xem tướng định ngày. Ninh Hinh hiện tại đầu óc rối bời không nghĩ được chuyện gì xảy ra chỉ biết lẵng lặng nhìn cảnh tượng hỗn độn trước mặt



Hắn bỗng nhiên buông tay cô ra, cảm thấy tay thiêu thiếu cái gì đó đến ngước lên nhìn



" Cô tên gì?"



" Ninh Hinh "



Cô nhẹ đáp



" Bao nhiêu tuổi? "



" 18 "



" Học trường nào?"



" Trường đại học Mĩ thuật "



Hắn gật đầu một cái rồi không nói thêm lời nào nữa.Cô giống như nhân chứng vậy khi đã khai hết thông tin thì liền bị ném qua bên không điếm xỉa gì đến



Nhưng cũng thật kì lạ, dường như cô không cảm thấy bẩn khi tiếp xúc với người đàn ông này mà còn cảm thấy tim đập liêm hồi, hồi hộp đến không thở được

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK